CẢM XÚC VƯỢT THỜI GIAN - 7
Cập nhật lúc: 2025-07-29 21:41:56
Rồi khi phá sản đem từng đứa công cụ trả nợ, bán cho những kẻ ghê tởm nhất.
đầu tiên.
Và cũng cuối cùng.
Từ lâu đó, ông bắt đầu chọn lọc những bé gái ngoại hình , nuôi rải rác khắp nơi thế giới để phục vụ giao dịch ngầm đáng khinh.
Bằng chứng rành rành.
Cảnh sát đến nhanh.
Ngày cha còng tay áp giải khỏi biệt thự, và Tạ Triều Vũ bên ngoài, tiếng còi hú xé trời.
Tạ Triều Vũ nắm tay , mười ngón đan chặt.
Cậu sang:
“Di Âm, lúc cảm ứng… em còn thấy gì nữa ?
“ của tương lai… là như thế nào?”
dối chớp mắt:
“Cậu vẫn nghèo rớt mồng tơi. Còn thành nữ đại gia. Cậu nam sủng cho . đeo vòng cổ cho , ngày nào cũng tát hai cái.”
Tạ Triều Vũ khẽ:
“Nghe thấy thích . Rất mong tương lai đó.”
cắn môi, đính chính:
“Lừa đấy. Thật ... trở thành đại tài phiệt, còn biến thành chim hoàng yến của . tát , mà là ngày nào cũng đánh m.ô.n.g .”
Tạ Triều Vũ bật :
“Như vẻ càng thú vị hơn.”
đầu :
“Cậu là S M thế? Cái gì cũng thích ?”
Tạ Triều Vũ cụp mắt, cúi hôn một cái.
Đôi mắt như mặt hồ sâu lặng, mà trong đáy hồ … chỉ .
“Vì thích em. Nên tương lai nào em, đều thích cả.”
—
Tim đập loạn trong lồng ngực, như phá toang lồng sườn mà lao ngoài.
Tạ Triều Vũ bất ngờ :
“Nếu thực sự đeo vòng cổ lên giường… Em chọn màu đen ? thích màu khác. À, là mua dây xích ngực? n.g.ự.c đấy, đeo lên chắc lắm. Không thì xài kẹp cũng .”
trừng mắt:
“Cái… gì loạn thần kinh ?!”
Tạ Triều Vũ cắn môi , nham nhở:
“Bảo bối~ Muốn thử ? Thật đó, cần cảm ứng nữa. Thử một ?”
và Tạ Triều Vũ hôn , ngã lên giường.
Chỉ là cả hai ngờ chuyện kết thúc… nhanh đến .
Ba phút , ngơ ngác chớp mắt mấy , cúi đầu xuống:
“…Hết ?”
Tạ Triều Vũ mặt đỏ bừng:
“… kinh nghiệm mà…”
dậy, khoanh tay:
“Còn bằng cái trong cảm ứng. Ít , … sớm.”
Những từ cuối cùng nuốt nụ hôn.
Tạ Triều Vũ cắn môi , nghiến răng:
“Không nhắc tới .”
lấy tay chọc n.g.ự.c :
“Đó là phiên bản tương lai của chính , ghen với… chính ?”
Tạ Triều Vũ đè xuống giường, ánh mắt đen sẫm như mực:
“Em là của . Chỉ thể là của . Không ai giành kể cả trong tương lai.”
Cậu rút cà vạt . kịp phản ứng thì hai tay kéo lên đỉnh đầu, trói đầu giường.
“Cho em … phiên bản hai mươi tuổi của thế nào.”
Tạ Triều Vũ cúi xuống, hôn từ mắt .
Vừa hôn thì thầm:
“Chỗ , từng hôn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cam-xuc-vuot-thoi-gian/7.html.]
Tay ấn lên bụng :
“Còn chỗ , chạm ?”
Khóe mắt đỏ hoe, càng giãy, cà vạt càng buộc chặt.
“Đồ… biến thái… a!”
hết câu.
Vì đêm hôm đó — suốt cả buổi tối.
Từ hôm đó, cảm ứng với tương lai vẫn cứ… thỉnh thoảng xuất hiện.
Tạ Triều Vũ thì ngày càng… trẻ con, suốt ngày đòi thi đấu với chính trong cảm ứng.
Khổ nhất là .
Cảm xúc nhân đôi, cả như thiêu đốt đến mức cảm giác não cũng sắp chín .
thật…
Cảm giác đó… cũng tuyệt.
Tạ Triều Vũ là một cực kỳ chiều chuộng, và còn siêu lời.
thử gì, đều phối hợp.
Tình cảm thì ngọt ngào, sự nghiệp cũng kém phần rực rỡ.
Không hổ là thiên tài trong ngành công nghệ, Tạ Triều Vũ trỗi dậy như tên lửa.
Vài năm ngắn ngủi, thành lập công ty với giá trị gấp mấy chục thời hoàng kim của nhà họ Diệp.
Còn ?
Trở thành bà xã của Tạ tổng và còn chảnh choẹ hơn hồi đại tiểu thư.
Thời gian trôi như gió lướt mái hiên.
Hoa nở hoa tàn, xuân qua đông tới, ngày đêm luân chuyển.
Một ngày bình thường.
Sau nụ hôn “chào buổi sáng”, và Tạ Triều Vũ mỗi tới công ty của .
Trưa cùng ăn cơm, tối về nhà.
Hôn , “vận động” một trận, ôm ngủ.
—
Đêm đó, mơ một giấc mơ.
Mơ về đầu tiên gặp Tạ Triều Vũ.
Ánh nắng xuyên qua ô cửa kính lớp học, chiếu sáng cả phòng.
Cửa mở , một trai cao lớn, vai rộng chân dài bước .
Ngay cả chiếc áo thun trường A mặc lên … cũng lạ kỳ.
Ánh mắt lướt qua khắp lớp.
Rồi chạm mắt .
Thình thịch, thình thịch…
Tim đập loạn, theo bản năng cúi đầu, dám .
Từ nhỏ đến lớn, từng chú tâm để ai thật kỹ, càng đến chuyện để ý một ai đó.
Chỉ Tạ Triều Vũ.
thật sự coi trọng chức chủ tịch hội học sinh ?
ghét , bắt nạt , là bởi vì cảm thấy nguy hiểm và mất kiểm soát.
Ngay giây phút đó.
Ánh mắt mất kiểm soát.
Tim mất kiểm soát.
Tình yêu của … cũng mất kiểm soát.
—
Ánh trăng rọi qua khung cửa, rơi xuống giấc mộng của từng .
Tạ Triều Vũ hình như cảm nhận thức giấc, mắt còn nhắm nhưng vô thức trở .
Cậu vỗ nhẹ tay , lẩm bẩm:
“Bảo bối… em dậy ?”
“Không .”
xuống, gạt tay qua một bên, chui lòng .
Trán cọ n.g.ự.c , bình yên nhắm mắt .
Bởi vì tình yêu vốn dĩ là một thứ nguy hiểm… khiến nghiện ngập.
— Toàn văn —