Cái Tát Của Mẹ - 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:49:44
phấn khởi báo tin cho :
“Nhà mới của chúng ngay sát quốc lộ, mà xe tải chạy quốc lộ nhiều. Xe cộ tấp nập, thể mở một quán ăn ở đây, bán thêm đồ uống và tạp hóa nữa, chắc chắn lo thiếu khách!”
Mẹ vui vẻ ôm lấy vai :
“Học hành đúng là ích, cứ mở quán ở đây!”
Chẳng mấy chốc, đội thi công bắt đầu đào móng xây nhà.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Khi kỳ nghỉ hè kết thúc, căn nhà mới của chúng cũng thành.
Phía là gian để buôn bán, còn bên trong đủ phòng để hai con sinh hoạt thoải mái.
Mẹ lấy một phần tiền nhập hàng, các loại thực phẩm và đồ gia dụng đều bày đầy kệ, bên ngoài cũng dựng lên tấm biển “Bánh nướng - Hoành thánh”.
Trong tiếng pháo nổ vang trời, quán ăn nhỏ chính thức khai trương.
Những tài xế xe tải đường quốc lộ khi đói bụng đều ghé nghỉ chân. Một vài chiếc bánh nướng, một bát hoành thánh, thêm chút tương ớt là ngay một bữa ăn ngon lành.
Mẹ nấu ăn sạch sẽ, hương vị ngon mà giá cả chăng, chẳng mấy chốc những khách quen đầu tiên, việc buôn bán ngày càng khấm khá hơn.
Đêm cuối cùng khi kỳ nghỉ hè kết thúc, học bài xong thì tán gẫu với trong quán.
lúc đó, bố hớt hải chạy tới, mặt mày đầy vẻ hoảng loạn.
“Thục Phân, em nhất định giúp ! Chuyện liên quan đến mạng !”
8
Chuyện là thím hai khó sinh.
Bà nội vốn tin chắc rằng đứa bé trong bụng thím là cháu trai, nên suốt thời gian mang thai đều chăm sóc kỹ, ngày nào cũng hầm gà hầm cá bồi bổ. Kết quả là cả thai kỳ, thím hai tăng cân chóng mặt, thai nhi quá lớn, khiến tình hình trở nên cực kỳ nguy hiểm.
Bà nội yên bên ngoài phòng sinh, miệng ngừng la hét.
“Lúc bỏ hai trăm ngàn sính lễ, ngày nào cũng lo ăn lo uống cho nó, mà đến cuối cùng ngay cả sinh con cũng sinh bình thường!”
Bà ngoài phòng sinh chửi trời mắng đất, y tá khuyên can thế nào cũng .
Cuối cùng, thím hai tức giận đến mức ngất xỉu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cai-tat-cua-me/7.html.]
Đứa bé giữ .
Thím hai tổn thương nặng nề, bác sĩ e rằng khó thai trở .
Về đến nhà, bà nội lập tức bùng nổ.
“Đứa cháu trai của con đàn bà mất gốc hại c.h.ế.t ! Lúc còn bán cả căn nhà tổ mới gom đủ tiền sính lễ! Ai ngờ cưới về một con gà mái đẻ trứng!”
“Nhà chúng cưới cô về là để sinh con nối dõi, cô ngay cả con cũng đẻ nổi, thì mau trả sính lễ, cút về nhà đẻ của cô ! Đừng lỡ dở thời gian của Huệ Tử, để nó còn cưới vợ mới!”
Thím hai vốn là hiền lành, ở nhà đẻ cũng bố thương yêu, nếu chẳng gả vội cho một gã đàn ông ba mươi tuổi còn độc trong làng.
Nghe trả tiền sính lễ, đuổi về nhà đẻ, thím hoảng sợ đến mức bật .
Dù đang trong tháng ở cữ, thể còn yếu ớt, nhưng thím vẫn run rẩy quỳ xuống, dập đầu cầu xin nhà chồng cho một con đường sống.
Nghe bác sĩ thím hai khó mà con, chú hai vốn dĩ cũng chẳng tình cảm gì với thím, nay thêm chuyện nên bắt đầu tính đến chuyện kiếm vợ mới.
Chú cùng bà nội bàn bạc, quyết định hôm sẽ đưa thím về nhà đẻ, bắt họ trả tiền sính lễ.
Đêm đó, thím hai tuyệt vọng.
Một sợi dây thừng, thím tự kết liễu cuộc đời .
Sáng hôm , bà nội và chú hai sợ c.h.ế.t khiếp, nhưng khi hồn bắt đầu gào chửi bới.
“Cả nhà đối xử với cô tệ, ngày nào cũng lo ăn lo uống, mà cô đ.â.m đầu tìm chết! Tiền sính lễ còn lấy , Huệ Tử lấy gì để cưới vợ mới đây?”
“Chết còn để khác yên! là đồ chổi! Sao khổ thế cơ chứ!”
Nhà đẻ thím hai tin, lập tức nhân cơ hội kéo một nhóm đến nhà chú hai, vây quanh chú quát tháo.
“Mày hại c.h.ế.t con gái nhà tao, mau bồi thường tiền ! Không thì hôm nay tao đánh gãy chân mày!”
mấy năm nay, chú hai sống dựa bố , gì tiền?
Trong làng báo cảnh sát, nhưng họ cũng chỉ thể hòa giải.
Vừa thấy cảnh sát rời , nhà thím hai kéo đến bao vây chú hai.
Bất đắc dĩ, bố tìm đến chúng , vay tiền của .
“Thục Phân, dù gì cũng từng là vợ chồng bao nhiêu năm, em thể trơ mắt Huệ Tử đánh tàn phế . Lần em giúp , bọn họ đòi hai trăm ngàn, nhưng chắc thể thương lượng xuống còn một trăm ngàn.”