Bình Nữ - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-07-11 22:36:46
Sau khi Thôi Ngu về phủ thăm nhà thì đổ bệnh.
Một khỏe mạnh tự nhiên tứ chi vô lực, thể dậy nổi.
Thầy thuốc nối tiếp đến khám, nhưng tìm bệnh tình.
Thấy Thôi Ngu kinh hoàng sợ hãi, đến sụt sùi, Trịnh Như lập tức tỏ vẻ lo lắng, đích mặt thỉnh Hầu gia lấy lệnh bài cung mời thái y.
Châm cứu, xông thuốc một hồi, nhưng chân Thôi Ngu vẫn thể cử động.
“Cứ tịnh dưỡng .” Thái y cũng chỉ thể như .
Trịnh Như lấy khăn che khóe mắt: “Nghiệt ngã quá, chẳng lẽ là xung phạm gì ?”
Bà tự quyết định mời đạo sĩ về vài buổi lễ cúng.
Đêm khuya thanh vắng, bà hỏi Vương ma ma: “Sao con tiện nhân Thôi Ngu bệnh sớm bệnh muộn, về nhà một chuyến thì đổ bệnh?”
“Có nàng phát hiện điều gì, cố ý giả bệnh yếu ớt để mất cảnh giác, tiện thể nắm lấy điểm yếu của ?”
Vương ma ma khuyên bà đừng nghĩ nhiều: “Thái y đều đến khám , huyết mạch tứ chi nàng thông, cơ bắp cứng đờ, e là thật sự bệnh .”
“ nguyên nhân sinh bênh là gì? Nguyên nhân sinh bệnh mà thái y cũng tìm , nàng cố ý giả vờ?”
Vương ma ma suy nghĩ một lát: “Hay là tìm thử một chút?”
Trịnh Như chớp mắt, vẻ mặt trầm tư.
Một đêm trôi qua, bà cuối cùng cũng nghĩ cách.
Bà đá quỳ đến tê dại, cằm ngẩng cao: “Phú Quý, dù bình nữ cũng công việc lâu dài. Vương ma ma tuổi cũng cao , bên cạnh mấy hợp ý, ngươi một đại nha , hầu hạ cận ?”
Ta mở to mắt, mãi đến khi Vương ma ma kéo dậy, mới lộ vẻ mặt kinh ngạc mừng rỡ.
“Tạ phu nhân, thể vì phu nhân mà cống hiến, nô tỳ vạn c.h.ế.t từ.”
Bà mím môi, dường như hài lòng lắm với việc chỉ đơn thuần mở miệng biểu lộ lòng trung thành.
“Nếu cống hiến vì bản phu nhân, gần đây thật sự một chuyện phiền lòng, nếu ngươi , thì cần bình nữ nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/binh-nu-hxuz/chuong-10.html.]
Chuyện phiền lòng , đương nhiên là dò xét Thôi Ngu.
Ta nhận việc, buổi trưa lập tức hầm một bát canh an thần bưng phòng Thế tử.
“Nô tỳ phụng mệnh mang canh cho Thiếu phu nhân.”
Thôi Ngu quen , nhưng là trong viện phu nhân.
“Nhờ Mẫu bận tâm, cứ đặt ở đó , để nguội sẽ uống.” Nàng hiệu bằng ánh mắt, lập tức nhận lấy khay trong tay .
cẩn thận vấp chân, cả bát canh đổ ụp nàng .
Chỉ tiếc là tỳ nữ bên cạnh nàng là bảo vệ chủ, nghiêng chắn , hơn nửa bát canh nóng hổi đều đổ lên lưng nàng .
Mùa đông mặc nhiều quần áo, nàng kinh ngạc thốt lên một tiếng cởi áo khoác ngoài , bỏng.
vẫn vài giọt b.ắ.n tay Thôi Ngu.
Dù cũng là nuông chiều từ bé, chỉ mấy giọt canh đó thôi cũng khiến mu bàn tay trắng nõn của nàng đỏ ửng cả một vùng lớn.
“Thiếu phu nhân tha mạng!” Ta quỳ rạp đất ngừng dập đầu, dập đến nỗi da đầu rách toạc chảy cả máu.
Tỳ nữ bên cạnh nàng lo lắng đến phát , vội vàng bưng nước lạnh đến chườm cho nàng .
Thôi Ngu mím chặt môi, sắc mặt trắng bệch.
“Không , may mà gần đây tứ chi đều cảm giác, vết thương trông đáng sợ thôi chứ thực đau.” Nàng an ủi tỳ nữ.
Lại ngẩng đầu : “Trong phòng Mẫu , kẻ nặng nhẹ như ngươi?”
Ta run lập cập: “Thiếu phu nhân thứ tội, nô tỳ điều từ bình nữ lên, nhất thời sơ ý gây sai lầm lớn, xin đại phát từ bi, nhẹ tay xử phạt.”
“Ngươi là của Mẫu , thể tùy tiện xử phạt?” Nàng gần như nghiến răng nghiến lợi thốt mấy chữ .
“Ngươi về , chuyện hôm nay, tự khắc sẽ báo cáo đầy đủ với Mẫu .”
“Nên phạt thế nào, tự định đoạt.”
Ta đổ rạp đất, hàng mi rũ xuống là khóe môi khẽ cong lên.