Cả Triều Văn Võ Đều Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta - Chương 7: Ăn dưa yêu đương vụng trộm của tiểu thiếp Binh Bộ Thị Lang!
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:36:53
Khi lên triều, Lâm Mặc ngoan ngoãn phía Lý đại nhân, bắt đầu hành động như ngốc.
Trên triều đình, các đại thần bắt đầu thảo luận về những vấn đề lớn của quốc gia. Tuy nhiên, hôm nay Hộ Quốc tướng quân dường như còn xuất hiện nữa.
Dù , đó cũng là vấn đề của nàng. Nàng chỉ là một trợ lý nhỏ trong một hội nghị, mỗi ngày chỉ cần những việc ngốc nghếch là .
“Hoàng Thượng, thần điều tra một dấu vết mà Hộ Quốc tướng quân để , ông mối quan hệ sâu sắc với Tề Vương phủ. Lúc còn sống, Tề Vương giữ nhiệm vụ ở biên quan thần cũng tìm một chứng cứ. Xin Hoàng Thượng xem qua.” Một đại thần đưa một phong tấu chương, Lý công công tiếp nhận và trình lên Hoàng đế.
Dù hôm qua Hộ Quốc tướng quân mối liên hệ với Tề Vương phủ, nhưng những thông tin điều tra hôm nay nhiều hơn nhiều so với những gì hệ thống hôm qua, thậm chí còn "vớ vẩn" hơn!
Lại đây quả là một tình huống khôi hài, một Hoàng đế như ông một c.h.ế.t lừa lâu như . Tín Vương là chinh chiến và lập công, nhưng cuối cùng công lao thuộc về Tề Vương.
“Hoàng Thượng, Tín Vương điện hạ chịu nhiều thiệt thòi nhiều năm như , cũng đến lúc cần tìm công đạo cho ngài .”
Lâm Mặc mà trong đầu như một mớ hỗn độn. Hình như những chuyện hôm nay giống như những gì hôm qua nàng “ăn*”. Ý chỉ ăn dưa.
[Hệ thống, ngươi chân Tín Vương thương ? Vậy chân ông còn thể trị ? Ông là một hùng vì quốc gia chinh chiến, nếu thật sự tàn tật thì quả thật đáng tiếc.]
Mọi xung quanh lập tức chú ý, họ cũng suy nghĩ giống .
Nếu những công lao của Tề Vương thực sự là của Tín Vương, thì quả thật Tín Vương là một nhân tài đáng quý. Nếu ông thực sự tàn tật thì chẳng đáng tiếc ?
Hệ thống: [Đương nhiên thể trị , chỉ là vết thương cũ nhiều năm chữa trị đúng cách, khi chân của chặt đứt mà điều trị cẩn thận. Tề Vương ý với , đương nhiên thể phái y sư giỏi chữa trị cho , vì bệnh tình mới chậm trễ.]
Lâm Mặc: [Đường đường là Vương gia thương như , chẳng lẽ Hoàng Thượng cũng mặc kệ ? Ta nhớ Hoàng Thượng là lạnh lùng vô tình như mà.]
Hệ thống: [Hoàng đế đương nhiên là , đây còn phái thái y giỏi nhất, tìm kiếm dược liệu nhất để chữa trị cho Tín Vương, nhưng tất cả đều Tề Vương ngăn cản. Dù Tín Vương cũng thể gì .]
[Sau khi thái y trở về, cũng dám lộ quá nhiều, vì chỉ là một thái y nhỏ, thể đối đầu với Vương gia . Hơn nữa, thời điểm đó, Tề Vương giống như mặt trời ban trưa, một thái y nhỏ bé như chỉ như một bữa ăn sáng trong mắt Tề Vương. Cuối cùng, thái y đành cáo lão hồi hương.]
Hoàng đế nắm chặt tay, mặc dù ông quá chú ý đến Tín Vương, nhưng dù cũng là của ông .
Khi Tín Vương thương, ông còn cử tìm dược liệu và phái thái y giỏi nhất qua, nhưng cuối cùng tất cả đều cái tên c.h.ế.t cản .
Những quan viên khác, đặc biệt là các võ tướng thật sự tức giận đến run rẩy, nếu chuyện xảy với họ, họ chắc chắn sẽ “giết "!
Hệ thống tiếp tục: [Xương cốt nối đúng cách thì chỉ thể đánh gãy , nhưng đây là chuyện đơn giản, cần y thuật cao siêu và kinh nghiệm mới dám .]
Lâm Mặc ở trong lòng thở dài một , quả thật, báo đáp.
Tề Vương phủ hưởng vinh hoa phú quý, còn Tín Vương ức h.i.ế.p hơn nửa đời.
“Hoàng Thượng! Tề Vương phủ lợi dụng quyền thế, ít việc ác. Xin Hoàng Thượng nghiêm trị Tề Vương phủ, đặc biệt là Tề Vương thế tử!”
“Tín Vương điện hạ chịu uất ức nhiều năm như , nhất định đòi công đạo!”
Các quan viên đồng loạt quỳ xuống, những quỳ cũng miễn cưỡng theo.
Lâm Mặc: [May mà miếng đệm đầu gối, nếu thì chỉ một lúc nữa quỳ xuống chắc đầu gối sẽ nát bấy mất.]
Tuyên Đức Đế cố gắng bỏ qua sự tồn tại của Lâm Mặc, vẻ mặt nghiêm túc, : “Về chuyện của Tề Vương phủ và Hộ Quốc tướng quân giao cho Đại Lý Tự điều tra. Còn về Tín Vương, nhiều năm thiệt thòi cũng thể giải quyết trong một sớm một chiều, cứ từ từ mà .”
Hoàng đế áy náy với của , nếu ông thì Tề Vương thể khó dễ Tín Vương .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ca-trieu-van-vo-deu-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-ta/chuong-7-an-dua-yeu-duong-vung-trom-cua-tieu-thiep-binh-bo-thi-lang.html.]
Hoàng đế tự nhận đối xử tệ với , tuy quá nhưng cũng , tất cả những gì họ đều là nhờ bổng lộc, đất phong, đều là tiêu chuẩn của vương.
ông quên mất, của ông còn mẫu tộc. Mẫu của Tề Vương lúc còn sống sủng ái, mối quan hệ với mẫu tộc mạnh mẽ.
Còn Tín Vương chỉ là nhi tử của một mỹ nhân mà vị phi tử qua đời từ sớm, nên Tín Vương lớn lên cũng dễ dàng, dần dần hình thành tính cách nhẫn nhịn và ôn hòa như .
Lâm Mặc quỳ đất, đột nhiên ngửi thấy một mùi hôi khó chịu.
“A, ai ở phía đánh rắm ! Mùi thật thối!]
Lời của nàng thốt , Hoàng đế đang buồn bã lập tức tắt hẳn cảm xúc.
Nha đầu thật sự là…!
Các vị đại nhân quỳ phía đều sắc mặt kỳ lạ, ai đánh rắm chứ bọn họ đánh rắm!
Đánh rắm thì thôi còn liên lụy đến họ! Là ai thì nhanh chóng !
Hệ thống : [Binh Bộ thị lang hôm nay ăn đậu phộng rang, vì thế bây giờ mới tự nhiên phát tán.]
Binh Bộ thị lang quỳ phía : “…”
Sớm sáng nay ăn đậu phộng rang !
Tuyên Đức Đế yên lặng che mũi, buổi sáng ăn gì ăn, ăn đậu phộng rang, mùi thối như .
Lâm Mặc cũng nhận nãy giờ ai gì nữa: [Hơ, bây giờ ai gì, chắc đều ngửi thấy mùi thối chứ?]
Quả thật, chẳng ai lên tiếng, mùi thật sự quá nặng, chỉ giữ im lặng.
Hệ thống lên tiếng: [Binh Bộ thị lang dưa lớn, ngươi ?[
Lâm Mặc lập tức trả lời: [Muốn!] Có dưa ăn đúng là ngốc, nhất định .
Các vị đại nhân xung quanh thể mỉm , ngay cả Hoàng đế cũng lộ vẻ thỏa mãn.
Chủ đề nghiêm trọng như , cuối cùng cũng thể một chút "dưa" để giảm bớt khí căng thẳng.
Binh Bộ thị lang ở trong lòng bắt đầu chửi thầm, ông thật sự hối hận vì liều lĩnh đánh rắm như . Lẽ chỉ định lén lút cho qua chuyện, ai ngờ mùi mạnh như tỏa !
Nếu như lúc đó đánh rắm, bây giờ ôngta sẽ chịu đựng sự soi mói của tiểu tổ tông ?
Tuyên Đức Đế lệnh cho lên, đó bắt đầu thảo luận về các vấn đề khác. Tuy nhiên, đều phân tâm một chút, đầu óc vẫn còn đắm chìm trong "dưa" thú vị .
Hệ thống thì : [Tiểu của Binh Bộ thị lang và quản gia vụng trộm yêu đương đấy!]
Những lời như một cú sét đánh ngang tai Binh Bộ thị lang. Ông choáng váng, thể tin nổi.
Tất cả lén lút quan sát Binh Bộ thị lang, chậc chậc, thật là thảm quá! Ông ts gặp tình cảnh khó đỡ !
Mà loại "dưa" kiểu , yêu đương vụng trộm, luôn là thứ khiến thích thú nhất. Lâm Mặc cũng kìm sự tò mò, lập tức tham gia cuộc trò chuyện: [Nói nhanh , , là vụng trộm yêu đương ? Quản gia của ông trai lắm ? Ta thấy Binh Bộ thị lang cũng là một đại thúc dáng dấp , chẳng lẽ quản gia nhà ông hơn ông ?]
Mọi lén lút diện mạo của Binh Bộ thị lang, Tuyên Đức Đế thầm sờ sờ mặt , tự hỏi: "Mình hơn Binh Bộ thị lang nhỉ?"