BIỂN LẶNG - Chương 9 — Anh còn sống, còn em thì đã chết một lần
Cập nhật lúc: 2025-07-13 21:47:11
mất ba tuần để dấu vết.
Một thị trấn nhỏ ven biển. Không đông khách du lịch. Không sân bay.
Có một quán sách nhỏ, tên “Giữa Chừng Chạng Vạng”.
Chủ tiệm tên Tân, mới chuyển đến một năm trở .
Ít ngoài. Không dùng mạng xã hội. Không chụp ảnh. nhiều — và bài nào cũng ám màu từng thư bằng bút máy xanh.
đến lúc chiều xuống. Biển xám, nhưng yên.
Cửa tiệm gỗ, bảng hiệu treo bằng dây thừng. Có một giàn dây leo nở hoa.
đẩy cửa bước .
Chuông gió vang khẽ.
Người quầy đang ghi sổ. Áo sơ mi xám, tóc dài, cắt gọn như .
Anh ngẩng lên.
Không giật .
Không chối bỏ.
Chỉ là… một thoáng yên lặng dài.
.
“Anh thật sự sống ở đây?”
Anh gật.
“Từ khi nào?”
“Gần một năm.”
siết quai túi.
“Vậy nghĩa là… tất cả những ở , ai gì cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bien-lang/chuong-9-anh-con-song-con-em-thi-da-chet-mot-lan.html.]
Anh đáp chậm:
“Càng ít , càng dễ tha thứ.”
bước đến gần, giọng trầm xuống:
“Và em? Anh nghĩ em tha thứ khi chịu tang một còn sống ?”
Anh im.
Nhìn , như thể đang lựa lời.
cuối cùng, chỉ :
“Anh thư cho em. gửi.”
Chúng xuống, giữa căn phòng đầy sách.
. Anh xin .
Cả hai chỉ như hai bỏ lỡ một chuyến tàu, lặng lẽ ở ga khác — nơi chuyến nào đến nữa.
hỏi:
“Anh hạnh phúc ?”
Anh đáp:
“Không. ít … là chịu.”
bật khẽ.
Một kiểu chỉ dành cho những từng rằng:
đôi khi, sống thật cũng là một dạng hy sinh — mà ai cũng dám trả giá.
Trước khi rời , để một mảnh giấy, tay:
Anh sống .
Chỉ tiếc, em yêu nhất… vẫn trong ký ức ngày chết