Bí Ẩn Sư Tử Đá
Chương 2
06
Giọng nói bất thình lình vang lên khiến trái tim tôi không khỏi hồi hộp.
Tôi khóa màn hình điện thoại theo bản năng.
Sau đó cười nói: “Muốn chụp lại cảnh đêm, sau đó đăng lên vòng bạn bè với một câu tâm trạng buồn.”
Trương Tiểu Muội ôm lấy cánh tay tôi lắc lư, trông rất đáng yêu.
“Chị Nguyệt Nguyệt, ai làm chị buồn vậy? Nói cho em đi, em đi xả giận giúp chị!”
Tôi lặng lẽ rút cánh tay ra, vẫn duy trì nụ cười trên mặt như cũ.
“Chị chỉ nói như vậy thôi, em nghĩ lại mà xem, ai dám chọc chị Nguyệt Nguyệt của em cơ chứ? Cũng sắp 11 giờ rồi, ngày mai em có tiết học buổi sáng mà đúng không? Còn chưa đi tắm hả?”
Trương Tiểu Muội lè lưỡi, quay về phòng lấy quần áo đi tắm.
Tôi quay lại chỗ bàn ăn, mở xem tin nhắn của Người Rảnh Rỗi.
【Cái này gọi là đồng tiền Thuỷ Thư. Thứ mà cô chụp cho tôi xem là Thuỷ Thư Giao Phối Long Xà, hẳn là vật bồi táng trong mồ mả của tổ tiên có tuổi đời hơn ngàn năm. Những đồng tiền này có âm khí rất nặng, lại thuộc nước, dư sức ngăn cản ánh nắng chiếu vào nhà cô.】
【Cô nhanh chóng đi kiểm tra những cửa sổ khác thử xem.】
Tôi vờ như không có chuyện gì mà nhìn qua một lượt tất cả những cửa sổ trong nhà.
Quả nhiên, trên mỗi bệ cửa sổ nếu không phải là đồng tiền thì đều có một lọ tinh dầu.
Tôi suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn chụp lại hình lọ tinh dầu rồi gửi cho Người Rảnh Rỗi.
【Ban nãy cậu nói là nước bình thường thì không có tác dụng, nếu vậy thì lọ tinh dầu kia đang chứa nước gì vậy?】
Người Rảnh Rỗi: 【Cô sẽ không muốn biết đâu.】
Ngón tay tôi run rẩy không ngừng, nhưng tôi vẫn cố gắng gõ chữ.
【Không sao, cậu cứ nói đi!】
Người Rảnh Rỗi: 【Nước từ thi thể. Hơn nữa, cứ cách 7 ngày thì phải thay nước một lần, nếu không sẽ không thể ngăn cản ánh nắng được.】
Khoảnh khắc nhìn thấy những lời này, mạch máu não của tôi như muốn vỡ tung, mỗi một bộ phận trên cơ thể đều đang run rẩy không ngừng.
Phản ứng của mọi người trong nhóm cư dân cũng không khác gì tôi.
902:【Đậu moá! Dọa tôi sợ đến mức bật dậy ngay tại chỗ!】
703: 【Giữa đêm rồi mà cảm giác như đang xem phim kinh dị vậy!】
902: 【Có khi nào là hai người thông đồng trước với nhau, dựng nên vở kịch này để đùa với chúng tôi không?】
Người Rảnh Rỗi không quan tâm đến những người khác trong nhóm cư dân mà lại nhắc đến tôi thêm lần nữa.
Người Rảnh Rỗi: 【Hiện giờ nhà cô chắc chắn là đang không mở máy lạnh, đúng không? Nhiệt độ không khí hôm nay là 42 độ, cho dù là buổi tối cũng cực kỳ oi bức. Bây giờ, cô thử mở cửa chính ra, thử xem hơi nóng từ bên ngoài có thể phả vào nhà hay không.】
Vì không khiến hai người sống chung nhà nghi ngờ, tôi vào bếp giả vờ thu dọn một chút, sau đó xách túi rác ra mở cửa.
Khoảnh khắc tôi mở cửa ra, hơi nóng ập vào mặt như một cơn sóng thần.
Nhưng khi tôi bước vào nhà lại là cảm giác âm trầm lạnh lẽo như trước.
Để kiểm tra thực hư những lời nói của Người Rảnh Rỗi, tôi còn cố ý đứng chắn ngang cửa, một nửa bên ngoài còn một nửa thì ở trong nhà.
Một nửa nóng nực, một nửa lạnh lẽo.
Giờ phút này, tôi trực tiếp cảm nhận được rằng, hơi nóng bên ngoài không có cách nào vào nhà tôi được.
Đúng là quá bất thường.
07
Người Rảnh Rỗi lại thúc giục trong nhóm cư dân.
Người Rảnh Rỗi: 【Sau khi kiểm tra xong rồi thì cô cố gắng nhớ lại thử xem, cặp sư tử đá nhỏ này được đặt trước cửa nhà cô từ khi nào? Ngày mà sư tử đá được đặt trước cửa chính là ngày đầu tiên dương trạch biến thành âm trạch. Cô tính thử xem mình đã ở trong âm trạch được bao nhiêu ngày rồi?】
Tôi không khỏi cẩn thận hơn, bắt đầu mở lịch trên điện thoại ra xem ngày.
Hôm nay là ngày 25 tháng 8.
Nhưng tôi hoàn toàn không nhớ rõ ngày cặp sư tử đá được đặt trước cửa nhà là ngày mấy.
Quãng thời gian trước, trong công ty bận rộn nhiều việc quá, cộng thêm việc chuyển nhà và trang trí nhà cửa, tất cả mọi chuyện gom lại bên nhau, khi đó tôi như phân thân thành 8 người.
Ngày 1 tháng 7, chúng tôi dọn đến đây.
Chỉ nhớ rõ là chưa được mấy ngày sau khi dọn đến đây, trong lúc 3 người chúng tôi đang ăn cơm thì có một người trong số hai người họ nhắc đến chuyện mua sư tử đá để trước cửa nhà.
Lúc đó, tôi vừa ăn cơm vừa nghe điện thoại của công ty, cho nên căn bản không nhớ rõ là ai đã mua sư tử đá.
Nhưng đến bây giờ tôi vẫn chưa chết, chứng minh rằng tôi ở trong âm trạch chưa đủ 49 ngày.
Bây giờ đã là 11 giờ tối.
Tôi chỉ còn lại 1 tiếng đồng hồ bảo đảm sự an toàn tuyệt đối.
Mỗi ngày sau đó đều có khả năng vượt qua ngưỡng 49 ngày mà Người Rảnh Rỗi đã nói.
Bởi vì kể từ khi dọn đến đây, không có ngày nào mà tôi không ở trong nhà.
Triệu Bình Bình từng đi công tác 2 ngày.
Trương Tiểu Muội đi đi về về giữa nhà và trường học, từng có 1 đêm không về ngủ.
Hai người họ đều không rơi vào tình huống nguy hiểm như tôi.
Hiện giờ, tôi cũng không còn thời gian quan tâm xem sư tử đá được đặt ở đó từ khi nào, do ai đặt ở đó.
Việc cấp bách nhất ngay lúc này là rời khỏi âm trạch. Chỉ cần không ngủ trong nhà đủ 49 ngày thì tôi sẽ an toàn.
Tôi trả lời Người Rảnh Rỗi trong nhóm cư dân.
Tôi: 【Tuy rằng tôi không chắc chắn rằng lời cậu nói có phải là thật hay không, nhưng nghe theo lời khuyên của cậu cũng không thiệt hại gì. Tôi quyết định ở khách sạn trước, ngày mai sẽ tìm thầy phong thuỷ đến xem lại nhà.】
Nhưng tôi vừa mới nhắn xong thì Người Rảnh Rỗi đã ngay lập tức gửi 3 tin nhắn liền.
【Đừng ra ngoài!】
【Đừng ra ngoài!】
【Bây giờ tuyệt đối không được ra khỏi cửa!】
08
Sau khi nhắn xong, Người Rảnh Rỗi điên cuồng @ tôi trong nhóm chat.
Sợ tôi không nhìn thấy tin nhắn.
Động tác lấy áo khoác của tôi khựng lại. Tôi ngẩn người.
【Vì sao không thể ra ngoài?】
Người Rảnh Rỗi: 【Nếu cô đã ở trong âm trạch hơn 42 ngày thì hồn vía của cô cũng không còn đầy đủ nữa. Ra ngoài vào giữa đêm như thế này, nếu như cô không may gặp phải lệ quỷ thì khả năng cao sẽ bị nhập vào người. Thậm chí, lệ quỷ còn có thể khống chế cơ thể của cô, làm cô tự tìm đến cái chết.】
Người Rảnh Rỗi: 【Chuyện cần làm trước mắt là cô cần phải xác nhận xem hôm nay có phải là ngày thứ 49 hay chưa! Nếu không phải thì ráng cầm cự qua đêm nay, chờ đến sáng thì đi tìm một thầy phong thuỷ giỏi.】
Tôi trích dẫn lại tin nhắn trước đó của Người Rảnh Rỗi.
Tôi: 【Vậy cậu có thể giúp tôi giải quyết chuyện này được không? Tôi ra giá gấp đôi……】
Người Rảnh Rỗi: 【Tuy tôi và cô ở cùng một tòa nhà, nhưng bây giờ tôi đang ở nơi khác, không thể về được.】
Lòng tôi chùng xuống, chỉ có thể trả lời: 【Nếu hôm nay trùng hợp là ngày thứ 49 thì sao? Sau 0 giờ sẽ xảy ra chuyện gì?】
Người Rảnh Rỗi: 【Tôi chỉ có thể chúc cô may mắn! Nhưng mà, tôi sẽ cố gắng hết sức để cứu cô…… Tuy tôi không thể bảo đảm về kết quả cuối cùng được……】
09
Tôi cố gắng giữ bình tĩnh.
Tôi quay về phòng, bắt đầu thử lên mạng tìm kiếm, cố gắng liên lạc với các đạo sĩ và cao tăng ở cùng thành phố.
Nhưng gọi đến, hoặc là không có ai bắt máy, hoặc là không kịp đến đây trong vòng 1 tiếng đồng hồ.
Không có cách nào cả.
Bây giờ, tôi chỉ có thể kiểm tra rõ ràng xem hôm nay là ngày thứ mấy cặp sư tử đá được đặt trước cửa nhà.
Chỉ cần không phải là ngày thứ 49 thì cầm cự qua đêm nay, chờ đến sáng là tôi sẽ an toàn.
Chờ tôi bước ra khỏi phòng, Trương Tiểu Muội vẫn còn đang tắm.
Triệu Bình Bình đã đổi tư thế, vẫn đang cày một chương trình truyền hình thực tế của Hàn Quốc.
Rõ ràng trong TV không ngừng vang lên tiếng cười nhưng sắc mặt của Triệu Bình Bình lại hết sức âm trầm.
Chắc chắn là cô ấy đang nghĩ đến chuyện gì đó.
Tôi cố tình giả vờ cúi đầu nhìn điện thoại, sau đó lơ đãng mở miệng.
“Bình Bình, cặp sư tử đá trước cửa nhà chúng ta là ai mua vậy?”
Tôi có thể cảm nhận được ánh mắt tò mò của Triệu Bình Bình đang nhìn chăm chú vào tôi.
“Nguyệt Nguyệt, sao bỗng dưng cậu lại hỏi chuyện này?”
Nhưng đến khi tôi ngẩng đầu lên nhìn cô ấy thì đã thấy cô ấy quay đầu về phía TV, mắt nhìn chăm chú vào màn hình, miệng cười không khép lại được!
Nụ cười thoạt nhìn dịu dàng này lại khiến trái tim tôi vô duyên vô cớ cảm thấy lạnh lẽo.
Tôi với lấy cốc trà sữa trên bàn uống một ngụm, cố gắng giảm bớt sự lo lắng trong lòng.
“Hai ngày trước có một anh shipper đến giao cơm hộp, còn khen cặp sư tử đá trước cửa nhà chúng ta rất đáng yêu! Trùng hợp là có một người đồng nghiệp của tớ cũng vừa dọn vào nhà mới, tớ muốn tặng cậu ấy một cặp.”
Triệu Bình Bình nhún vai, không chút để ý mà nói: “Vậy cậu đi hỏi Tiểu Muội đi, là do Tiểu Muội mua đó.”