CẦM SẮT - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-16 21:47:17
Ta với nàng:
“Ban đầu thật khó nàng nhưng trong bao mâu thuẫn giữa và nàng , từng về phía , cũng từng tin dù chỉ một . Nếu hai họ hợp ý như , thì còn cưới một ngoài như về để chịu tội gì?”
Sự tin tưởng vô điều kiện của thanh mai trúc mã… khi gặp Cố Triều Vân thì còn tác dụng.
Sự ăn ý vốn thuộc về và , chuyển hết sang lời và hành động giữa họ.
Vì họ cũng là thanh mai trúc mã.
Hắn bảo vệ nàng từ tận đáy lòng.
Điều nhiều nhất chính là:
“Nàng loại đó, nàng mất hết , ngươi còn nhằm nàng gì.”
Ban đầu chỉ là vài sơ suất trong sắp xếp.
Ta còn chẳng rõ là do hạ nhân do sự cố tình của Cố Triều Vân, cuối cùng thành là một chủ mẫu cay nghiệt.
Cũng khi, Cố Triều Vân sớm với Hạ Lâm Xuyên:
“Nếu Trương Mẫn Châu gả , nên tránh mặt ? Liệu nàng vui khi thấy ?”
Trước cả khi gả , nàng xem là địch, bày hết cái bẫy đến cái bẫy khác, khiến quan hệ giữa và Hạ Lâm Xuyên mỗi lúc một xa.
Khi lòng tin sụp đổ, chúng bắt đầu công kích lẫn như kẻ điên.
Ngay cả việc nhờ Trần Văn Tĩnh đến khuyên , cũng là vì giúp phu quân nàng một chuyện.
Hắn mời cả phụ mẫu đến gây áp lực, cốt để hiểu rằng còn đường lui.
Khi hận , dùng đủ thủ đoạn ép cúi đầu.
Những chuyện qua, chỉ một nhớ rõ.
Đối diện ánh mắt dò xét của Trần Văn Tĩnh, bình thản hỏi ngược :
“Dạo gần đây càng Hạ Lâm Xuyên, càng thấy giống nhị ca . Nếu quen nào thích thì mau lên , kẻo khác đặt sính lễ .”
Trần Văn Tĩnh khẽ mím môi, vẻ ngại ngùng:
“Vậy… nếu đó là thì ? Ngươi giận ?”
Ta bỗng bật một tiếng.
Trong ánh mắt nàng né tránh đầy lo lắng, nhẹ giọng đáp:
“Hắn cưới ai cũng quan tâm. Chỉ một câu, sống thì đừng trách , dù cũng từng sống cùng , khi thành hôn sẽ .”
Dù đời nàng từng tức giận đến để khuyên .
Biết nàng thật sự ngại những chuyện của Hạ Lâm Xuyên?
Biết … họ thật sự thể sống ?
Lúc hai đang trò chuyện, bỗng vang lên tiếng nam nhân.
Có giọng chợt khựng .
Có vui mừng gọi lớn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cam-sat-gatr/4.html.]
O Mai d.a.o Muoi
“Mẫn Châu!”
5
Ta theo tiếng gọi qua.
Giang Tuyết chạy nhanh đến, thiết khoác lấy tay :
“Bất ngờ ? Ta nhịn thư cho ngươi lâu như , chính là để dành cho khoảnh khắc hôm nay.”
Nàng xuất hiện khiến thật sự bất ngờ.
Kiếp nàng vốn đến kịp buổi tiệc thôi nôi của con đại tỷ , nay đột nhiên xuất hiện mặt ?
Chẳng lẽ… cũng khác trọng sinh?
Tim còn ngừng đập loạn vì sợ hãi thì một giọng nam dịu dàng vang lên:
“Mẫn Châu , lâu gặp.”
Tay buông thõng bên bỗng khẽ run.
Trưởng bối Giang gia quen với .
Trước mỗi về nhà cữu cữu, đám trẻ con bên nhà cữu cữu và Giang gia sẽ rủ cùng chơi.
Chỉ riêng Giang Dự Hành là bận học hành, ít khi chơi cùng.
Lúc đó mang mấy món đồ nhỏ về cho .
Không vì gì cả, chỉ là tuổi nhỏ ưa cái , thấy ca ca dịu dàng, nên cứ gần thêm mấy .
Hơn nữa, trông hình như chẳng mấy vui vẻ, liền dỗ .
Năm mười tuổi, vô tình thấy phạt.
Mới phụ đánh xong, liền đánh cho ca ca con thất suýt c.h.ế.t.
Giang Dự Hành khi giẫm lên mu bàn tay , bằng giọng đầy ác ý:
“Bảo với mẫu ngươi, nếu còn sẽ c.h.ặ.t t.a.y ngươi đem cho chó ăn!”
Cũng vì đang giận nên nhận , vẫn luôn theo .
Đến khi đầu , đó, hoảng sợ .
Từ đó về , dám chủ động gần nữa.
Dù gặp cũng chỉ cúi đầu chào vài câu rời .
Giá như chỉ đến thế thì thôi…
Lớn lên, dần hiểu cảnh ngộ của .
Mẫu mất sớm.
Bị kế mẫu đối xử tệ bạc.
Khi điên cuồng nhất, chính là năm tổ mẫu qua đời.