BỆNH KIỀU BỊ LỪA BÁN - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:46:09
khẽ, dùng bàn tay trói kéo kéo vạt áo Trần Đại Trụ, ánh mắt như cún con . "Anh ơi, em thể chứ, nơi lạ nước lạ cái, em tự chạy ngoài chừng c.h.ế.t đói ở cái xó xỉnh nào đó chứ." Rồi mặt , dùng cổ hướng về phía , quyến rũ cắn nhẹ môi , khiến trông thật yếu đuối. "Huống hồ, còn trai thế nữa."
Trần Đại Trụ bộ dạng của mê hoặc đến thần hồn điên đảo, lẽ mà thêm vài câu nữa là thể đặt lên bàn thờ mà cúng. "Được, nhé, nếu mày chạy, tao đánh c.h.ế.t mày, tao đùa với mày , con vợ của tao thật sự tao đánh c.h.ế.t tươi đấy."
Lúc những lời , mắt tràn đầy ý , rõ ràng là g.i.ế.c , nhưng nhẹ nhàng như ăn cơm uống nước .
Trần Đại Trụ cởi trói cho , giả vờ ôm cổ , "chụt" một cái lên má . "Anh với em thật đấy! Không, ông xã, với em thật đấy!" cũng nể phục bản vì thể hôn một đàn ông xí như , trong lòng buồn nôn chết.
Trần Đại Trụ đến thấy mắt , kéo tay ngoài.
Đi đến nhà bếp, Trần Đại Nương nấu cơm xong, thấy dây trói tay chân cởi , bà nhíu mày, lòng đầy lo lắng: "Trụ Tử, con cởi trói cho nó? Lỡ nó chạy mất thì ?"
"Không ," Trần Đại Trụ kéo tay giơ lên. "Mẹ xem, Thanh Nhi nó giống con đĩ thối , nó bằng lòng theo con đấy."
Thấy Trần Đại Nương vẫn yên tâm, liền : "Mẹ, con thích Trụ, là đàn ông đáng tin cậy, con bằng lòng theo ."
Trần Đại Nương nhất thời vẫn tin hẳn, quả nhiên phụ nữ đa nghi nhất, dễ lừa, nhưng vấn đề lớn.
Ăn cơm xong, hàng xóm láng giềng trong thôn đều đến nhà Trần Đại Trụ xem náo nhiệt, nhưng hầu hết đều là đàn ông, phụ nữ ít. trong nhà, mấy phụ nữ lớn hơn một hai chục tuổi phòng thấy quậy, tay chân còn trói thì kinh ngạc, thậm chí còn chút thất vọng vì xem trò như họ mong đợi. Sau đó tươi với Trần Đại Nương: "Ôi chao, thằng Trụ nhà bà thật phúc, mua cô vợ tươi tắn thế , sinh con chắc chắn cũng xinh lắm đây."
Một phụ nữ bốn mươi tuổi thấy gì, tỏ vẻ bụng an ủi: "Con bé , con cũng đừng trách ai, tất cả vợ ở Đồ Sơn chúng đều là mua về cả, tuyệt đối đừng nghĩ đến chuyện bỏ trốn, những cô gái nghĩ đến chuyện bỏ trốn đều đánh c.h.ế.t đấy, con tuyệt đối ý định bỏ trốn nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/benh-kieu-bi-lua-ban/chuong-2.html.]
Lời còn xong Trần Đại Nương ngắt lời: "Cô mau im Tiểu Triệu, con dâu nhà chạy , nó với thằng Trụ nhà tình cảm lắm đấy, con bé?" Nói xong bà đầu , rõ ràng đang , nhưng trong mắt sự cảnh cáo thể xem thường.
coi như thấy tia lạnh lẽo trong mắt bà , mắt cong lên, tươi bà thím Triệu: "Vâng ạ, thím Triệu, cháu khá thích Trụ, là đàn ông của cháu , cháu sẽ yêu thương thật . Cho nên cháu tuyệt đối sẽ bỏ trốn ạ!" cố ý nhấn mạnh mấy chữ cuối cùng, dù còn chơi đủ, thể nhanh như .
Nghe , bà thím Triệu cũng gì thêm. trong mắt giấu sự cam tâm, lẽ đang nghĩ tại thể bình tĩnh như , chẳng lẽ thật sự thích con "chuột đen" .
Ngoài sân, đám đàn ông chuyện càng náo nhiệt hơn, để ý lắng , phần lớn đều xinh , thậm chí hề che giấu mà lấy cơ thể đùa cợt, đủ loại lời lẽ tục tĩu, bẩn thỉu dứt, lẽ cảnh sát phòng chống tệ nạn mà đến cũng mời bọn họ uống . những phụ nữ trong nhà thấy bất kỳ phản ứng nào.
Vốn tưởng Trần Đại Trụ khác về vợ mới của như , dù đánh với bọn họ thì trong lòng cũng khó chịu, nhưng hì hì cùng bọn họ đùa cợt, còn giơ ba ngón tay : "Một từng , thế nào?"
"Cái gì? Ba trăm? Con vợ của mày một mới năm mươi thôi đấy! Mày giờ đòi thu ba trăm, c.ắ.t c.ổ quá ."
" đúng, nếu vợ của mấy nhà khác đánh c.h.ế.t thì cũng già còn vui nữa, ai thèm đến chỗ mày chứ."
Những đàn ông khác cũng đồng thanh hùa theo.
ở trong nhà từ xa, sốc ngày càng căm ghét trong lòng, thảo nào cô gái đó liều mạng cũng bỏ trốn, thảo nào những cô gái ở đây liều mạng cũng trốn , thảo nào bọn họ đều đánh chết.