Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

CẢ BA NAM CHÍNH ĐỀU THÍCH TÔI - NT2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:42:06

bưng hộp bánh ngọt , cam chịu gõ cửa biệt thự nhà Lục Thanh Tắc.

Ngay lúc tưởng ai, cửa mở , đối diện với đôi mắt đào hoa .

Lục Thanh Tắc mặc sơ mi trắng chỉnh tề, tay áo xắn lên ở cổ tay. Hôm nay đeo kính, trông bớt xa cách hơn khi.

Giây tiếp theo, bên trong biệt thự vọng giọng ồn ào: "Anh Thanh Tắc, đồ ăn ngoài đến ?"

Xem trong nhà ít .

ngượng ngùng lùi một bước, đưa hộp bánh đóng gói đẽ : "Mẹ ."

Cậu cụp mắt xuống, đó nghiêng sang một bên: "Vào ."

"Hả?" ngơ , xua tay: "Không cần , chỉ mang đồ qua thôi, đưa xong ngay."

Chưa kịp , từ trong nhà , thấy liền kinh ngạc:

"Kỷ Mai!"

tròn mắt , chút quen quen.

Hình như là bạn cấp ba? Hồi đó quan hệ cũng khá thì .

thử gọi tên , lập tức đáp . Nhìn hộp bánh tay Lục Thanh Tắc, ngạc nhiên:

"Không ngờ với Thanh Tắc quan hệ cũng ghê ha."

: "…Ờ."

"Cũng đúng, chỉ hợp với Giang Hựu Khâm thôi, chứ Thanh Tắc thì tính lắm." Cậu tiếp.

: "…À."

Nói đẩy trong, bảo: "Bọn đang bàn luận nghiên cứu tiếp theo, đến đúng lúc, thử ."

im lặng một lúc đáp: " hứng thú mấy ."

Chủ yếu là hiểu, một bên trông sẽ ngu lắm…

Phòng khách rộng lớn ít , cả nam lẫn nữ. Vừa bước , tiếng ồn ào giảm thấy rõ.

Lục Thanh Tắc ngay cạnh , cô gái tò mò hỏi:

"Anh Thanh Tắc, đây là bạn gái ạ?"

Ánh mắt Lục Thanh Tắc rơi xuống , phủ nhận.

do dự giữa việc giải thích , cuối cùng chỉ bĩu môi, day trán:

" thì hơn."

Ngón tay lạnh lạnh của Lục Thanh Tắc đặt lên cổ tay , giọng trong trẻo dễ :

" thứ đưa cho ."

chớp mắt một cái, đó theo lên lầu.

Tiện thể cầm thứ gì đó về, dễ ăn với hơn.

cũng tại thích Lục Thanh Tắc đến thế…

Cậu đẩy cửa phòng ngủ , l.i.ế.m môi, do dự:

"Không lắm nhỉ, còn từng phòng ngủ của con trai bao giờ."

Nói xong, cũng chẳng khách sáo, theo sát bước .

Cả căn phòng chỉ hai màu trắng và xám, tối giản hết mức thể.

là giống hệt con , lạnh lùng vô vị.

Ở một góc kệ sách một khung ảnh úp xuống. khoanh tay , liếc thấy mặt của khung ảnh một hàng chữ bằng bút đen: "Giáng Sinh, Kỷ Mai."

khựng , tiến lên lấy khung ảnh xuống, lật xem mặt .

Lục Thanh Tắc cúi lấy một cái hộp nhỏ trong ngăn kéo. Nhìn thấy cầm lấy khung ảnh, gì.

Bức ảnh chụp cảnh trốn trong phòng máy tính chơi game đêm Giáng Sinh năm lớp 10…

Ký ức mơ hồ, chỉ nhớ mang máng năm đó ăn diện lắm, nhưng bố tịch thu điện thoại, bạn bè rủ ngoài chơi mà liên lạc , cuống quá nên lẻn phòng máy tính của trường.

kinh ngạc: "Cậu…"

Lục Thanh Tắc đưa cái hộp nhỏ trong tay cho , đôi mắt cụp xuống . Biểu cảm lạnh nhạt thường ngày dường như cũng dịu ít nhiều.

"Gì đây?" lầm bầm nhận lấy, tiện thể cảm thán: "Này, ngờ thầm thích từ hồi đó đấy. Rốt cuộc thích ở điểm nào ?"

"Không ." Anh , "Lúc đó định mách lẻo."

"?"

2.

Hồi lớp 10 chia lớp, học chung lớp với Lục Thanh Tắc. Khi đó là lớp trưởng, học siêu giỏi, giáo viên nào cũng thích.

Mỗi chạm mặt Lục Thanh Tắc, đều thấy chột .

Từ nhỏ ăn h.i.ế.p ba bọn họ, nhưng bọn họ cũng chẳng , luôn tìm cách phản đòn.

Giang Hựu Khâm thì đá.nh trực diện.

Lục Thanh Tắc thì ngầm trả đũa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ca-ba-nam-chinh-deu-thich-toi/nt2.html.]

Trì Dư thì đấu với xem ai diễn giỏi hơn.

Thông thường, chiêu của Lục Thanh Tắc là đau nhất.

Ví dụ, ép bài hộ, kết quả bài cho đúng hết, sai một chữ, để giáo viên gọi ngoài hành lang cả buổi.

Hay như cố tình gây tiếng động lúc quản kỷ luật, thế là mượn danh thầy cô, thước phạt ngay lòng bàn tay .

Thật sự là vô lý hết sức!

Nhục nhã từng !

Tóm , cứ nghĩ quan hệ giữa là kiểu "ngứa mắt lẫn ".

Vậy mà…?

tò mò hỏi:

"Vậy hồi đó mách lẻo?"

Cuối cùng, vẫn thành công tụ tập với bạn bè, hát hò cả đêm ở KTV.

Lục Thanh Tắc khẽ thở dài, mở chiếc hộp nhỏ .

Bên trong là sợi dây chuyền mà đó đăng liên tục năm bài than thở trang cá nhân vì mua .

Mặt dây chuyền là một viên đá thiên nhiên cực kỳ , hiếm, tính phản quang.

nhờ nhiều bạn bè tìm giúp nhưng ai mua , đến mức lên mạng kêu gào than thở.

đờ giúp đeo nó lên cổ.

"Có lẽ là vì lúc em phạt trông tội nghiệp quá." chậm rãi .

chỉ là lạnh đến đỏ cả mũi, đỏ cả tai thôi mà.

"Cũng thể là vì lúc đá.nh lòng bàn tay, vẻ mặt nhăn nhó của em trông mắc lắm." tiếp.

: "....."

Lục Thanh Tắc cúi đầu viên đá lấp lánh đẽ đó một lúc, đó .

Trong đôi mắt vốn dĩ thờ ơ, lạnh nhạt với thứ của , lớp băng như đang dần tan chảy.

Giọng bình thản: "Hoặc cũng thể là thi đấu thất bại, em đặt bài kiểm tra vật lý chỉ hai mươi điểm của lên bàn để an ủi."

Chuyện thì nhớ thật.

Cậu luôn học giỏi, là niềm hy vọng của các thầy cô, nhưng một thi vật lý trượt mất giải Nhất.

Tâm trạng u ám cả ngày.

thấy thật quá, liền ném bài kiểm tra vật lý thảm hại của lên bàn :

"Rớt giải Nhất thì gì ghê gớm, xem , điểm vật lý còn bằng cỡ giày! Cả đời cũng chẳng mơ giải Nhì !"

Cậu im lặng chằm chằm bài kiểm tra của hồi lâu, chẳng gì, nhưng vẫn cảm nhận sự khinh bỉ lẫn chế giễu tràn ngập trong ánh mắt .

giận dữ giật bài kiểm tra, cảm thấy đúng là ngốc, chẳng những an ủi ai mà còn khinh thường thêm một nữa.

Bây giờ nhớ , thấy bản hồi đó thật trẻ con.

gãi đầu: "Thật cũng hẳn là an ủi ."

Lục Thanh Tắc thẳng : "Tối Giáng Sinh hôm đó, đưa cho một quả táo."

hồi tưởng . Vì hôm đó nhận quá nhiều táo, sắp về mà cầm xuể, nên tiện tay nhét cho một quả.

hổ: "Chuyện … chẳng cũng nhận táo từ nhiều cô gái khác ?"

Lục Thanh Tắc khẽ "ừ" một tiếng.

Đột nhiên, bên gọi :

"Anh Thanh Tắc ơi! Cái chỗ em hiểu, cứu mạng với!"

vô thức sờ sợi dây chuyền với viên đá nhỏ xinh cổ, hiếm hoi một câu bối rối:

"Cảm ơn vì chiếc dây chuyền. về đây, mà… bánh , nhớ ăn đấy."

Nói xong, vội vàng đặt khung ảnh, chạy trối chết.

chịu thua.

Sao hồi đấu , bây giờ vẫn thắng nổi?

Lục Thanh Tắc bên cửa sổ, bóng lưng con gái chạy vụt sang biệt thự bên cạnh, ánh mắt dịu dàng.

Hồi nhỏ, đúng là thích Kỷ Mai lắm, nhưng khi tiếp xúc, gần như chẳng bao giờ chiếm lợi thế cô.

Càng lớn lên, dường như chỉ Kỷ Mai là màng đến điều gì, chỉ đơn thuần thích trêu chọc ...

Trong những "đấu trí" hồi kết , sớm quen với sự hiện diện của cô. Chỉ khi cô, thứ mới trở nên nhàm chán, thế giới của mới sức sống.

Có lẽ chỉ khi xa , mới nhận ai là quan trọng với .

Cậu từng đến đất nước mà Kỷ Mai du học, từng trong quán cà phê mà cô kể là cô thích, từng vô nhớ vẻ mặt ranh mãnh pha chút đắc ý của cô.

Cậu nghĩ, lẽ bản sa vòng xoáy mãi mãi .

Loading...