Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

CÁNH DIỀU ĐỨT GÃY - 2

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:53:10

4

 

Tối hôm chuyển Khánh Hinh Viện, bưng một bát canh ngân nhĩ tự tay nấu đến thư phòng của Thẩm Lương.

 

Hắn đang xử lý công vụ, chăm chú, gõ cửa rầm rầm mà vẫn thấy.

 

Hai tên thị vệ gác cửa đầy khó xử. 

 

Thấy sắp đập nát cái cửa thư phòng đến nơi, tên cao hơn bên trái nhịn khuyên một câu:

 

“Phó tiểu thư, khi Hầu gia xử lý công vụ, xưa nay cho ai quấy rầy cả, đừng khó bọn nữa.”

 

Tên thấp hơn bên cũng phụ họa:

 

“Phải đó, biểu tiểu thư hồi mới phủ, cũng mang điểm tâm đến lúc , Hầu gia mắng cho một trận.”

 

Thẩm Lương một biểu họ Tiết, là con gái cữu cữu

 

Từ khi nhà bên ngoại diệt môn, Tiết tiểu thư đưa phủ sống nương nhờ.

 

Ta hiểu ý hai tên thị vệ, đến biểu thiết của còn phép đến phiền lúc , huống hồ chỉ là vị hôn thê danh nghĩa.

 

tình hình giờ phức tạp, buộc .

 

Ta chỉnh cây trâm vàng nghiêng ngả đầu, dịu dàng mỉm với hai họ.

 

“Xin nhé, hai vị.”

 

Nói , trong ánh mắt khiếp sợ của họ, lao lên, một cước đạp tung cửa thư phòng.

 

Tiếp theo là một tiếng thét chói tai đến suýt điếc tai .

 

Ta xoa tai, kỹ , hiểu vì hai tên thị vệ hét to như .

 

Trước mắt là một nữ sát thủ mặc y phục vũ cơ Tây Vực, dán sát Thẩm Lương đang ngay ngắn nghiêm chỉnh.O Mai Dao muoi

 

Đôi tay mảnh mai như xương của ả, đang siết chặt một con d.a.o găm tinh xảo, mà mũi d.a.o thì đang kề ngay cổ họng Thẩm Lương.

 

5

 

Thấy ba chúng ngây như tượng ở cửa, nữ sát thủ khẽ “hừ” một tiếng, con d.a.o trong tay ấn thêm cổ Thẩm Lương.

 

Đôi mày thanh tú của nhíu , môi khẽ bật một tiếng rên rỉ.

 

“Đừng qua đây! Lại gần nữa sẽ g.i.ế.c ngay!”

 

Ồ, trùng hợp thật, cũng đến để g.i.ế.c đây.

 

Ta bước lên một bước, nữ sát thủ giật , tay siết mạnh hơn, lưỡi d.a.o rạch một đường cổ Thẩm Lương, m.á.u rỉ thấm đỏ cổ áo.

 

Xem là lính mới, hoảng hốt vụng về, chẳng chút phong thái sát thủ gì cả.

 

Hai tên thị vệ bên cạnh , tên cao gọi là Phù Phong, sợ đến độ níu lấy tay áo cho tiến lên nữa.

 

Tên thấp là Dã Sơn, tay cầm kiếm run lẩy bẩy, chỉ sợ cô nương nhất thời kích động c.ắ.t c.ổ Thẩm Lương mất.

 

Không hiểu Thẩm Lương kiếm hai tên ngốc , còn hoảng hơn cả chủ nhân, chẳng bằng Thẩm Lương trấn định.

 

Ta âm thầm tiếc rẻ trong bụng, giá như Thẩm Lương c.h.ế.t trong tay ả , chẳng cần tay mà vẫn lấy phần tiền còn , đúng là quá sướng.

 

Tiếc là bộ dạng nàng đáng tin, xem vẫn tự động thủ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/canh-dieu-dut-gay/2.html.]

“Cô nương, bình tĩnh chút, ngươi mạnh tay thêm chút nữa là c.h.ế.t thật đấy.”

 

Ta chỉnh cây trâm vàng đầu, thứ nặng quá, cứ trượt xuống mãi.

 

“Nếu c.h.ế.t, ngươi cũng sống .”

 

Cây trâm tuột xuống, bực rút khỏi đầu, cầm trong tay tung tung.

 

Nữ sát thủ giật nhẹ khóe mắt, tay cầm d.a.o cũng nới lỏng một chút.

 

“Ngươi thả , để ngươi .”

 

Ta lật trâm trong tay, chậm rãi :

 

“Dĩ nhiên, cũng để ngươi uổng công đến đây, cây trâm coi như là phần đền bù cho mối thù của ngươi, thế nào?”

 

Ta bước lên một bước, nữ sát thủ cũng cản. 

 

Cảm xúc căng thẳng của nàng dịu phần nào.

 

“Thật ?”

 

Giọng ngây thơ gần như trẻ con khiến bất giác dịu dàng với nàng .

 

“Dĩ nhiên là…”

 

Ta tiến thêm nửa bước khựng , cách đủ.

 

“Giả đấy.”

 

Cùng lúc , cây trâm trong tay phóng , nhanh như chớp, găm thẳng cổ họng nữ sát thủ.

 

Tay nàng rũ xuống, d.a.o găm rơi “keng” một tiếng xuống đất.

 

Haiz, trượt tay

 

Ban đầu là định nhân lúc hỗn loạn dùng trâm đ.â.m c.h.ế.t Thẩm Lương, lấy một ngàn lượng còn từ cô nàng tằm.O mai Dao muoi

 

Đáng tiếc thật.

 

Nữ sát thủ ngửa ngã xuống, hai tên thị vệ lập tức xông tới, kéo xác nàng khỏi thư phòng.

 

Ta định rời , nhưng Thẩm Lương gọi .

 

Đứng ở cửa, vẫn đang trong thư phòng.

 

Ánh nến lập lòe, sáng tối đan xen.

 

Khuôn mặt Thẩm Lương ánh lửa lúc sáng lúc tối, khó rõ.

 

“Còn chuyện gì , Hầu gia?”

 

Đợi mãi mà gì, bắt đầu mất kiên nhẫn.

 

“Nếu gì thì về đây.”

 

“À đúng , Hầu gia, cây trâm đó mua hết một trăm lượng bạc, nhớ trả đấy.”

 

Ta bước nhanh mất, rõ Thẩm Lương đó, chỉ loáng thoáng chữ “Tuyết” gì đó.

 

Gì mà A Diên A Tuyết A Miêu A Cẩu, đưa tiền cho mới là chuyện chính! Về ngủ thôi!

 

Loading...