Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

BỊ BỊA ĐẶT, TA THÀNH THIÊN TÀI CỦA HỢP HOAN TÔNG. - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-09 08:36:41

13

“Tiểu sư , ngươi trẹo chân ?”

Giang Lâm gần như nửa đỡ nửa ôm lấy , dìu từ mặt đất dậy. Thân hình cao ráo tuấn tú, như tùng như trúc, thoảng hương thanh mát của tùng xanh, cặp mắt sâu lạnh khẽ cong vì ý , thể khiến bất giác nín thở mà say đắm.

Tim đập loạn như trống trận, ánh mắt cứ thế dán chặt lên gương mặt , chẳng thể rời .

“Tiểu sư , vì ngươi chọn Hợp Hoan Tông? Có điều gì hiểu lầm chăng?”

“Thực bên Phiêu Miểu Tông—A!”

Chưa đợi Giang Lâm xong, từ phía bỗng một thanh kiếm dài bổ mạnh xuống lưng . Với thủ của , hẳn thể né , nhưng vì che chắn cho nên liền cắn răng chịu đòn.

Giang Lâm phắt , ánh mắt giận dữ như lửa:

“Trình Vọng! Ngươi điên ?!”

Trình Vọng bật như kẻ cuồng loạn:

“Ha ha ha! Ha ha ha ha ha—!”

“Linh căn mộc hệ cực phẩm! Trời ạ, ha ha ha ha ha—”

“Chúng , Hợp Hoan Tông… lượm bảo vật !”

Hắn hưng phấn đến độ chạy vòng quanh đài tròn, tay vẫy vẫy tờ thư trúng tuyển, miệng ngừng gào lên:

“Giang Lâm, ngươi dùng mỹ nam kế ? Vô ích thôi! Đây là mầm giống mà Hợp Hoan Tông nhắm trúng, khác đừng hòng cướp!”

Một vị sư tỷ của Huyền Thiên Tông hừ lạnh một tiếng:

“Chuyện chắc. Theo quy tắc, trong lúc diện kiến, thí sinh quyền chọn môn phái một .”

Nói xong nàng bước nhanh tới, hung hăng đẩy Giang Lâm , rạng rỡ, nắm lấy tay :

“Tiểu sư , thấy hình như chúng từng gặp . Vừa thấy ngươi, lòng vui sướng vô cùng!”

“Ngươi đến Huyền Thiên Tông ? Ta thể đích dẫn dắt ngươi. Ta chính là—”

“Ta là sư tỷ Dung Vân của Vạn Dược Tông!”

Lại thêm hai chen lên mặt , ai nấy đều tranh một câu, lời lẽ tha thiết, vồn vã như gió cuốn.

Ta ngây , nên đáp thế nào. Đây… đây là tình huống gì?

Bọn họ... đang tranh giành ?

Vì… cớ gì ?

14

Biểu tỷ cũng dần hiểu tình hình, tức đến phát cuồng, giọng the thé vang vọng khắp đài:

“Các ngươi hồ đồ ?! Một nữ nhân tiện tịch, lẳng lơ như mà cũng thu nạp tiên môn, chẳng ô uế thanh danh môn phái ? Có nàng , tiên môn các ngươi sớm muộn cũng mất mặt với thiên hạ!”

Tiếng nàng bén nhọn như châm tai , dứt lời, cả quảng trường lặng như tờ, ai nấy ngẩn .

Chỉ Trình Vọng là ánh mắt bừng sáng, vội vã xông lên mặt nàng , hì hì:

“Ngươi nàng lẳng lơ?”

“Lẳng lơ đến cỡ nào?”

Biểu tỷ như tiếp sức, càng thêm mạnh miệng, liền tô vẽ bộ câu chuyện vu khống dụ dỗ khảo quan, đến việc từng quyến rũ biểu ca, trêu ghẹo dượng, lăng nhăng cùng trai trẻ khắp thôn.

Nàng mỗi một lời, sắc mặt của đám tiên môn tái thêm một phần.

Ngay cả Giang Lâm cũng liên tục lắc đầu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bi-bia-dat-ta-thanh-thien-tai-cua-hop-hoan-tong/chuong-6.html.]

“Không thể nào!”

“Người linh căn hệ mộc, bản tính vốn trầm lặng, kiên định, thể phóng túng, đa tình đến ?”

“Chuyện chắc chắn là lời đồn nhảm!”

Biểu tỷ gào lên, mặt mày vì ganh tị mà vặn vẹo méo mó:

“Ta tận mắt thấy, thể là lời đồn?!”

Nàng giơ tay chỉ thẳng mặt , gằn, buông lời cay độc:

“Con tiện nhân Thẩm Mạn , mỗi năm ít nhất qua tay mấy trăm nam nhân, so với kỹ nữ nơi thanh lâu còn bẩn hơn gấp trăm !”

Vừa dứt lời, đất trời bỗng chấn động.

Một trận cuồng phong nổi lên, mây mù cuồn cuộn. Từ giữa trung, một thanh trường kiếm lấp lánh hào quang treo lơ lửng, kiếm là một nữ nhân y phục đỏ rực, nhan sắc khuynh quốc khuynh thành, dung nhan diễm lệ 

thong thả bước từ kiếm mà xuống, từng bước như đạp lên đóa sen, váy đỏ phần phật trong gió, mỗi bước chân đều toát khí chất cao quý uy nghiêm, khiến lòng rung động, ai dám thở mạnh.

Trình Vọng xúc động quỳ một gối xuống đất:

“Cung nghênh Tông chủ!”

Những tử trẻ tuổi tham gia khảo thí , vốn từng diện kiến cao tầng, nay thấy tông chủ Hợp Hoan Tông đích hạ lâm, đều vội vàng khom lưng hành lễ, đồng thanh hô lớn:

“Bái kiến Lạc Tông chủ!”

15

Lạc Tông chủ khẽ nghiêng đầu, mị mị liếc một cái, phong tình lay động, khí thế như hoa đào nở rộ giữa sương sớm:

“Bổn tọa đến, ít bàn luận về ngươi.”

“Ngươi chính là Thẩm Mạn?”

Biểu tỷ siết chặt nắm tay, kích động đến độ quỳ “phịch” xuống mặt Lạc Tông chủ:

“Ngài là tông chủ, nhất định thể chủ trì công đạo!”

“Phải, đúng ! Chính là Thẩm Mạn!”

“Thẩm Mạn là kẻ dâm tiện vô sỉ, mỗi năm quyến rũ hàng trăm nam nhân, thanh danh bại hoại, thể nào xứng đáng bước chân tiên môn!”

Lạc Tông chủ khẽ chớp mắt, giọng như gió xuân mà ý sắc như gươm:

“Mỗi năm ngủ mấy trăm nam nhân ư?”

Ánh mắt bà lóe lên, từ tốn bước tới, giữa ánh hồi hộp đầy mong chờ của biểu tỷ, bà nhẹ nhàng vươn tay, nắm chặt lấy bàn tay – hai bàn tay nắm chặt như định mệnh khép vòng.

“Chẳng lẽ… ngươi là thiên tài trời sinh?”

Biểu tỷ trừng lớn mắt, thất thanh kêu như vịt bóp cổ:

“Qu… Quác?!”

Gió Thổi Mây Bay

Trình Vọng bên cạnh lập tức vỗ tay vang:

“Không sai! Linh căn hệ mộc cực phẩm, còn dám dấn tiến thủ, thiên tài thì là gì? Thiên đạo phù hộ Hợp Hoan Tông !”

Lạc Tông chủ gật đầu liên tiếp, ánh mắt sáng rỡ như sấm rền chớp giật:

“Tốt! Rất ! Hợp Hoan Tông rốt cuộc cũng ngày như hôm nay!”

“Truyền lệnh xuống – từ giờ khắc , thu Thẩm Mạn tử truyền cuối cùng của bổn tọa. Bổn tọa đích dạy dỗ nàng!”

“Cái… cái gì?! Không thể nào! Vì… vì thu nàng tử?!”

 

Loading...