Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

CÁ CHÉP ĐỎ - CHƯƠNG 3

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:31:10

Trên đường, một chiếc xe ngựa đơn sơ qua.

"Khương cô nương!"

Mưa rơi to gấp, rõ, lau mặt, tiếp tục chạy về phía .

Đi vài bước, một thiếu niên mặc áo vải cản .

Cậu mười bảy mười tám tuổi, đầy bùn đất, bẩn thỉu, nhưng che giấu khí chất thiếu niên.

"Cha nãy gọi cô ở phía , cô giả vờ thấy?" Cậu oán trách.

Ta theo hướng chỉ.

Cách đó xa một chiếc xe ngựa đang đỗ, rèm xe vén lên một nửa, lộ một khuôn mặt quen thuộc đầy nếp nhăn.

Ta mỉm .

Gặp Trương Nguyên ở đây, đỡ mất công chạy.

"Trương đại nhân, đến lấy ba nén hương ."

Vừa lên xe ngựa, liền thẳng vấn đề.

Mẹ quen Trương Nguyên nhiều năm, coi ông là bạn tri âm.

Ngay cả thần hương cũng thể giao phó cho ông .

tin ông .

Khương An và Hoàng Đại Tiên là do ông giới thiệu cho , khó mà nghi ngờ ông cũng mưu đồ.

Chu Hà nếu vỡ đê, hai bên bờ cứu tế do ông phụ trách, mỗi năm mấy trăm vạn lượng bạc cứu tế tùy tiện tham ô một chút từ kẽ tay, đó đều là con lớn.

Ta quyết tâm trong lòng, nếu ông dám cho, chỉ thể lẻn Trương phủ trộm.

Ai ngờ, Trương Nguyên do dự nhiều, từ trong hành lý lấy một hộp gỗ dài, đưa cho .

"Ba ngày cô nương đến báo mộng cho , hương cho cô, cô thể ngăn mưa , thật ?"

"Khương cô nương, Chu Hà vỡ đê hai mươi bốn chỗ, nhấn chìm bảy huyện thành, mưa thể rơi thêm nữa."

Trương Nguyên , vẻ mặt lo lắng hề giả.

Ta mở hộp , bên trong là ba nén hương sắp xếp ngay ngắn.

Trên hương khắc hoa văn thần chú màu vàng, ngửi thấy tinh thần sảng khoái.

Ánh vàng lóe lên đầu ngón tay, ba nén hương chui trong cơ thể , nén đầu tiên từ từ cháy.

"Cô cũng là yêu quái cá chép đỏ ?"

Thiếu niên đối diện đầy vẻ tò mò, "Cô yêu thuật ? Vậy chẳng thể cứu nhiều !"

"Trương Chi, vô lễ." Trương Nguyên mắng một câu.

"Con sai , nếu con yêu thuật, vỡ đê con một , sẽ chec nhiều như ."

Trương Chi lớn tiếng cãi .

Trương Nguyên dường như thương yêu đứa con muộn , giọng hạ xuống ít.

Từ trong lời của bọn họ, mới Trương Nguyên thành bảo gia tiên của Khương gia, mười mấy năm nay vẫn luôn tìm bà .

Cho đến ba ngày báo mộng cho ông .

"Khương cô nương, ngày đó báo mộng giọng Nhan Hồng chút yếu ớt, nàng khỏe ?"

Không luôn cảm thấy Trương Nguyên tình cảm khác thường với , vô thức : "Khỏe ạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ca-chep-do/chuong-3.html.]

Trương Nguyên truy hỏi, thở phào nhẹ nhõm.

Ta : "Trương đại nhân, thể ngăn mưa, nhưng ông giúp tìm một ."

"Được, là ai?"

"Mạc liêu năm đó của Khương An, Hoàng Đại Tiên."

Hoàng Đại Tiên tìm yêu cho bảo gia tiên, đó tìm yêu quái mới thế, bản hưởng tu vi.

Dễ dàng tu vi mấy trăm năm như , nó tuyệt đối sẽ chỉ một .

6

Trở về Khương gia, Khương An và Vương Thế Liên đang cãi .

"Đồ vô dụng, bảo bà quản lý nội trạch, đến một cũng trông xong!"

"Lão gia, Ngọc Thụ là con gái ruột của , nó bệnh nặng thể lo lắng?"

"Trong cung nhiều thái y như , bà lo lắng ích gì? Ngọc Thụ nếu dùng , để Ngọc Kiều thế !"

Giọng của Vương Thế Liên đột ngột im bặt.

" mặt của Ngọc Kiều..."

động lòng .

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

mặt của Ngọc Kiều một tháng cành cây quẹt trúng, đến nay vết sẹo vẫn còn.

Ta đảo mắt.

Thần thể giec , nhưng thể mượn đao giec .

Nếu để Khương Ngọc Thụ và Khương Ngọc Kiều hai tỷ tự giec lẫn , thần chú sẽ phản phệ.

Trong tiếng ồn ào, bước .

"Khương đại nhân, nô tỳ một kế , thể giúp Nhị tiểu thư đội mũ phượng."

Tiên hoàng hậu một năm qua đời, ngôi vị trung cung bỏ trống.

Khương gia khắp nơi tìm cách, đưa Ngọc Thụ lên ngôi hoàng hậu, tiếc là ả bản lĩnh.

Khương An và Vương Thế Liên ngờ sẽ , nhất thời ngây đó.

Khương Ngọc Kiều túm lấy tay áo , kích động :

"Thật sự thể khiến hoàng hậu ?"

, vết sẹo mặt càng lộ vẻ dữ tợn đáng sợ.

Ta mặt , với Khương đại nhân:

"Hoàng thượng hiện tại đang vì mưa liên miên mà phiền não, nếu Nhị tiểu thư thể khiến mưa lớn lập tức ngừng , ắt hẳn dù dung mạo tổn hại, cũng thể cung phong phi."

Mắt Khương An sáng lên.

Vương Thế Liên chửi rủa: "Con ranh chec tiệt, cách sớm? Hại lão gia cả ngày giao thiệp với đám tiện dân ."

Ta cúi đầu, : "Sau khi mất, mới ngộ cách ."

"Cách cần mượn Hà Lệnh của Đại tiểu thư, lấy tính mạng thúc đẩy, mới thể lệnh cho mưa."

Khương An cảnh giác: "Mày đang đánh chủ ý lên Hà Lệnh?"

 

Loading...