Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

BỆNH NHÂN THỰC VẬT TRỞ THÀNH GIA ĐÌNH CỦA TÔI - CHƯƠNG 6

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:09:35

Cậu bé ngã nhào cả lẫn xe, bò đất, dám tin .

 

Thẩm Trạc khẽ run rẩy hàng mi, bàn tay định vươn về phía Thẩm Tầm, nhưng cuối cùng siết chặt thành nắm đấm, yên bất động.

 

Đám đông xung quanh bắt đầu bàn tán, chỉ trỏ về phía .

 

do dự nắm lấy tay Thẩm Trạc.

 

Cậu sang , trong đôi mắt màu hổ phách dâng lên một tầng nước, khẽ gọi:

 

"Anh trai."

 

Tim nhói lên một cái, kìm mà hạ giọng:

 

"Để xử lý."

 

Cậu gật đầu.

 

đưa Thẩm Tầm về phòng việc, kiểm tra một lượt, xác định chấn thương nghiêm trọng.

 

Thẩm Trạc trầm lặng theo, một lời.

 

Thẩm Tầm cắn môi, ánh mắt vẫn dõi theo Thẩm Trạc chớp.

 

Sau khi băng bó xong, nhỏ giọng hỏi :

"Bác sĩ, em ? Sao nhận em nữa?"

 

"Cậu mất trí nhớ , nhớ gì về quá khứ cả."

 

"Có thể chữa khỏi ?"

 

lướt qua Thẩm Trạc, trả lời.

 

"Có thể ?"

 

khẽ lắc đầu.

 

Thẩm Tầm cực kỳ thất vọng, nhưng nhanh liền gượng , tỏ vui vẻ:

 

"Không , mất trí nhớ cũng cả. Ít nhất tỉnh . Em sẽ đưa về nhà, trở nơi quen thuộc, chắc chắn sẽ nhớ em và , nhớ chuyện đây."

 

Thẩm Trạc kiên quyết đáp:

 

" sẽ với ."

 

"Tại ?"

 

" gia đình ."

 

Thẩm Tầm sững , dường như hiểu đang gì, bật :

 

"…Anh đang gì thế? Gia đình của chính là em và mà?"

 

"Không ."

 

Gương mặt Thẩm Tầm trắng bệch, giọng run rẩy đầy ấm ức:

 

"Vậy là cần em và nữa ?"

 

Sự im lặng của Thẩm Trạc chính là câu trả lời.

 

Nước mắt bắt đầu lăn dài má Thẩm Tầm, nghẹn ngào:

 

"Anh với ? Anh buồn thế nào ? Mỗi khi ai nhắc đến , bà đều . Ngày nào bà cũng lên chùa dâng hương, cầu nguyện cho mau chóng tỉnh …"

 

Trước những lời trách móc đó, Thẩm Trạc chỉ im lặng, cụp mắt xuống.

 

bực đến mức nhịn nổi nữa, liền vạch trần sự thật.

 

"Không bỏ rơi hai , mà là từ bỏ . Bà cầm tiền rời , mang theo, chính các vứt bỏ ."

 

Thẩm Tầm điên cuồng lắc đầu, đôi mắt đỏ hoe.

 

"Không! Không như ! Mẹ chăm sóc !"

 

"Mẹ sẽ đưa em thăm …"

 

"Mẹ…"

 

Dường như nhận điều gì đó, nước mắt càng rơi dữ dội.

 

Cậu quá nhiều .

 

đau đầu Thẩm Trạc, "Hay là dỗ nó ?"

 

Lo đến mất nước, lấy một ly nước ấm.

 

Khi , Thẩm Tầm bớt , chỉ còn nấc nhẹ.

 

đưa cốc nước cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/benh-nhan-thuc-vat-tro-thanh-gia-dinh-cua-toi/chuong-6.html.]

 

Cậu khản giọng cảm ơn, từ từ uống.

 

Thẩm Trạc mở hộp cơm , gọi :

 

"Anh trai, ăn cơm thôi."

 

cầm đũa lên, liền thấy tiếng bụng Thẩm Tầm kêu rột rột.

 

Cậu bé đỏ bừng mặt, cúi gằm gì.

 

khẽ mỉm , hỏi: "Có ăn chung ?"

 

Cậu nuốt nước bọt, lén sắc mặt của Thẩm Trạc.

 

Cho đến khi Thẩm Trạc chìa một đôi đũa, lập tức buột miệng:

 

"Cảm ơn … em ý là… cảm ơn !"

 

Sau bữa tối, gọi xe cho Thẩm Tầm về nhà.

 

Trước khi lên xe, Thẩm Trạc, ngập ngừng :

 

"Xin ."

 

Thẩm Trạc trả lời.

 

Ánh mắt tối sầm .

 

Lên xe , vẫn chần chừ, cuối cùng tựa cửa sổ xe, lấy hết can đảm hỏi:

 

"Vậy… Sau em vẫn thể gọi trai chứ?"

 

Thẩm Trạc im lặng vài giây, đó khẽ:

 

"Tùy ."

 

Gương mặt Thẩm Tầm bừng sáng thấy rõ, vẫy tay hét lớn:

 

"Tạm biệt , tạm biệt bác sĩ Tống!"

 

Sau khi xe rời , nghiêng đầu Thẩm Trạc, hỏi:

 

"Bây giờ, gia đình của là ai?"

 

Đôi tai lập tức đỏ bừng, trong đôi mắt hổ phách phản chiếu bóng hình , giọng trầm thấp:

 

"Là ."

 

"Anh sẽ nhận nuôi em, sẽ thích em, chỉ thể là em…"

 

Hoài nek

Mặt đỏ bừng, hổ tức giận, lao đến bịt miệng :

 

"Câm miệng ngay!"

 

"Ưm…"

 

10

 

Sau khi Thẩm Trạc hồi phục, trường đại học để tham gia một dự án nghiên cứu.

 

cảm thấy chất lượng cuộc sống của tụt dốc phanh.

 

Lúc ăn cơm, chỉ chọc đũa thức ăn vài cái, miễn cưỡng nuốt vài miếng, chụp ảnh gửi để báo cáo.

 

Mới nửa năm trôi qua, nuông chiều đến mức kén ăn.

 

Rõ ràng đồ ăn căng-tin đây cũng khó ăn đến mức .

 

Điện thoại sáng lên.

 

【Anh ăn ít như ?】

 

【Không khẩu vị.】

 

Cậu dỗ dành: 【Anh ăn thêm vài miếng nữa , về em nấu món thích.】

 

"hứ" một tiếng, bực bội nghĩ, đang dỗ con nít đấy ?

 

vẫn cúi đầu xúc thêm mấy miếng cơm.

 

 

 

 

 

Loading...