Bức Thư Hồi Âm - 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:38:23
7
và Thời Nghiêu công bố sẽ tham gia một chương tình thực tế cùng .
Chủ đề hot search lập tức bùng nổ.
"Ảnh đế tay cứu phim đủ điên rồ , giờ còn tham gia chương trình giải trí vì nó nữa !"
"Lễ trao giải năm ngoái, thấy gì đó kỳ lạ ..."
Cùng lúc đó.
Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.
Một bài đăng Weibo từ vài năm bất ngờ đào , nhanh chóng leo thẳng lên top hot search.
"Thoát fan đây, ngờ thích một nghệ sĩ flop..."
"TN, xứng đáng với fan ? Để quản lý mua thuốc, mang chăn cho một ngôi hết thời, còn tự đến chăm cả đêm nữa? Nghĩ đến việc bao nhiêu fan bạn gái mà , chỉ nhạt!”
“Vở kịch cô diễn, cũng bỏ lỡ một buổi nào.”
Đính kèm bài đăng là một bức ảnh chụp lén, một đàn ông lặng lẽ trong hàng ghế khán giả.
Môi khẽ mím, ánh mắt sâu thẳm, chuyên chú dõi theo.
Bài đăng cuối cùng của đó dừng ở hai năm .
Trùng khớp với thời gian và Khâu Tầm ở bên .
Người hả hê chế giễu:
"Nghĩ đến việc TN cũng nếm trải đau khổ vì tình, bật giữa đêm."
"Kẻ ngang bướng tất gặp đời ngang trái, TN, tự tự chịu!"
lặng lẽ lướt qua chủ đề , trong lòng dậy lên những cảm xúc khó tả.
Trong phần cập nhật theo thời gian thực, bất chợt thấy một gương mặt quen thuộc.
Cô tên là Nhiếp Lâm.
Hồi mới nghề, trợ lý riêng
Chính Nhiếp Lâm là âm thầm chăm sóc nhiều phim trường.
Cô thường tiện tay lấy giúp cơm hộp của đoàn phim, thỉnh thoảng còn mang cho canh nóng nấu sẵn.
luôn nghĩ cô là nhân viên hậu trường.
Không ngờ, cô chính là quản lý của Thời Nghiêu.
Trong một cảnh mưa.
Vì nữ chính Dương Oánh Oánh liên tục mắc .
cũng phối hợp diễn diễn .
Cơn mưa nhân tạo xối xuống suốt gần một tiếng, ướt sũng từ đầu đến chân.
Chỉ cảm thấy đầu óc nặng trĩu, suýt chút nữa vững.
Dương Oánh Oánh, vẫn ướt chút nào, khẽ thu ô , dịu dàng với : "Xin nhé, mất thời gian của cô ."
Ngay lập tức, xung quanh vây lấy cô .
Ai nấy đều đưa khăn, giúp cô lau những giọt nước lấm tấm mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/buc-thu-hoi-am/6.html.]
Không một ai để ý đến .
cởi bỏ chiếc áo khoác ướt sũng, cảm giác lạnh lẽo bủa vây.
Đầu óc choáng váng, định nghỉ ghế mười phút về khách sạn.
cơn sốt ập đến bất ngờ, khiến mê man ngay tại phim trường.
Đoàn phim chuyển sang bối cảnh khác.
Từ những tiếng ồn ào náo nhiệt, gian dần trở nên tĩnh lặng, nhân viên lượt rời
Cuối cùng, cả phim trường chỉ còn một .
Mơ màng trong cơn sốt, cảm giác ai đó nhẹ nhàng chạm trán .
khó nhọc mở mắt.
Trước mắt là một dáng đàn ông mờ ảo.
Anh cúi xuống, đỡ dậy, giọng trầm thấp: “Còn sức lên ?”
lắc đầu.
Giọng thật dịu dàng, ấm áp đến lạ: “Dương Oánh Oánh cố ý đấy, em nhận ?”
“Với diễn xuất của cô , thể sai sót nhiều như . Em thể từ chối .”
“Không chậm tiến độ của đoàn phim.” khẽ .
Người mới thì gì tiếng .
Dù cô cố ý, cũng chỉ thể cắn răng chịu đựng.
Vai diễn thì chỉ một, nhưng những tân binh chen chân đoàn phim nhiều vô kể.
Không , sẽ nhanh chóng khác thế.
Người đàn ông dường như hiểu, khẽ thở dài.
Khi tỉnh , ở khách sạn.
Nhiếp Lâm bên cạnh, lặng lẽ trông chừng .
Cô cẩn thận đút thuốc cho , còn chu đáo nấu cả cháo.
Cô nhẹ giọng dặn dò: “Đừng gắng gượng quá.”
Ở phim trường, ai nấy đều tỏ kính nể cô .
Ngay cả Dương Oánh Oánh, luôn mắt cao hơn đầu, cũng chủ động tìm cô trò chuyện.
Nhiếp Lâm hừ lạnh: “Bầu khí trong đoàn phim , cần chấn chỉnh một chút.”
Hôm , Dương Oánh Oánh đích mang quà đến xin .
Từ đó về , những chuyện tương tự còn xảy nữa.
Bộ phim thuận lợi.
Hóa , bế về khách sạn đêm đó chính là Thời Nghiêu.
Nhiếp Lâm cũng là do cử đến chăm sóc .
Trái tim bất giác nóng rực.