BỨC THƯ TÌNH CỦA TRÚC MÃ - CHƯƠNG 7
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:14:21
sững trong giây lát, còn kịp lên tiếng thì hỏi: "Ôn Thiển, nếu thấy , lấy nó ?"
kỹ mắt , cố gắng tìm điều gì đó, nhưng chẳng gì cả. Vậy nên bình tĩnh lắc đầu: "Không, tớ sẽ lấy nó ."
Chúng im lặng, ánh mắt lảng tránh . Cậu đột nhiên mỉm , dường như cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, mấy như thể đang tự trấn an : "Vậy thì , thì ."
Rồi : "Sau khi chia tay, tớ cứ luôn mơ thấy cùng một giấc mơ, mơ thấy năm thi đại học lấy bức thư tình , cuối cùng tớ thể ở bên cô ."
" hận cả đời."
"Cuối cùng, chúng c.h.ế.t trong một vụ tai nạn xe do tớ gây ."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Cảm giác ấm nóng của m.á.u tươi chân thật đến mức, cứ như nó thực sự xảy ."
"ừm" một tiếng, định phòng bệnh, dịu dàng với : "Đều là giả, đừng bận tâm."
, đó là sự thật.
Vụ tai nạn xảy ngày cưới của Giang Thu Ngôn.
Trước đó, chúng trường cấp ba mời về tham dự buổi họp mặt cựu học sinh. Giáo viên chủ nhiệm cũ bảo chúng cùng một video về chủ đề "Luôn luôn đường" để chia sẻ với các em khóa .
Cứ như , lên xe của Cố Phỉ, chọn một lộ trình để phim.
Sau đó, theo kịch bản chuẩn sẵn, ở ghế phụ điều chỉnh thiết , trao đổi với Cố Phỉ về góc . Đó là hòa thuận hiếm hoi kỳ thi đại học.
Việc phim cũng suôn sẻ. Trên đường về, lặng lẽ dựa cửa sổ xe, gì, chỉ phong cảnh lướt qua ngoài cửa sổ, thấy điện thoại của Cố Phỉ đột nhiên đổ chuông.
Cậu theo bản năng bật loa ngoài để . Giây tiếp theo, giọng trong trẻo của Giang Thu Ngôn vang lên: "Cố Phỉ, hôm nay là đám cưới của tớ, tớ quên gửi thiệp mời cho . Mọi quen nhiều năm , đều là bạn bè cả, tớ sẽ gửi thời gian địa điểm cho ."
Cùng với tiếng cúp máy, trong xe rơi im lặng. đang cân nhắc xem nên ngay bây giờ tự bắt xe về thì đột nhiên đầu xe.
, vẫn sẽ đến.
tiếc, đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/buc-thu-tinh-cua-truc-ma/chuong-7.html.]
Vì giây tiếp theo, chúng một chiếc xe tải đ.â.m .
Cảm giác ngũ tạng lục phủ đảo lộn, thật sự đau. khi đau đến tê dại, cảm giác của là sự giải thoát.
Trước khi mất ý thức, thấy Cố Phỉ yếu ớt gọi "Thiển Thiển" vài tiếng, đó là câu nếu thể , xin đừng phá hoại duyên phận của và Giang Thu Ngôn nữa.
Mở mắt nữa, trở về thời điểm lâu khi khai giảng lớp 10.
câu "Vậy thì " và giấc mơ lặp lặp của Cố Phỉ ý nghĩa gì.
tất cả đều còn quan trọng nữa.
Lần thứ hai gặp Cố Phỉ là ngày xuất viện.
mang canh đến.
Rồi trò chuyện với bác gái một lúc, bác hồi tưởng chuyện xưa.
Bác lật xem những bức ảnh cũ, cầm lên một tấm ảnh chụp chung của và Cố Phỉ khi đạt giải trong cuộc thi hồi cấp hai, : "Thời gian trôi nhanh thật đấy, nghĩ lúc đó bácvà cháu cùng phòng chờ sinh, cháu chỉ sinh Tiểu Phỉ một ngày, mà nháy mắt hơn hai mươi năm ."
"Thiển Thiển , cháu vẫn xinh như hồi nhỏ, bố Tiểu Phỉ lúc đó thích cháu, cứ bế cháu mãi, cháu cũng quấy , chỉ ."
"Sau lớn lên một chút, cháu và Tiểu Phỉ suốt ngày dính lấy , mấy lớn chúng còn lớn lên chắc chắn sẽ ở bên ."
mỉm lịch sự, tiếp lời bác gái: "Bác ơi, đó đều là chuyện hồi bé , thể nào thành sự thật ."
Bác vỗ vỗ tay , thở dài: "Là Tiểu Phỉ phúc phận , bây giờ cách với cháu cũng ngày càng lớn, đúng là xứng với cháu nữa."
khẽ , vốn định suy nghĩ đó đúng: "Bác ơi, chuyện xứng xứng, quan trọng là hai là cùng chung một con đường ."
Bác lẽ hiểu sai ý , với : "Bác Tiểu Phỉ nó đang chuẩn thi cao học, trường học chính là trường mục tiêu hồi thi đại học, cũng đúng là ở thành phố cháu đang học đại học, đến lúc đó..."
nhẹ nhàng cắt ngang: "Bác ơi, cháu sắp du học ."
"Còn nữa, cháu bạn trai , vẫn kịp với bố cháu."