CẨM Y VỆ NHƯ NGÀI CŨNG RẢNH QUÁ, CÓ CẢ THỜI GIAN ĐỂ LÀM NHỊ ĐƯƠNG GIA CỦA BỌN THỔ PHỈ. - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:57:37
12
Hạ Ninh bận rộn suốt mấy tháng trời, cuối cùng cũng tra vụ án tạo phản của Khánh vương, kéo theo vô quan viên triều đình dính líu.
Phụ vì tránh khỏi cảnh lưu đày, cũng đầu quân cho Khánh vương, kết cục chịu cảnh xử trảm ở chợ.
Kế mẫu và tỷ tỷ vẫn đày đến Lĩnh Nam.
Ngày bọn họ rời kinh, tiễn. Nghe đường, hai đều đến c.h.ế.t sống .
Sau , Tiêu Tử Lăng đến tìm .
Hắn rằng nhập ngũ, lâu nữa sẽ đến biên ải.
Ta vô cùng kinh ngạc.
Hắn từ nhỏ sách ở kinh thành, tính tình ôn hòa nhã nhặn, ý định đến nơi biên cương đầy gian khổ ?
"Ta tòng quân khổ, hơn nữa còn là biên ải lạnh lẽo, vì ngươi ?"
Hắn cúi đầu, trầm mặc suy nghĩ một lát mới :
"Hôm , cứu ngươi, trở về cứ nghĩ mãi, nếu như cưỡi ngựa b.ắ.n tên, thì để ngươi và Hạ đại nhân suýt mất mạng như . Vì thế, nhập ngũ, rèn luyện bản .
"Hơn nữa, phụ mẫu hiện đang lưu đày ở Bá Châu, nếu thể lập công chiến trường, ắt thể lấy công lao xin bệ hạ tha thứ, sớm ngày đón họ về để hưởng tuổi già."
Hắn quyết ý, cũng khuyên nữa, chỉ là ngày rời kinh, tiễn.
Nhìn theo bóng lưng dần khuất xa, hiểu , trong đầu hiện lên dáng vẻ của đầu gặp mặt.
Chàng thư sinh trắng trẻo nho nhã, mỗi khi chuyện với liền đỏ bừng cả mặt.
Bất giác chút cảm khái— gặp , sẽ trở thành như thế nào.
"Vị hôn phu , luyến tiếc đến ?"
Giọng Hạ Ninh truyền đến từ phía , bình thản đến mức cảm xúc gì.
Ta thở dài một :
"Chẳng ? Từ bé đến lớn, cuối cùng cũng một vị hôn phu, mà cũng bỏ ."
Ngón tay khẽ siết , đó bất ngờ kéo mạnh lấy .
"Đi, theo xem một thứ."
"Xem cái gì?"
Hắn mím chặt môi, đáp, chỉ dắt một đường về nhà.
Trong chính sảnh treo một bộ hỷ phục đỏ thẫm, hoa văn tinh xảo, mép áo viền chỉ vàng lấp lánh, khiến đến ngây .
"Đây... là gì?"
Hắn lấy bộ hỷ phục xuống, đưa cho .
"Mặc thử xem."
Ta vẫn hồn.
"Ngài... ngài cưới ?"
Hắn cụp mắt, như thể hít sâu mấy .
Đến khi ngước lên , ánh mắt sáng đến kinh .
"Vì cứu nàng, ngay cả mạng cũng cần, cưới nàng?"
Lời cũng lý.
Ta suy nghĩ cẩn thận một chút.
Dù Hạ Ninh bận rộn, thời gian cùng mấy chuyện như trong thoại bản.
thể dỗ dành giường, còn thể vì mà tiếc tính mạng.
Gả cho một như , quả thực lỗ chút nào.
Nghĩ , mỉm rạng rỡ, kiễng chân hôn nhẹ lên mặt .
"Được, thử ngay đây."
đột nhiên tối sầm ánh mắt, ôm chặt lấy , nhấc bổng lên.
Vừa thẳng về phòng, giọng khàn đặc:
"Đợi lát nữa thử."
Ngoại truyện:
Hạ Ninh từ đến nay vẫn cho rằng bản mấy hứng thú với chuyện nam nữ.
Nhìn thấy quá nhiều nữ nhân trong kinh thành, chỉ cảm thấy nhàm chán.
ngay từ đầu tiên thấy Từ Doanh Kiều, nàng khác biệt so với tất cả những nữ nhân mà từng gặp.
Từ Doanh Kiều mang trong vẻ rực rỡ, hoang dại, tràn đầy sức sống.
Chính vì nét độc đáo đó, đưa nàng .
Không một cô gái linh động và xinh như biến thành một cái xác m.á.u me đầm đìa trong tay Đại đương gia.
điều đó nghĩa là hứng thú với nàng theo cách nam nữ.
Chỉ đơn giản coi nàng như một tỳ nữ chuyên quét dọn.
Mà nàng , chẳng mấy chốc, sân viện vốn lạnh lẽo và trống trải trở nên tràn đầy sức sống, giống như con nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cam-y-ve-nhu-ngai-cung-ranh-qua-co-ca-thoi-gian-de-lam-nhi-duong-gia-cua-bon-tho-phi/chuong-9.html.]
Ngay cả Tiêu Tử Lăng cũng thích rảnh rỗi chạy đến đây.
qua một thời gian, Hạ Ninh phát hiện, Từ Doanh Kiều đối với cũng chút dè chừng nào giữa nam nữ.
Nàng thoải mái trải giường, gấp chăn, thậm chí còn giúp y phục.
Có , nàng ngang nhiên xông lúc đang tắm, thản nhiên giúp cởi đồ.
Hạ Ninh thể nhịn nữa.
Một cơn hỏa vô danh bùng lên, thiêu đốt ngũ tạng lục phủ.
Nếu cho nha đầu một bài học, nàng thực sự coi là nam nhân .
Thế là, đêm đó, điên cuồng với nàng.
Từ Doanh Kiều đến khàn cả giọng, hôm cả ngày xuống giường nổi.
Hạ Ninh bao giờ cảm thấy sảng khoái đến thế, như thể cả con đổi.
Hắn nếm vị ngọt, ép nàng phát điên hết đến khác.
Còn tùy theo tâm trạng mà đổi đủ kiểu cách hành hạ.
Dáng vẻ lóc của Từ Doanh Kiều mềm mại, kiều mị, khiến Hạ Ninh phát cuồng, thậm chí cảm thấy nếu giao cả mạng sống cho nàng cũng .
Vì thế, khi Hạ Ninh "Ngoan ngoãn theo ", là thật lòng.
Chờ khi bình định bọn sơn tặc , sẽ đưa nàng về kinh.
Nàng tiểu thư cao môn đại hộ, hoàng thượng hẳn sẽ đồng ý để cưới nàng.
Bao nhiêu năm nay, Hạ Ninh luôn ghi nhớ phận của .
Ngồi lên vị trí Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ, tuyệt đối thể dính líu gì đến quyền thần thế gia công thần.
Hạ Ninh vốn dĩ bảo vệ nàng .
Đêm càn quét sơn trại, việc đầu tiên là phái đến viện để bảo vệ nàng.
bao lâu , báo : "Trong viện bốc cháy dữ dội."
Khoảnh khắc đó, cả thế giới của Hạ Ninh trống rỗng.
Hắn nghĩ gì hết, chỉ lao thẳng ngọn lửa, cuối cùng hơn mười kéo chặt .
Chờ đến khi dập tắt lửa, bên trong tìm thấy t.h.i t.h.ể của nàng.
Ban đầu, Hạ Ninh vui mừng tột độ.
ngay đó, lạnh lẽo nghĩ: "Chạy ? Để bắt nàng, nhất định sẽ lôi nhà lao, từng chút một đánh gãy chân nàng, xem nàng còn chạy thế nào!"
Thế nhưng, khi thực sự tìm Từ Doanh Kiều, nỡ chạm nàng dù chỉ một ngón tay.
Hắn chỉ hỏi rõ, tại nàng chạy trốn.
Dưới sự uy h.i.ế.p của , Từ Doanh Kiều sự thật.
Thì , những chuyện điên cuồng mà bọn họ mỗi đêm, nàng vốn dĩ thích chút nào.
Hạ Ninh sững sờ, hỏi :
"Vậy nàng thích cái gì?"
Từ Doanh Kiều đáp:
"Ta thích ngắm hoa trăng, thích đối thơ, thích hồng tụ thêm hương, thích đàn ca hòa hợp."
Hạ Ninh lướt qua từng điều trong đầu, thất bại nhận —một điều cũng .
Vì thực sự quá bận rộn, điều tra là những đại án kinh động triều đình.
Thế là, Từ Doanh Kiều bọn họ duyên phận, chạy.
Hạ Ninh nóng nảy, trực tiếp bế bổng nàng lên.
"Muốn ? Không cửa !"
Từ đến nay, phong cách của luôn là— kết quả , còn quá trình thì từ từ tìm cách.
Sau đó, thực sự nghĩ cách.
Nếu Từ Doanh Kiều thích những gì giường, thì cứ theo cách nàng thích.
Thử một , Hạ Ninh mới phát hiện, sở thích của nàng thật quá phiền phức.
Lúc thì chậm quá, lúc thì mạnh quá, lúc thì mệt quá.
Rồi "Không nữa".
Theo hứng thú của Hạ Ninh, chí ít còn thêm một canh giờ.
nếu nàng , thế nào cũng nhịn.
Ban đầu, còn cảm thấy khó chịu.
nàng mềm mại tựa lòng , mặt đỏ ửng vì thỏa mãn, đôi môi nhỏ hồng hồng chu lên chuyện với …
Trái tim Hạ Ninh mềm đến mức chịu nổi.
Thì , đây là điều nàng thích.
Vậy thì sẽ thế, để nàng vui.
Cả đời .
(Toàn văn .)