Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Bí Kíp Làm Trà Xanh - 7

Cập nhật lúc: 2025-07-21 21:45:16

Tìm phòng bệnh, Hạ Châu và bước thì thấy vẫn đang cặm cụi việc với máy tính.

“Chào bác gái.” Hạ Châu đặt đồ bồi bổ và trái cây mua lên bàn bên cạnh, chào hỏi bà.

Mẹ lúc mới ngẩng đầu lên khỏi máy tính, miễn cưỡng một cái: “Cảm ơn.”

Làm phụ nữ mạnh mẽ quen , đến cả cũng .

định xuống, bà , giọng nghiêm khắc: “Nửa đêm, nồng nặc mùi rượu, ?”

khẽ hít một : “Vừa kết thúc cuộc thi mô hình toán, và các bạn cùng ăn mừng.”

“Cuộc thi thế nào ?”

“Chưa kết quả ạ.”

“Trong lòng tự kết quả đại khái là gì ?” Giọng bà cao lên một chút, thật giống ốm chút nào.

? định lên tiếng, thì Hạ Châu tiếp lời: “Bác gái, cháu và học tỷ cùng nhóm, chắc là thôi ạ, sẽ phụ lòng mong đợi của bác .”

Mẹ xong sắc mặt dịu một chút: “Cháu tên gì?”

“Hạ Châu, Hạ trong chúc mừng, Châu trong cửu châu.” Hạ Châu chậm rãi, dịu dàng mà kiêu ngạo.

và Hạ Châu chuyện qua , còn thái độ với còn hơn, trong lòng nhẹ nhõm, cảm thấy thư thái một cách lạ lùng, cần đối mặt, cần cãi vã.

Cuối cùng khi rời cùng Hạ Châu, vẻ mặt mới thả lỏng, kìm trêu chọc: “Anh cũng giỏi phết, cũng chuyện .”

Hạ Châu đưa tay ấn thang máy, nghiêng đầu : “Còn xem là ai nữa.”

Anh , cũng cảm xúc nào khác, như một câu chuyện phiếm bình thường, nhưng mơ hồ đầy ám .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bi-kip-lam-tra-xanh/7.html.]

lên tiếng.

Sau khi chia tay Hạ Châu, về phía ký túc xá nữ, ngờ một chân vấp ngã. Trời còn sáng, thằng chó nào trong góc thò chân !

chuẩn chấp nhận cảnh quỳ rạp đất, đầu gối trầy xước thảm hại, nhưng một bàn tay tóm .

Ngẩng đầu lên , là Hứa Trạch Uyên.

Anh một tay kẹp ngang eo , một tay ấn vai , đẩy tường, nhờ ánh đèn đường lờ mờ cách đó xa, thể thấy quầng thâm hàng mi dài cụp xuống của , cả trông lười biếng đầy sát khí.

Hứa Trạch Uyên ghé sát cổ , thở ấm áp phả đó, mờ ám và nóng bỏng.

kìm rụt , mặt vặn chạm mặt .

“Mùi thuốc sát trùng, bệnh viện ?” Giọng Hứa Trạch Uyên hiếm hoi dịu xuống, như thở phào nhẹ nhõm, thái độ khiến tưởng vẫn còn đang hẹn hò với .

Bị sự dịu dàng của choáng váng, chợt quên mất vẻ mặt khó chịu và cái tính chó má của mấy ngày nay, nửa nũng giải thích: “Mẹ em đến đây công tác, ốm nhập viện , tối gọi xe, mới gọi Hạ Châu.”

Hứa Trạch Uyên đây dễ chiêu , bây giờ cũng đổi chút nào, lông mày dài nhướng lên, kiêu ngạo quyến rũ, tay ấn vai buông lỏng, kẹp dái tai , khá là thờ ơ, còn ẩn chứa chút tàn nhẫn: “Còn về .”

Nhìn thế kìm , trong lòng mềm nhũn một mảng, nhớ đến cái vẻ ném điếu thuốc trong KTV nuốt sống , kìm khiêu khích: “Thế nếu về thì ?”

“Giết c.h.ế.t cô.” Hứa Trạch Uyên khẽ dùng lực bóp dái tai , kéo cả đ.â.m lòng .

Anh nghiêm túc đến mức thật sự dám nghi ngờ chút nào.

Không dám khiêu khích nữa, đưa tay kéo gấu áo ngắn của : “Thế em về , thưởng ?”

Hứa Trạch Uyên khẽ một tiếng, giọng xuyên tai rung động, khiến sởn gai ốc, buông , vỗ vỗ vai : “Về ngủ .”

Thưởng cho về ngủ ư?

lập tức tức , liếc một cái bỏ , cứ mà diễn nhé.

Loading...