Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Bảy Bảy Bốn Chín Lần - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:50:15

11.

Tối nay, Tần Luật đặc biệt mạnh mẽ đến mức chiếc giường suýt nữa sập.

tối nay, hề ngâm nga khúc nhạc nào, bởi vì trong miệng đang ngậm thứ gì đó…

Tần Luật đây là hình phạt dành cho .

Trước khi chìm giấc ngủ, khẽ hôn lên trán , thì thầm: "Đã đến lúc gặp đại sư ."

🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗

Sáng sớm, khi trời tờ mờ sáng, Tần Luật kéo dậy, đưa đến một nơi.

Trên đường , ngáp than phiền vì ngủ đủ, nhưng khi thấy chân núi quen thuộc, bỗng sững .

Tần Luật nắm tay , từng bước từng bước lên núi.

"Anh..."

Có quá nhiều điều hỏi, nhưng lúc nên bắt đầu từ .

"Anh từng đại sư Nhược Thủy nuôi dưỡng một thời gian, ông là ân nhân cứu mạng của ."

"Khi năm tuổi, cha qua đời, suýt nữa ch*t đói, may nhờ đại sư cứu giúp. Ông chăm lo cơm áo cho , dạy đạo lý . Năm thứ hai, đại sư nhặt một đứa bé cũng mất cha , ông và đứa bé đó duyên với ."

khó tin Tần Luật: "Đứa bé đó... là em ?"

" , đại sư thường ngày bận, liền giao em cho chăm sóc. Ban đầu vô cùng luống cuống, thậm chí còn phàn nàn, nhưng đến khi em đầu gọi là ' trai', trong đầu chỉ còn niềm vui và hạnh phúc."

"Chúng sống bên như , cho đến khi em lên năm tuổi. Đại sư mệnh cách hai xung khắc, khi hỏi ý , ông liền giao cho một vị đại sư khác nuôi dưỡng."

cố gắng lục ký ức về thời gian từng ở bên , nhưng... "Em chẳng nhớ gì cả."

Tần Luật xoa đầu : "Đó là vì năm em năm tuổi, em mắc một trận bệnh nặng. Đại sư em đau lòng vì rời , nên khi khỏi bệnh, em quên sạch ký ức về . Từ đó, đại sư đổi tên em từ Giang Vận thành A Vận, mong em còn họ để tránh tai ương."

Chẳng trách khi ở bên Tần Luật, luôn cảm thấy yên tâm, thoải mái một cách khó hiểu.

"Vậy... nhận em từ đầu ?"

Tần Luật lắc đầu: "Phải đến khi em tên là A Vận, mới ."

"Sau đó còn tìm đại sư hỏi chuyện."

"Ông gì?"

Tần Luật bí ẩn: "Những thắc mắc của em, cứ để đại sư giải đáp . Chúng đến nơi ."

Dường như đại sư chúng sẽ , ông chờ sẵn cửa.

"Đại sư!"

Đã lâu gặp, nhào đến ôm chầm lấy ông, thể hiện sự nhớ nhung của .

"Ôi trời ơi, xương cốt già của sắp con đ.â.m nát !"

Tần Luật bên cạnh mỉm , gật đầu chào đại sư.

"Đại sư, rốt cuộc con và Tần Luật là thế nào ? Không ông bọn con xung khắc ? Sao ông để con xuống núi tìm ?"

khoác tay đại sư, liếc Tần Luật đại sư.

Đại sư vuốt râu, tỏ vẻ thâm sâu khó đoán: "Là duyên phận sắp đặt."

kéo râu ông một cái, vạch trần: "Nói tiếng !"

Đại sư đau đến nhe răng trợn mắt: "Dù con nhổ sạch râu thì cũng thể !"

"Dù thì kết quả là hai đứa thể ở bên , thế chẳng ?"

Cũng đúng... "Thế còn bảy bảy bốn mươi chín thì ?"

cứ cảm giác đại sư đang lừa .

Đại sư ho khan, vẻ mặt thoáng chột : "Đó đương nhiên là cái cớ thôi, nếu thì hai đứa phát triển tình cảm ?"

ngay mà, lão già xa lắm!

"A Vận, con phòng pha cho chén , nhiều nên khát nước quá ."

nghĩ nhiều, lập tức chạy thất.

Sau khi xa, Tần Luật cúi : "Đại sư điều gì dặn riêng con ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bay-bay-bon-chin-lan/chuong-6.html.]

Đại sư khẽ : "Ta từng nuôi dạy con một thời gian, cũng hiểu rõ phẩm hạnh và nhân cách của con. Giao A Vận cho con, yên tâm, nhưng cũng nỡ. Cảm giác như mới hôm qua, con bé vẫn còn ôm trong lòng, mà giờ lớn thế . Ta tuổi cao sức yếu, còn thể gặp con bé bao nhiêu nữa."

Tần Luật hiểu rõ ý của đại sư.

"Đại sư cứ yên tâm, con sẽ thường xuyên đưa A Vận về thăm ."

Khi thất, thấy bộ ấm trống trơn, lập tức chạy ngoài.

Đại sư quả nhiên... biến mất .

"Cái lão già xa ! Lúc nào cũng lặng lẽ rời mà chẳng báo !"

Tần Luật thấu hiểu tâm tư , nhẹ nhàng an ủi: "Sau chúng sẽ thường xuyên đến thăm ."

12.

Xuống núi , cuộc sống của và Tần Luật vẫn như khi… hổ.

Hôm nay cosplay y tá nhỏ, ngày mai mở khóa kiến thức mới.

Có điều, Trịnh Ngọc Khê dạo vẻ khác thường, mỗi rủ chơi đều bảo bận.

nghi ngờ cô bên ngoài , chủ , nên lập tức lao thẳng đến nhà cô .

Thế mà trùng hợp bắt gặp cảnh cô đang trêu chọc một đàn ông.

là đàn ông, chi bằng gọi là em trai thì đúng hơn.

Vì cô tán tỉnh đến mức mặt đỏ bừng cả lên.

Đợi hai họ tình tứ xong, phịch xuống chiếc sofa trị giá hàng triệu trong nhà nữ đại gia, hai mắt như đinh, rành rọt: "Thành khẩn thì khoan hồng, chống đối sẽ nghiêm trị."

Trịnh Ngọc Khê chẳng hề hoảng hốt, nhấp một ngụm cà phê thản nhiên đáp: "Chính là như em thấy đó."

vẫn giữ thái độ nghi ngờ, bởi vì đây cô trong giới BDSM mà.

"Hôm đó Tần Luật với em ?"

gật đầu lắc đầu, chính vì Tần Luật , nên mới tin.

Trịnh Ngọc Khê lập tức hiểu : "Xem Tần Luật thật với em ."

"???"

" là chủ."

"!!!"

"Trời ạ! Đây chẳng là đảo lộn thiên địa ?!"

Vừa nghĩ đến cảnh nữ đại gia mới là cầm roi trong tay, thấy cả ngứa ngáy khó chịu.

"Thế em trai …?"

"Chỉ là thú cưng mới gần đây của chị thôi."

chắp tay hướng về phía Trịnh Ngọc Khê: "Vẫn là chị cao tay hơn."

"Chuyện nhỏ, chẳng lẽ em bao giờ nghĩ đến chuyện phản công Tần Luật ?"

Đây là lời nguy hiểm gì ?!

kinh hãi lắc đầu quầy quậy, chỉ tưởng tượng thôi thấy kích thích đến mức chịu nổi .

Trịnh Ngọc Khê nhạt: " tiền đồ."

Tối về, kể chuyện của Trịnh Ngọc Khê cho Tần Luật , đồng thời tố cáo lừa .

còn tưởng sẽ cố cãi , kết quả là—

Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay , đặt một nụ hôn lên mu bàn tay, ánh mắt quyến rũ khẽ thốt một câu: "Xin chủ nhân trừng phạt?"

Á á á á á á á!!!!

đang xuyên đến một vũ trụ song song nào ?!

Tần Luật thế cũng quá là khó chống đỡ

Sự chênh lệch lớn đến mức tim suýt chịu nổi nữa!

— Toàn văn

Loading...