Bỏ Cha Giữ Con - 10
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:35:33
Anh càng nhún nhường, càng thấy chướng mắt.
thích cái kiểu quan hệ một bên cúc cung tận tụy, một bên hưởng.
Anh càng cố lấy lòng , càng nhớ những ngày khinh thường, chê bai trong cái vòng tròn của .
thương bản ngày , cũng thương luôn bây giờ.
còn yêu nữa.
Dù gì, chúng cũng thể .
dùng một tia hy vọng mờ mịt để trói buộc , thế thì quá bỉ ổi.
"Đừng phí thời gian nữa, sẽ bao giờ về với . Về , đó mới là thế giới của ."
Anh nhẹ: "Em về Thượng Hải, sẽ ở Thành Đô với em. Ở con em, ở đó là nhà của ."
hỏi: "Anh nhớ cha , bạn bè ?"
Anh đáp: "Có chứ. cha vẫn khỏe mạnh, tạm thời cần chăm sóc. Bạn bè cũng tự lo cho . Còn em và con thì thể thiếu ."
"Trước , đưa em thế giới của nhưng bảo vệ em, để em chịu đủ ấm ức. Bây giờ, bước thế giới của em, cũng xem thường, nhạo, chẳng khác gì em năm đó. Anh mới thực sự hiểu, em từng tổn thương đến mức nào. Anh xin , Vi Vi."
Một câu "xin ", gợi ba năm nước mắt của .
rộng lượng, một câu "Không cả", nhưng .
Khi bạn bè sỉ nhục , từng mở miệng bênh vực lấy một câu.
Anh cũng giống họ, coi là đồ ngu, con ngốc.
, thông minh.
Nhiều hiểu những cuộc trò chuyện đầy ẩn ý của họ, chỉ trơ như con ngốc.
thể tự nhạo là kẻ ngu, nhưng khác thì phép.
" sẽ bao giờ tha thứ cho ."
thật sự .
Anh , rơi nước mắt: "Anh . Và cũng bao giờ tha thứ cho bản . Anh chỉ bù đắp cho em và con, để chuộc sự ngu , kiêu ngạo năm đó."
18
Anh càng với , càng gặp .
Muốn đuổi , cố ý ngoài thả thính.
Anh tức đến méo cả mũi, gặp thằng nào bén mảng tới là đ.ấ.m ngay.
"Mày cũng dám tơ tưởng vợ tao? Coi trong gương ! Mày điểm nào hơn tao mà đòi tranh phụ nữ với tao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bo-cha-giu-con-dysn/10.html.]
"Lần còn dám bám lấy vợ tao, tao sẽ đánh gãy chân mày thành từng khúc một, để mày liệt cả đời."
Nhóm luật sư dọa đến nhấp nhổm yên, tìm cầu cứu.
nhờ mặt khuyên rời .
khen năng lực, trách nhiệm, là đàn ông hiếm , bảo nên cân nhắc .
"Ai mà từng phạm sai lầm? Quan trọng là sửa đổi."
bướng bỉnh: " con thích khác !"
Mẹ ngạc nhiên: "Thằng nào? So với nó thế nào?"
Tại cứ so với ?
Với ngoại hình, vóc dáng, gia thế, năng lực như ...
Ai so đây?
Mẹ thấu suy nghĩ của , nhẹ giọng khuyên: "Mẹ bênh nó, nhưng công nhận nó . Còn hơn cả cha con hồi xưa nữa."
"Mẹ con hận cái gì, cũng hiểu nỗi ấm ức trong lòng con thể xóa là xóa ngay. con về phía , sai mà sửa, đó là điều đáng quý. Con cho nó một cơ hội, cũng là cho chính một cơ hội. Tin , cả đời con tìm đàn ông nào hơn nó ."
vẫn nuốt trôi cục tức .
Không tìm thì tìm .
Chẳng lẽ phụ nữ cả đời kết hôn là sai ?
thể giống đàn ông, chỉ yêu đương cưới ?
Mẹ kiên nhẫn khuyên nhủ: "Yêu ai mà chẳng là yêu? Con vui thì ở bên nó, chán thì mặc kệ. Không tờ hôn thú, nó chẳng là gì cả, còn tư cách quản con."
"Nó giúp cha ăn phát đạt, dùng? Một lao động miễn phí, chẳng lẽ tận dụng? Có nó dạy dỗ thằng bé, con cũng đỡ lo nghĩ nhiều."
Nghĩ thông , bỗng nhiên cảm thấy thoải mái.
Anh thể lợi dụng , thì cũng thể lợi dụng .
Không cho chút hy vọng, khiến tuyệt vọng ?
Nỗi đau mà gây cho , nếm trải từng chút một.
còn lạnh nhạt với nữa, còn chủ động học hỏi kinh nghiệm quản lý từ .
Thương Mặc Ngôn rõ chỉ đang lợi dụng , nhưng vẫn cam tâm tình nguyện, dốc hết tâm huyết mà chỉ dạy.
Đám em của bao mò đến Thành Đô tìm, nhưng mặc kệ họ khuyên thế nào, cũng chịu về.
Ai cũng Thương Mặc Ngôn sắc mờ mắt, đắm chìm trong trụy lạc.