Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Cá Chép Nhỏ Bỏ Trốn Khỏi Phu Quân Biến Thái - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:30:21

Từ tướng quân, cùng lớn lên, thở dài : "Biết thế lúc nên nhận lời cầu của Viên Viên quốc..."

Không, đừng, dù cho niềm vui của năm đó đổi bằng nỗi đau suốt mấy chục năm , cũng cam lòng.

Từ tướng quân tiếp: " bọn họ cũng kỳ lạ thật, lúc thì cầu , lúc thì bảo chúng xuất chinh, kết quả cuối cùng Du quý phi ..."

Khoảnh khắc đó, như một gáo nước lạnh dội xuống, như ánh mặt trời xua tan mây mù chiếu rọi .

Lê Du cầu đến đây, luôn luôn tính toán điều gì đó, cho đến cuối cùng qua đời, nhiều chuyện đều kỳ quặc.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Sau khi trở về từ Tân Nguyên quốc, lúc đó nhiều nghi vấn, chỉ là khi trở về đối mặt với cái c.h.ế.t của Lê Du, nhất thời hoang mang lo sợ.

Có lẽ... lẽ...

Từ ngày hôm đó, bắt đầu bí mật phái đến Tân Nguyên quốc, tìm hiểu kỹ về quá khứ của Lê Du.

Góc của nữ chính:

Lúc mới tin Tiêu Lân sắp đến, Lê Phong mặt mày tuyệt vọng lóc kể lể:

"A Du , xem đầu còn giữ bao lâu nữa đây?"

"Huynh , thấy đầu còn giữ bao lâu nữa đây?"

...

"Bây giờ dọn khỏi cung còn kịp ?"

"Có lẽ còn kịp, nhưng lớn chuyện như , khỏi cung, lẽ tin tức sẽ lập tức đến tai Tiêu Lân, chúng thể c.h.ế.t nhanh hơn đấy."

...

Lê Phong , lúc đầu hàng, Tiêu Lân cũng sắp xếp một của ở Tân Nguyên quốc, mục đích chính là giúp đỡ việc xây dựng Tân Nguyên quốc, nhưng đồng thời cũng là một hình thức giám sát.

may mà, những đều ở ngoài cung, sự biến thái của Tiêu Lân vẫn điểm mấu chốt, biến thái đến mức lén lút theo dõi cuộc sống của khác.

Sau khi ôm đầu lóc một hồi, Lê Phong quyết định để đến lãnh cung lánh nạn tạm thời.

Tối hôm đó dẫn mười mỹ nam đến lãnh cung.

Ba ngày , Tiêu Lân đến.

Ta và Ngữ Nhi sấp ở lỗ chó của lãnh cung, len lén ngoài.

Bốn tháng gặp, Tiêu Lân trông gầy hơn , tìm ai thú vị hơn , mà uy áp cũng nặng hơn vài phần.

Thanh Hà vẫn như , dịu dàng đáng yêu, chỉ là đang tìm kiếm thứ gì.

Tìm đến mức thấy hoang mang.

Nhất định xem thường Thanh Hà, nàng là một cây mầm phá án , nhạy bén với chi tiết.

Ta thầm cầu nguyện trong lỗ chó, hy vọng Lê Phong thể biểu hiện một chút, hy vọng bọn họ ngàn vạn đừng đến Trường Lạc cung.

Tuy rằng chúng dọn dẹp sạch sẽ dấu vết ở Trường Lạc cung gần đây, nhưng luôn cảm thấy, chỉ cần Thanh Hà đến, sẽ luôn phát hiện điều gì đó.

Tuy nhiên, khi trong lòng ngươi càng một chuyện gì đó xảy , thì nó càng khả năng xảy .

Sau bữa tiệc tối, Tiêu Lân từ chối sự sắp xếp của Lê Phong, đến Trường Lạc cung ở.

Thanh Hà : "Từ khi hoàng tẩu , chúng vẫn luôn nhớ nàng, đến Tân Nguyên quốc, hy vọng thể xem nơi ở lúc sinh thời của hoàng tẩu, cũng thể vơi nỗi nhớ."

Nói đến nước , Lê Phong chỉ thể đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ca-chep-nho-bo-tron-khoi-phu-quan-bien-thai/chuong-5.html.]

Ta còn mơ hồ thấy đám tùy tùng của Tiêu Lân đang đùa:

"Này, ngươi , tên đây của Tân Nguyên quốc là: Viên Viên quốc! Cười c.h.ế.t , đầu tiên thấy cái tên , còn tưởng là giả nữa chứ!"

" , cái tên giống tên quốc gia chút nào..."

Tiếp theo là tiếng phụ họa của những tùy tùng khác.

Ta cạn lời, vì cuộc trò chuyện của bọn họ, mà là vì cái tên Viên Viên quốc.

Thử hỏi tên quốc gia nào, thể lố bịch đến mức đặt hai chữ ?

phụ hoàng chính là lố bịch như , lố bịch đến mức lấy tên của mẫu hậu quốc hiệu.

Nghĩ đến thôi thấy đau tim.

May mà, bây giờ đổi .

Sáng sớm hôm , Lê Phong với đôi mắt gấu trúc loanh quanh trong cung, thỉnh thoảng tự lẩm bẩm, tự xưng là: Thưởng thức cảnh .

Đi đến bên cạnh một bức tường, bắt đầu:

"A Du , xem Tiêu Lân phát hiện điều gì ?"

"Huynh , khả năng nào, cần mỹ nam nữa, giả nha xuất cung ?"

...

"Không thể nào!"

...

Giọng ... Tiêu Lân...

Ta ở bên bức tường, và Ngữ Nhi , Ngữ Nhi chạy như bay.

Còn , kịp chạy, Tiêu Lân trèo tường sang.

Trong lúc đang kinh ngạc, Tiêu Lân ôm chầm lấy , bàn tay vuốt ve lưng run run.

"Cá chép nhỏ, nàng ngoan..."

Giọng chút nghẹn ngào, tủi .

Khiến một khoảnh khắc, cảm thấy yêu mà mất tìm .

Ta nghĩ chắc chắn lây nhiễm , nếu thì tại thấy khóe mắt cay cay thế .

5

Ở Trường Lạc cung, Tiêu Lân mặt mày âm trầm ghế chủ tọa, Thanh Hà bên cạnh, vẻ mặt bất đắc dĩ .

Ta quỳ gối phía .

Lê Phong quỳ mặt , : "Bệ hạ, A Du vô tội, chuyện giả chết, đều là chủ ý của ..."

"Không !"

Ta ngắt lời Lê Phong, là một ca ca , một Hoàng đế , nên sống lâu trăm tuổi.

"Là ..."

"Nàng im miệng, hiện tại trẫm nàng chuyện."

Tiêu Lân bao giờ hung dữ với như , nhất thời, sững sờ vì mắng.

Loading...