Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Bị Vu Khống Thì Phải Khuấy Đục Làn Nước - 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:11:50

Quả nhiên, đến giờ chơi, các bạn trong lớp đang định sân vận động dạo một chút để thư giãn hai tiết học mệt mỏi, chuẩn tinh thần cho tiết ôn tập tiếp theo, thì bước khỏi lớp, liền thấy tiếng ai đó hét to từ sân vọng lên:

 

“Mau đến xem! Có định nhảy lầu!”

 

Tay đang bài tập bỗng khựng , còn kịp đầu theo hướng tiếng hét, thì thấy Lâm Vũ, lúc nãy vẫn còn ghế, như tên b.ắ.n lao ngoài.

 

Ngay đó, khí vốn yên tĩnh trong lớp lập tức đốt cháy, đều hô hoán đòi xem “náo nhiệt”!

 

“Lớp nào thế? Có chuyện gì mà tuyệt vọng đến mức chứ!”

 

“Ai , xem thử!”

 

Mọi ríu rít chen chạy ngoài, còn thì như đoán điều gì đó, khóe môi khẽ cong lên thành một nụ nhạt. lấy điện thoại gọi điện, khi cuộc gọi kết thúc, giải thêm một bài toán khó, mới ung dung bước ngoài.

 

Chỉ cần nghĩ bằng đầu ngón chân, cũng định nhảy lầu là ai.

 

Điện thoại ngừng rung, lướt xem ảnh và tin nhắn các bạn trong lớp gửi trong nhóm. Cười lạnh hai tiếng, chọn đường chính mà vòng qua lối nhỏ phía .

 

Dưới lầu, giáo viên và học sinh tụ tập thành một đám đông lớn. Trên tầng thượng, Liễu Vi Vi đang sát mép lan can, gào thét đến khàn cả giọng:

 

sai , tại các vẫn chịu buông tha cho !”

 

“Tiền đó nợ, cũng liên lụy đến khác, thảm hại đến mức , chẳng lẽ thể cho một con đường sống !”

 

“Không bảo cứu , cũng kéo ai cả, cầu xin , tại vẫn chịu tha cho !”

 

“Cậu chính là ép đến chết!”

 

Liễu Vi Vi lóc, ngay mép lan can tầng thượng. Chỉ cần bước thêm một bước là sẽ lập tức rơi xuống .

 

ở một góc khuất, lặng lẽ kể lể những đau khổ mặt đám đông, nhưng từng câu từng chữ đều là sự ràng buộc đạo đức nhắm .

 

“Liễu Vi Vi, em hãy xuống , chuyện gì chúng cùng rõ!”

 

“Có khó khăn gì, thầy cô và nhà trường đều sẽ giúp em giải quyết!”

 

Thầy giám thị cầm loa hét lên từ đất, mồ hôi lạnh túa đầy .

 

Liễu Vi Vi thể dễ dàng thỏa hiệp như ? Cô chắc chắn chủ ý từ , kéo xuống bùn cùng cô .

 

“Các giúp ! Chỉ Bạch Á mới giúp !”

 

hét to xuống : “ Bạch Á chịu giúp , ép đến chết!”

 

“Các mau gọi Bạch Á đến! hết cách ! thật sự còn cách nào nữa!”

 

chỉ một yêu cầu, nếu đồng ý, thì sẽ nhảy xuống ngay bây giờ!”

 

“Vậy thì nhảy !”

 

đá tung cánh cửa dẫn lên sân thượng, sải bước tiến thẳng về phía Liễu Vi Vi.

 

đang tìm ? Vậy thì đến đây!

 

dùng đạo đức để ép buộc ? Vậy thì cho cô cơ hội đó!

 

Cách duy nhất để vượt qua khó khăn là né tránh chạy trốn, mà là dũng cảm đối mặt!

 

Liễu Vi Vi dường như ngờ sẽ lên đây, một lời mà xông thẳng lên. Dù gì thì khi lên đây, cô khóa cửa sân thượng .

 

cản nổi , trực tiếp đá tung ổ khóa han gỉ .

 

Biểu cảm đau đớn tột cùng mặt cô cứng trong chốc lát, đó liên tục hét về phía :

 

“Đừng đây! Cậu gần!”

 

“Cậu còn tiến gần, sẽ nhảy xuống thật đấy!”

 

như thể thấy lời cô , cứ thế nhấc chân bước về phía cô , thẳng bước lên sân thượng.

 

“Không tìm ? đang ở đây !”

 

“Cậu nhảy, sẽ nhảy cùng! Không c.h.ế.t ? Vừa , cũng quấy rối đến mức còn sống nữa!”

 

lạnh lùng , khóe miệng nhếch lên khẩy. Gương mặt Liễu Vi Vi thoáng hiện sự hoảng sợ, lời đe dọa gần như thể thốt .

 

thì ánh mắt thể lừa , vẻ mặt lúc đó của lạnh lùng đến tột cùng, dường như giây tiếp theo sẽ thực sự chút do dự kéo cô cùng nhảy xuống.

 

“Cậu đừng tưởng như thế là thể dọa !”

 

Giọng của Liễu Vi Vi run, nhưng phía bao đang xem, cô thể lùi bước ngay lúc . Nếu , lẽ thật sự còn đường lui nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bi-vu-khong-thi-phai-khuay-duc-lan-nuoc/5.html.]

 

dọa ?”

 

Nhân lúc cô đề phòng, nắm chặt lấy tay cô .

 

hoảng hốt đến mức run rẩy, gần như theo phản xạ mà khuỵu gối xuống.

 

“Hôm qua cầu xin còn đủ, hôm nay dùng thủ đoạn đê tiện để đe dọa ?”

 

cố tình nâng cao giọng, ép tất cả sự chú ý của Liễu Vi Vi dồn về phía .

 

“Liễu Vi Vi, cho , rút đơn kiện để thả lũ cặn bã khỏi đồn công an? Không cửa !”

Hạt Dẻ Rang Đường

 

đối xử với quá , nợ bất cứ thứ gì, mà tại cứ hết đến khác ép buộc ?!”

 

“Ban đầu vì bản chịu báo cảnh sát, đó giữ lời hứa khiến vu khống, chịu mặt giải thích. Bây giờ còn rút đơn kiện… Liễu Vi Vi, xem là cái gì chứ?!”

 

“Chết thì chết! Cậu ép đến c.h.ế.t ? Được thôi, hôm nay chúng cùng chết! xem, rốt cuộc là ai ép c.h.ế.t ai!”

 

Nói xong, kéo mạnh tay Liễu Vi Vi, định cùng nhảy xuống. đúng lúc quyết định, Liễu Vi Vi hoảng loạn.

 

thể thực sự c.h.ế.t chứ!

từng , cô bao giờ dũng khí để đối diện với cái chết!

 

hất mạnh tay , mất trọng tâm, trong tiếng hét kinh hoàng của đám đông, như một con bướm mất phương hướng rơi xuống từ tầng thượng của tòa nhà học.

Khoảnh khắc rơi xuống từ tầng cao , trong đầu lóe lên vô hình ảnh.

 

Tất cả đều là những nỗi đau và tủi nhục mà nguyên chủ từng chịu đựng, sự tuyệt vọng khi chết, sự bình thản và nỗi bi thương khi đối mặt với cái chết.

 

Phải trải qua bao nhiêu đau đớn, buồn bã và thất vọng thì một thiếu nữ tuổi hoa mới dập tắt khát vọng sống, dám nhảy xuống từ tòa nhà ? Khi dồn hết bao nhiêu dũng khí?

 

Khi rơi xuống tấm đệm , nơi khóe mắt khẽ trào một giọt nước mắt.

 

May mà đoán chuyện, kịp thời gọi 119 và cố tình kéo dài thời gian.

Khoảnh khắc dậy từ đệm , xung quanh vang lên những tiếng kinh ngạc.

 

Còn thì khinh bỉ Liễu Vi Vi, lúc suy sụp các chú lính cứu hỏa kéo xuống, hét lên câu cuối cùng với cô :

 

“Liễu Vi Vi, cho dù là lúc nào chăng nữa, yếu thế cũng bao giờ là cái cớ để dùng đạo đức trói buộc khác!”

 

lo thương nên các chú lính cứu hỏa cùng thầy cô đưa đến bệnh viện.

 

Ngoài việc cổ chân trẹo nhẹ, vấn đề gì nghiêm trọng.

 

Không ngoài dự đoán, bố của nguyên chủ cùng giáo viên mắng một trận trò. Họ xem trọng mạng sống của chính , may mà rơi trúng đệm, nếu lệch một chút thôi, lẽ giờ gặp Diêm Vương !

 

đương nhiên hiểu rõ điều đó, bởi vì khoảnh khắc rơi từ cao xuống, còn cảm giác tim như ngừng đập vài giây.

 

Cảm giác thật sự thử thứ hai.

 

Sự việc gây ảnh hưởng nhỏ trong trường. Để lập trật tự, Liễu Vi Vi nhà trường yêu cầu buộc thôi học, hậu quả là cô thậm chí còn đủ tư cách tham dự kỳ thi đại học.

 

Sự việc cũng khiến cô chịu đả kích tinh thần nghiêm trọng. Cộng thêm việc thường xuyên những kẻ đòi nợ đến quấy rối, chẳng bao lâu , cô phát điên và đ.â.m thương một trong bọn họ, cuối cùng đưa bệnh viện tâm thần.

 

Bà ngoại cô chịu nổi cú sốc, hù đến ngất xỉu và nhập viện. Nghe tin, nỡ ngơ, liền cầu xin bố quyên góp một khoản tiền, đưa cụ bà đến một viện dưỡng lão điều kiện , chăm sóc, xem như cũng chốn nương an cuối đời.

 

Cuộc sống dường như trở bình yên, tập trung giúp ôn luyện cho kỳ thi đại học.

 

Đến khi kỳ thi kết thúc, nhận giấy báo trúng tuyển từ Thanh Hoa - Bắc Đại, thành tâm nguyện mà “cô ” gửi gắm cho .

 

Còn Lâm Vũ, luôn tránh mặt , rõ vì lý do gì thất bại trong kỳ thi đại học. Bị cú sốc quá lớn, dường như trở nên ngơ ngẩn, suy sụp.

 

Lần nọ khi băng qua đường, một chiếc xe vượt tốc tông , trở thành thực vật, suốt đời chỉ thể giường.

 

Có lẽ… đó cũng xem là báo ứng.

 

Ngày khi nhập học ở Thanh Hoa - Bắc Đại, kết toán điểm nhiệm vụ, dùng điểm đổi linh hồn sắp tiêu tan của nguyên chủ, đưa cô trở cơ thể .

 

“Cảm ơn! Cảm ơn chị!”

 

Linh hồn bé nhỏ rơi lệ , dường như từng nghĩ rằng còn cơ hội sống một nữa.

 

“Không cần cảm ơn.”

 

xoa đầu cô , như thường lệ nhẹ giọng an ủi:

 

“Lương thiện của em. Vì , những ngày hãy mở to mắt, giữ lấy sự lương thiện của , sống một cách tự do, vô ưu vô lo mà bước tiếp nhé!”

 

Cô gái bé nhỏ, mong rằng những ngày tháng , em sẽ yêu điều em yêu, điều em , lắng trái tim , cần hỏi Đông Tây Nam Bắc!

__Hết__

Loading...