BỆNH KIỀU BỊ LỪA BÁN - CHƯƠNG 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:46:16
Thật Trần Đại Trụ cũng đánh . Thỉnh thoảng uống say về liền xông phòng , bịt miệng tát mấy cái, đá mấy cú, bao nhiêu ngủ cùng, bẩn thỉu. cũng dám đánh quá mạnh, sợ hỏng mặt thì bán giá.
Đợi hả giận xong liền thỏa mãn ngoài, bảo ở nhà chờ mua.
Ăn cơm xong, về phòng, suy nghĩ xem nên xử lý Ngụy Cường thế nào. Hắn là hận nhất, mối thù đội trời chung, dù phanh thây xẻ thịt , băm thành tương thịt cũng đủ hả giận.
Đợi đến khi Ngụy Cường ở một tìm cách tay.
việc thuận lợi thành công , bởi vì hiện tại một chuyện khiến bắt đầu lo lắng. Quả nhiên, gần đến giờ cơm tối, từ nhà bếp vọng tiếng hét xé lòng của Trần Đại Nương.
Trong lòng rõ, tám chín phần là t.h.i t.h.ể của Trần Đại Trụ phát hiện. vốn nghĩ, chỉ còn một Trần Đại Nương, dù cũng chẳng nên chuyện gì, nhưng bây giờ trong nhà còn một Ngụy Cường, là một yếu tố khó lường, lẽ đến lúc đó chỉ còn cách liều mạng.
Quả nhiên lâu tiếng hét, Trần Đại Nương xông cửa phòng , Ngụy Cường cũng theo sát phía . Trần Đại Nương cảm xúc cực kỳ kích động, đến đầu ngón tay cũng ngừng run rẩy, "Mày! Là mày! Con đĩ tiện nhân ! Đồ lăng loàn hổ! Mày dám g.i.ế.c con trai tao, còn ngâm nó chum rượu, con khốn nạn!" Nói xong bà lao về phía , tát một bạt tai mặt . Ngụy Cường cũng xông lên đ.ấ.m đá túi bụi, miệng ngừng chửi rủa bằng những lời lẽ bẩn thỉu.
Cuối cùng vẫn địch hai họ. Trần Đại Nương túm tóc lôi ngoài, ném thẳng xuống sân, lập tức bò dậy định chạy ngoài. Ai ngờ đúng lúc đó Vương Đại Nương ngang qua cửa chặn đường .
Trần Đại Nương và Ngụy Cường thấy vội lao lên khống chế . Thấy giãy giụa quá mạnh, hai họ vội gọi Vương Đại Nương ngoài cửa cùng giữ . Vương Đại Nương hỏi một câu: "Nhà bà thế ? Vẫn luôn yên mà?"
Giọng Trần Đại Nương run rẩy, căm phẫn : "Con tiện nhân dám g.i.ế.c con trai , lột da nó, băm thịt nó cho lợn ăn!"
Ngụy Cường cũng vội gọi Vương Đại Nương giúp. Vương Đại Nương g.i.ế.c Trần Đại Trụ thì vô cùng kinh hãi, ngờ thể chuyện như , nhưng chỉ do dự một thoáng vẫn đè xuống đất. Cuối cùng thể cử động nữa, họ trói ghế.
Ngụy Cường xông lên tát một cái, "Con tiện nhân , thật mày bản lĩnh như , đúng là coi thường mày ." Ngay lập tức trong miệng vị tanh ngọt, m.á.u từ từ chảy xuống từ khóe miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/benh-kieu-bi-lua-ban/chuong-7.html.]
Trần Đại Nương lấy con d.a.o phay trong bếp , nhớ cái c.h.ế.t của con trai , hai mắt hằn lên tia m.á.u vì căm hận, chỉ ăn tươi nuốt sống .
"Con tiện nhân , tao cũng sẽ c.h.ặ.t c.h.â.n tay mày, băm mày cho lợn ăn."
Ngay cả Vương Đại Nương cũng đổ thêm dầu lửa bên cạnh: "Con ranh con , ngày đầu tiên gặp nó nó thứ lành gì, ngờ thể chuyện táng tận lương tâm như ."
cúi đầu gì. Trần Đại Nương từng bước tiến về phía . Ngay lúc bà giơ d.a.o lên chuẩn c.h.é.m xuống, đột nhiên bật . phá lên, tiếng ngày càng lớn, ngày càng điên cuồng.
Ba họ dọa sợ, nhất thời dừng động tác. Ngay đó, Trần Đại Nương nghi ngờ hỏi : "Có gì đáng hả, con tiện nhân!"
Ngụy Cường bên cạnh liên tục thúc giục: “Thím ơi, đừng lằng nhằng với nó nữa, mau chặt nó trả thù cho thằng Trụ !”
“Mấy thịt mà mấy ăn mỗi ngày thế nào ?” cất giọng âm u. “Thịt ngon như , nếu g.i.ế.c thì sẽ bao giờ ăn nữa . Hay là đưa công thức cho mấy nhé, thế nào? Như dù g.i.ế.c thì vẫn ăn thịt ngon như thế.”
Cả ba đều im lặng, dường như thực sự công thức. tiếp tục : “Chẳng mấy bảo dạo trong thôn vắng ? Mấy ngày liền thấy bóng dáng mấy gã đàn ông đó.”
Nghe , sắc mặt ba họ đột ngột đổi. Thím Vương dám tin suy đoán của , run giọng hỏi : “Mày , ý mày là, thịt đó, thịt đó là…”
khẩy: “Thế nào, thịt mấy gã đàn ông đó ngon ?”