BỆNH KIỀU BỊ LỪA BÁN - NGOẠI TRUYỆN : TÔI
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:46:19
Phiên ngoại 1: năm tám tuổi
Từ nhỏ là một đứa trẻ nghịch ngợm phá phách, rõ ràng là con gái nhưng sự nổi loạn và nghịch ngợm mà con trai cũng sánh bằng. Vì hàng xóm xung quanh là con trai, hai lớn hơn một tuổi, từ lúc còn mặc quần thủng đáy chơi cùng bọn họ. Nên mới khiến tính cách con trai như .
Nghịch ngợm phá phách, lời ai dạy bảo, bố đánh bao nhiêu trận mà vẫn ăn thua. Mãi đến năm tám tuổi, như thường lệ khi tan học tìm các chơi. họ lớn hơn một lớp, những chủ đề hiểu, cũng xen , thấy nhàm chán. lúc đó thấy một chú mèo con mới sinh ở cách đó xa, thấy thích quá nên đuổi theo nó. Ai ngờ rẽ góc cua thì một bàn tay từ phía bịt miệng mũi . liếc mắt thấy tay của kẻ đó một vết sẹo giống như con rết, đó liền mất ý thức.
Khi tỉnh , thấy đang ở trong một căn nhà lớn trống trải, xung quanh là những đứa trẻ trạc tuổi . Giữa nhà còn đặt một cái bệ lớn, loại bệ từng thấy TV, là cái bệ mà các chú bác sĩ dùng để phẫu thuật cho bệnh nhân. Mỗi ngày đều một đứa trẻ bắt , sẽ mua đến xem, ưng đứa nào thì dẫn . Những đứa trẻ lâu ngày dẫn sẽ đặt lên bàn mổ, m.ổ b.ụ.n.g lấy nội tạng.
đa là con trai lấy nội tạng, vì các bé gái thỉnh thoảng sẽ các chú trong phòng đưa căn phòng tối nhỏ hơn bên trong. Các bé gái ở trong đó gào thảm thiết, lúc thì ném xuống đất, khắp là vết thương, giữa hai chân còn chảy máu. Đương nhiên, cũng ngoại lệ.
Vì ngoại hình nổi bật, là đứa xinh nhất trong các bé gái, nên ngày đầu tiên đến đây đưa phòng tối. Dù bình thường nghịch ngợm đến , cuối cùng cũng thể chống sức mạnh của lớn. liều mạng , liều mạng gào thét, cơn đau như xé rách khiến cảm thấy sắp c.h.ế.t , thậm chí còn nghĩ, mau để c.h.ế.t cho .
Hai ngày đó, lẽ vì thương quá nặng nên đưa phòng tối nữa. mỗi ngày đều một bé gái đưa phòng tối, và mỗi ngày đều một đứa trẻ lâu ngày mua để ý đặt lên bàn mổ ở giữa để lấy nội tạng. Mà chúng chỉ thể trơ mắt đứa trẻ m.ổ b.ụ.n.g đó, tiếng la hét xé lòng, vài phút thì còn tiếng động nữa. Sau khi lấy nội tạng, t.h.i t.h.ể sẽ ném cho con ch.ó vàng lớn buộc ở cửa ăn.
Mãi đến sáng ngày thứ tư, cửa lớn của căn nhà phá mạnh, mấy chục mặc đồng phục màu đen xông , khống chế bộ bọn buôn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/benh-kieu-bi-lua-ban/ngoai-truyen-toi.html.]
cứu , những đứa trẻ còn đều cứu . Nghe là hàng xóm phát hiện mất tích, khi bố báo cảnh sát, họ cung cấp manh mối cho cảnh sát, cảnh sát theo dấu vết, tìm kiếm ba ngày mới tìm đến đây.
Lúc cứu , hai mắt vô hồn, về đến nhà cũng ăn uống. Mấy ngày vì suy dinh dưỡng nên đưa bệnh viện, bác sĩ là do kích động quá lớn, dù cũng chỉ là đứa trẻ tám tuổi, trải qua chuyện như . viện truyền dinh dưỡng, cứ thế duy trì thêm nửa tháng, vẫn ăn uống, để ý đến ai. Bố luôn ở bên cạnh , hai hàng xóm cũng vô cùng tự trách, cứ tan học là đến bệnh viện chuyện với , nhưng đều vô ích.
Lúc gầy trơ xương, bố mỗi ngày đều thở dài, nước mắt thì bao giờ ngừng rơi. Hai hàng xóm cũng vì mất mà bố họ đánh mấy trận. họ càng tự trách hơn.
Ngay lúc đang hấp hối, trong giấc mơ của xuất hiện một thiếu niên mặc trường sam đỏ, tóc buộc hờ. Anh trai vô cùng. Anh đưa đến bờ sông, cúi đầu chào . Nói với rằng đến để báo ân, mãi mãi ở bên cạnh . Chúng cạnh bên bờ sông, cứ luyên thuyên gì đó, nhớ gì cả, chỉ nhớ đến để báo ân. Anh đưa tay nhẹ nhàng xoa mái tóc lâu ngày gội của , những chê bai mà còn dịu dàng. Dần dần, cảm nhận một luồng ấm chảy trong cơ thể. Sau khi tỉnh , hồi phục một cách kỳ diệu, thể , ăn uống bình thường. Mặc dù mãi mãi quên ba ngày trong địa ngục đó, và vết sẹo khuỷu tay , nhưng ít nhất thể sống bình thường, ít nhất, bề ngoài thể khiến nghĩ rằng bình thường.
vốn tưởng đó chỉ là một giấc mơ, nhưng mấy ngày mơ thấy thiếu niên áo đỏ đó, mới , trú ngụ trong cơ thể .
cứ thế lớn lên khỏe mạnh, nhưng đời chỉ một Kim Lân , nội tâm đau khổ và méo mó đến nhường nào.
Mãi cho đến khi Ngụy Cường chết, tảng đá đè nặng trong lòng mười mấy năm mới gỡ bỏ.
Mấy chục năm , bố qua đời, và Kim Lân về khu rừng đó, khu rừng núi nước, và còn ngôi nhà do chính tay Kim Lân xây cho .