Bị Lộ Thân Phận Sau Khi Hẹn Hò Online - Chapter 1
Cập nhật lúc: 2025-07-23 21:41:17
1.
yêu qua mạng khi chơi game.
Đối phương chơi cực đỉnh, giọng . Hơn nữa còn là một trai.
Chúng hẹn gặp mặt ngoài đời, nhưng là một phú nhị đại luôn cảnh giác, thể dễ dàng tiết lộ chuyện tiền. Thế là với , rằng bỏ học cấp Ba, giờ đang dọn phòng trong khách sạn.
gửi tin thoại: “Nhà em còn một thiểu năng. Em xin , điều kiện của em tệ quá, xứng với .”
Lời gửi , bên im lặng.
Hơn 10 phút trôi qua, hộp thoại vẫn liên tục hiển thị ‘Đối phương đang nhập…’.
đoán đang phân vân từ chối thế nào.
Không ngờ trả lời: “Anh cũng chỉ bằng cấp Ba. Giờ đang giao hàng, đều như cả, gì là xứng xứng cả.”
Vậy là chúng hẹn dạo ở Công viên Nhân Dân.
mặc chiếc áo phông 5.9 tệ bao ship mua Pinduoduo, chiếc váy dài 19.9 tệ bao ship, còn cầm hai cốc nước chanh Mật Tuyết Băng Thành.
Đợi vài phút, Tạ Cẩn Ngôn đến.
Anh mặc một chiếc áo tennis trắng đơn giản, chân dài, quần thể thao che mắt cá chân, một đôi giày logo “Adidogs” to đùng. Mày kiếm mắt , dùng hình ảnh lừa đảo, còn trai hơn tưởng.
Trái tim nhỏ bé của thỏa mãn đập thình thịch.
Tạ Cẩn Ngôn chạy nhẹ đến, dừng cạnh , trán lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng, mang theo một làn gió ấm đầu Hạ.
Anh vội xin : “Ngại quá, nãy tìm chỗ đậu xe, chậm một lát.”
hiểu chuyện gật đầu: “Chỗ đúng là khó đậu xe thật.”
từng phạt mấy ở đây .
Khoan !
Không đúng.
hỏi: “Anh còn xe ?”
Tạ Cẩn Ngôn hỏi cứng họng, vẻ mặt cứng đờ, “Ờ… một chiếc xe điện. Như lúc rảnh rỗi còn thể thêm shipper.”
: “Ồ.”
Thật dễ dàng gì, kiêm hai việc cùng lúc.
mà… ngày nào cũng vận động nhiều thế, thảo nào dáng thế.
Hì hì.
Hơn nữa một chút cũng đen sạm, da dẻ còn thế nữa.
Hì hì.
suýt chút nữa nước miếng, vội vàng lau .
: “Làm việc vất vả thế, vẫn đảm bảo thời gian nghỉ ngơi đấy.”
Mắt Tạ Cẩn Ngôn lấp lánh những vì cảm động, ngược còn quan tâm , “Ai cũng vất vả cả. Giờ sinh viên Đại học trường cũng khó kiếm việc, em dọn phòng cũng mệt lắm nhỉ?”
: “…” Câu hỏi đúng là bí.
đáp: “Cũng mệt lắm, công việc mệt là phụ thôi. Chủ yếu là Ngành dịch vụ, mấy vị khách vô văn hóa lắm, khinh thường em.”
Tạ Cẩn Ngôn hiểu ý gật đầu, “Ngành của bọn cũng , luôn gặp mấy vị khách lý.”
sợ hỏi nhiều sẽ lộ tẩy, vội vàng đưa cốc nước chanh trong tay cho .
Tạ Cẩn Ngôn cảm động : “Anh bao giờ uống đồ uống đắt thế , đây chỉ đến cửa hàng lấy đồ ăn mang thôi.”
Lời thốt , chỉ khiến mà lòng dấy lên sự thương cảm, “Không , 8 tệ thôi mà, đừng khách sáo.”
Anh chút trẻ con. Dưới ánh Mặt trời, khiến mê mẩn.
Khoan , chợt nhận điều .
Nhân vật của là một cô nhân viên dọn phòng lương 3000 tệ, một cốc nước chanh 4 tệ đối với nên dùng từ “chỉ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bi-lo-than-phan-sau-khi-hen-ho-online/chapter-1.html.]
May mà Tạ Cẩn Ngôn đang ngây ngô , để ý đến câu hỏng hình tượng của .
vội vàng giải thích một cách gượng gạo, “Em cũng là đầu tiên.”
Lần đầu tiên uống đồ rẻ tiền như .
cẩn thận hút một ngụm.
:?
Cái quái gì thế, vị y hệt cốc nước chanh 300 tệ nhà .
Khốn nạn! Bao nhiêu năm nay tiêu tiền ngu ngốc !
2.
và Tạ Cẩn Ngôn bộ, vô tình lạc góc hẹn hò trong công viên.
Một đám các ông bà cô chú nhiệt tình xúm vây kín chúng .
“Ôi chao, trông trai xinh gái quá. Hai đứa chắc là em hả? Chắc chắn còn độc đúng ? Lại đây, cô giới thiệu đối tượng cho!”
: “…”
Tạ Cẩn Ngôn: “…”
Thấy sắp dòng cuốn , Tạ Cẩn Ngôn trong lúc cấp bách nắm chặt lấy cổ tay . Anh hét lớn một câu: “Chúng cháu kết hôn !”
Rồi hai đứa lợi dụng lúc họ kinh ngạc ngắn ngủi, phá vòng vây mà chạy thoát.
Phía vọng tiếng hét đầy nội lực của một bà cô nào đó: “Vậy đợi ly hôn nhé!”
Tạ Cẩn Ngôn kéo chạy điên cuồng, chúng chạy , cho đến khi chạy đến con đường phía bên công viên, hai dừng , thở hổn hển phá lên.
Bên đường đỗ một chiếc siêu xe, vài cảnh sát giao thông đang dọc đường dán phạt nguội.
Động tác của Tạ Cẩn Ngôn cứng đờ. liếc mắt theo tầm của . Là một chiếc Ferrari, kiểu dáng mượt mà, đúng là .
Chẳng trách Tạ Cẩn Ngôn chớp mắt.
an ủi : “Mấy cái là dân giàu mới nổi thôi, chúng bộ hơn, bảo vệ môi trường khỏe mạnh.”
Mặc dù bản cũng một chiếc, nhưng cản trở việc tự chửi .
Tạ Cẩn Ngôn: “…”
Sau đó : “Ừm, còn đỗ xe lung tung, cái lũ giàu xổi vô văn hóa.”
Trạm Én Đêm
– từng phạt vài : “…”
Đừng để ý! Anh vô tình thôi mà!
Tạ Cẩn Ngôn: “Chúng ăn , mời em.”
Đối diện công viên là khu phố thương mại, trung tâm mua sắm, gặp quen.
Cô bạn của , Lâm Thư Nguyệt.
Cô mặc đồ Chanel từ đầu đến chân, tay xách chiếc túi hàng hiệu mới nhất, phía còn một nhân viên theo.
Ban đầu chúng đụng mặt, nhưng nhân viên đó mắt tinh thấy . Cô nhiệt tình gọi to: “Cô Kiều cũng đến ạ!”
: Cạn lời.
nhanh chóng mặt , vì quá nhanh nên suýt chút nữa vẹo cổ.
Lâm Thư Nguyệt vẫn thấy .
Cô lao khỏi cửa hàng, nghi hoặc đánh giá những sợi chỉ thừa quần áo , và cốc nước chanh Mật Tuyết Băng Thành trong tay .
tăng tốc bước chân, nhân cơ hội chuồn thật nhanh.
mà, Lâm Thư Nguyệt rõ ràng nhanh hơn , cô trực tiếp chặn mặt : “Cậu đang trò quỷ gì thế?”
: “…” Được thôi, đành diễn thôi.
lóc gào lên: “Xin cô ơi, đến nhà cô giúp việc, nên lén lút chê phân mèo nhà cô thối, mặc dù nó thực sự thối. cô trừ lương của , cần thiết đến mắng nữa chứ!”
Lâm Thư Nguyệt: ???
: “ đây, sẽ bao giờ xuất hiện mặt cô nữa, mong cô và mèo của cô đều hạnh phúc, cũng mong cô tìm một giúp việc mới chê phân nó thối!”