Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Cá chép ven biển - Chương 22

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:05:56

Tần Hàn thêm thắt bao nhiêu chuyện về và Sở Ngôn, nhưng từ lời bóng gió của cô , khó để đoán rằng những bức ảnh và Sở Ngôn chụp chung như hôm qua, cô chụp ít. Có thể thực tế chỉ là tình cờ chào hỏi , nhưng qua lời cô , chắc chắn biến thành một câu chuyện khác. 

 

"Có môi trường mới, lâu dần sẽ đổi, đúng ?" Một tiếng , Tần Hàn đắc ý với , "Tớ chỉ cảm thấy cần nhắc nhở Chu Cẩn về khả năng mà thôi." 

 

"Người đổi nhiều nhất chính là ." lạnh lùng , hai tay siết chặt, "Bây giờ của hồi cấp hai, là hai khác ." 

 

Tần Hàn bật khinh miệt, khoanh tay , gương mặt lộ rõ vẻ khinh thường khi lướt qua

"Cậu , đúng là đứa trẻ lớn lên trong vùng an ." 

 

"Cậu thế? Nhìn như hồn bay phách lạc ." Tan học, Giang Kiều Kiều lo lắng hỏi. 

 

Trên đường về, kể chuyện cho cô

 

Nghe xong, : "Học sinh đầu khối mà bài hiểu thế ? Câu 'Liên quan gì đến ' mấy tầng ý nghĩa? Hàm ý sâu xa là gì?" 

 

"Tức là ?" 

 

"Người trong cuộc thường mê , câu đúng là sai mà. Kiều Kiều thản nhiên khoác vai , an ủi: "Tớ thấy chuyện cũng thể trách bạn thanh mai trúc mã của . Nếu Tần Hàn vẫn nổi giận chút nào, thì đó mới là chuyện đấy, nghĩ xem?" 

 

gật đầu, nhưng lập tức đẩy : "Cậu… bậy gì thế!" 

 

Giang Kiều Kiều càng khoái chí: "Còn gì mà giấu tớ nữa, ngay từ đầu tiên thấy và Chu Cẩn cùng ở cổng trường, tớ hiểu hết ... Khuyên sớm giải thích với , thanh mai trúc mã chất lượng thế , cầm đèn lồng tìm cũng ." 

 

"Tớ chẳng giải thích cả," sải bước nhanh hơn, "Làm như tớ sợ hiểu lầm lắm ." 

 

Trước mặt Giang Kiều Kiều, cứng miệng là thế, nhưng về nhà, thể yên. 

 

Bức ảnh tối qua gây mâu thuẫn lớn giữa ,  từ cuộc gọi kỳ thi cấp ba, MẸ luôn cố gắng kiềm chế tính khí của . đúng là bắt đầu cảnh giác hơn. Vì thế, nghĩ tối nay nhất nên mượn máy tính của nữa. Chuyện về Sở Ngôn thể giải thích , nhưng nếu dính đến Chu Cẩn thì thật sự … 

 

"Mẹ, con thể mượn điện thoại một lát ?" Sau một hồi suy nghĩ, quyết định đổi cách tiếp cận. "Con gọi cho Cố Dao." 

 

"Muộn thế , gọi cho Cố Dao gì?" 

 

"Lâu chuyện, con liên lạc một chút." cố gắng tỏ tự nhiên, "Với , sắp đến sinh nhật ." 

 

Có lẽ vì nghĩ đến tình bạn giữa chúng từ nhỏ đến lớn, thêm việc mỗi đứa giờ mỗi nơi, cũng hỏi thêm nữa. 

 

cố tình mở danh bạ mặt , gọi đến của Cố Dao, lễ phép "Chào dì, cháu tìm Cố Dao", nhanh chóng đóng cửa phòng

 

Một phút , giọng lâu ngày của Cố Dao vang lên từ đầu dây bên

 

"Lê Lễ!" 

 

Khoảnh khắc , gần như rơi nước mắt, nhưng Cố Dao phấn khích một cách bất thường. 

 

"Cậu là nhà tiên tri ? Canh giờ chính xác quá ?" Cậu phấn khích, "Lầu chỗ nhà đang náo nhiệt lắm, bố ruột của Tần Hàn đánh tới tận cửa !" 

 

"Cái gì?" 

 

"Bố ruột của Tần Hàn, ông từ nơi khác về, bây giờ đang cãi ầm ĩ với Lý Uyển!" Cố Dao kể, "Hình như là khi ly hôn, bà lén chuyển một phần tài sản, nên ông đuổi theo đòi nợ." 

 

Sau đó, trong điện thoại vang lên tiếng động lớn, lẽ là Cố Dao mở cửa sổ, tiếp theo là những âm thanh hỗn loạn vọng đến, dù xa nhưng vẫn loáng thoáng. 

 

"Cậu thấy ?" Cố Dao hỏi, "Bên vang lắm, cả tòa chung cư đều rõ." 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ca-chep-ven-bien/chuong-22.html.]

"Hình như một chút…"

 

"Hahaha, báo ứng! Bọn họ loạn như , cả tòa nhà một hộ nào chịu khuyên bảo, bố kẹt ở giữa cũng đau đầu nhức óc... Ấy mà , tự nhiên gọi điện thoại lúc ?" 

 

Cuối cùng Cố Dao cũng hỏi trúng trọng điểm. hít sâu một , cẩn thận hỏi: 

"...Cậu hôm nay gặp trai ?" 

 

"Anh tớ?" Cậu ngừng một chút, "Có gặp chứ." 

 

"Cậu ... trông thế nào?" 

 

"Trông thế nào?" Cố Dao vẻ khó hiểu, "Vẫn như hôm qua thôi." 

 

"...Ý là, ... ..." càng càng lúng túng

"Chỉ là... chỉ là... Thôi bỏ , coi như hỏi gì." 

 

"Hả?" Cố Dao càng thêm khó hiểu, "Cậu rốt cuộc gì thế?" 

 

"Không gì, đừng với là tớ gọi điện nha." uể oải tựa lưng ghế. 

 

Đầu dây bên im lặng hai giây, đó một giọng quen thuộc chậm rãi cất lên: 

"Nếu tớ thấy thì ?" 

 

giật b.ắ.n , lập tức nhảy dựng khỏi ghế! 

Châu... Chu Cẩn?! 

 

"Lễ Lễ, quên với , tầng ồn quá, nhà bọn tớ đều xuống tầng một để tránh ồn, bây giờ tớ đang ở trong phòng họ  ." Cố Dao chen , giọng tràn ngập ý sắp nhịn nổi, "Xin nha, tớ bật loa ngoài , hai từ từ chuyện , tớ ngoài ngóng tình hình đây!" 

 

Trong điện thoại vang lên tiếng bước chân vội vã hóng chyện của Cố Dao, tiếp đó là tiếng cửa đóng , đó... 

 

"Nói ." Chu Cẩn tiếp tục lên tiếng, giọng điệu vẫn lười biếng như khi, ngữ điệu quen thuộc đến lạ, "Cậu hỏi tớ ? Bây giờ tớ thể tự trả lời đây." 

 

Trong phòng đột nhiên thiếu dưỡng khí, chằm chằm cửa sổ, bỗng nhiên sinh một loại kích động nhảy cửa trốn

 

"Không... ." giả vờ trấn tĩnh, nhưng càng , cổ họng càng thắt , "Chỉ là mấy ngày nay tớ lên mạng , mấy bài nên thể gửi cho , chỉ thôi." 

 

Chu Cẩn "ồ" một tiếng: "Mấy bài nào?" 

 

Tay run rẩy lật đống tài liệu mà đưa, tùy tiện bừa hai câu hỏi. 

 

Đầu dây bên vang lên tiếng lật sách, một lát , Chu Cẩn thản nhiên : "Hai dạng bài xuất hiện ba trong các bài luyện tập , đây từng ." 

 

giơ tài liệu che mặt, từ bỏ giãy giụa. 

Thôi , mặt , mãi mãi thắng

 

" tớ gần đây học ít thứ đấy." Chu Cẩn chuyển chủ đề, "Ngay cả trốn học cũng ." 

 

cắn móng tay lắp bắp: "Không như nghĩ... cũng như thấy!" 

 

Điện thoại truyền đến tiếng khẽ, giọng trở nên dịu dàng: "Cậu tớ nghĩ thế nào? Nghe thấy cái gì ?" 

 

"Dù thì cả hai đều đúng sự thật." đáp. 

 

"Vậy sự thật là gì?" Cậu hỏi

 

"Sự thật là..." siết chặt điện thoại, bóng cửa kính, "Xin , tớ sai , tớ nên trốn học." 

Loading...