Bức thư tình mùa hè rực lửa - 9
Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:48:47
hít sâu một : “Cùng ngày, bởi vì từ chối bà Tang mà Tần Tử An và Hà Nhàn Quân chặn ở nhà vệ sinh, bọn họ lột sạch quần áo của , chụp ảnh.”
Trên mặt Tần Hà hề huyết sắc, đôi môi mỏng mím chặt.
mở to mắt , vẻ thoải mái : “Lúc đó suy nghĩ, loại hai bàn tay trắng như , rốt cuộc xứng đáng yêu , ngay cả thích cũng dám lừa gạt, cuộc đời rối tinh rối mù, mất , lừa gạt tình cảm chân thành, tôn nghiêm vỡ nát, còn khác... chụp ảnh, chẳng thà rời ...”
Một bàn tay to đột nhiên xoa lên sườn mặt của , đầu ngón tay lạnh lẽo, lòng bàn tay cực nóng. Nụ hôn của Tần Hà rơi cánh môi , ngăn chặn lời của . Chiếc ô đen ném trong mưa.
sửng sốt một chút, nhắm mắt . Tần Hà gần như mạnh mẽ cạy hàm răng , khao khát và đòi hỏi chút kiêng nể.
gắt gao ôm trong ngực, bất đắc dĩ bám lấy bả vai , giống như một c.h.ế.t đuối hấp thu một tia thở dốc.
Mưa và nước mắt hòa lẫn trong nụ hôn của chúng . Lạnh lẽo và cực nóng đan xen.
“A Nguyện, đừng .” Tần Hà ôm chặt lấy : “Anh trả thù cho em .”
nhịp tim của , đột nhiên hiểu vì nhất định đẩy Hà thị chỗ chết.
“Anh từ lúc nào?”
“Lúc em ở đồn cảnh sát.” Tần Hà ôm lòng: “Anh ấn Tần Tử An lên giường, ép hỏi.”
: “Em tưởng kết hôn với từng bắt nạt em...”
“A Nguyện, sợ em tha thứ cho .” Giọng Tần Hà ảm đạm: “Em tất cả những bên cạnh tổn thương, còn , gì cả. Anh mặt mũi gặp em.”
Hốc mắt cay cay: “Là em mặt mũi gặp . Số tiền của bà Tang, em đều trả cho bà .”
Anh hôn lên tóc : “Kể cho chuyện em ở nước ngoài .”
thì thầm: “Mấy năm tới Châu Âu, em nghèo rớt mùng tơi, chuyện ăn cơm cũng thành vấn đề lớn. Chi phí sinh hoạt của em cắt giảm giữa chừng khi đang thực hiện dự án ở trường. Em bồi bàn trong một nhà hàng và vượt qua những ngày khó khăn nhất. Cuối cùng em nhận học bổng phần và cố vấn mà em yêu thích nhất lựa chọn. Thực tế là thứ đều ...”
“Lê Nguyện.”
“Hả?”
“Anh kết hôn với em.”
9
Trên đường trở về, Tần Hà lái xe, trầm mặt, một lời. đầu ngoài cửa sổ, giả vờ như chuyện gì xảy .
Bởi vì , khi Tần Hà cầu hôn , choáng váng.
Tần Hà nhíu mày, vẻ mặt đột nhiên bốc mùi. Giống như đột nhiên ý thức đầu óc chập mạch, cầu hôn nóng vội.
Mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn khi thể nhịn . Tần Hà mất mặt, thậm chí chuyện với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/buc-thu-tinh-mua-he-ruc-lua/9.html.]
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Trời tối đen như mực. Không khí trong xe nặng nề, suy nghĩ một chút, mở miệng : “Tháng , em về Châu Âu, chuyện tiệc thời trang, hy vọng thể suy nghĩ một chút.”
“Ừ.” Anh nhẹ nặng hừ một tiếng: “Không cần suy nghĩ, sẽ .”
“Cảm ơn...” gãi gãi đầu, tầm mắt chuyển đến tay đang vịn tay lái: “Sau em cũng phát triển ở nước ngoài, cho nên...”
Tần Hà đánh tay lái, dừng xe ở ven đường.
“Lê Nguyện.” Anh gõ tay lái: “Em gì?”
“Chúng lẽ sẽ kết quả.”
Tần Hà đột nhiên tiếng, giọng mang theo một tia nghiến răng nghiến lợi: “Em tự tin.”
Nói xong, bắt đầu chằm chằm tháo đồng hồ. Ánh sáng lờ mờ, ánh mắt Tần Hà hiểu khiến nhộn nhạo
.
Trong xe mở điều hòa, nhanh chóng đổ mồ hôi.
Ngón tay thon dài của Tần Hà cởi bỏ nút cổ áo áo sơ mi, tùy ý hỏi: “Em dựa cái gì cho rằng, hai chúng ? Em sẽ nước ngoài ?”
sững sờ. Tần Hà gì, mà đóng cửa sổ .
cũng hiểu thời tiết đầu hạ, vì trong xe mở điều hòa, càng ngày càng nóng. Đốt đến tim đập càng lúc càng nhanh.
“Lê Nguyện.”
“Hả?”
“Không nóng ?”
giống như mê hoặc, thẳng khuôn mặt tuấn tú của Tần Hà. Trong nháy mắt, trong đầu toát ý nghĩ, Tần Hà sẽ quyến rũ chứ. Tuy nhiên, ý nghĩ nhanh chóng bác bỏ.
Tần thiếu gia tính tình nóng nảy, thể chủ động. Vì thế, túm lấy áo sơ mi của , cúi hôn lên.
Click... Là âm thanh điều chỉnh chiều cao ghế . Tần Hà dễ dàng kéo từ ghế lái phụ lên đùi .
“Đỡ cho .” Tiếng thì thầm từ tính chạy qua tai như một luồng điện, cảm giác tê dại lan tỏa đến tận lưng.
“Tần Hà...” Giọng run rẩy.
Cánh môi hôn.
“A Nguyện, sớm như .”
Mưa phùn dày đặc gõ cửa sổ thủy tinh, giống như từng nhịp trống nhỏ, nặng nhẹ lẫn lộn.
Áo sơ mi trượt ở bên hông, nhỏ giọng : “Tần Hà, nóng... thể mở cửa sổ ...”