Cậu Ấy Nhìn Tôi Suốt Ba Năm - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:35:38
hai ngày thi đại học, dính kỳ kinh nguyệt.
Sau khi thành môn thi cuối cùng, các bạn trong lớp hào hứng bàn bạc tổ chức tiệc ăn mừng.
Vì quá mệt mỏi, quyết định tham gia.
Thế mà hôm lan truyền tin đồn:
"Thi tệ quá nên suy sụp tinh thần, đến tiệc ăn mừng cũng dám ."
: ... Cảm ơn quan tâm, nhưng thật chỉ đơn giản là đau bụng thôi.
ngủ một giấc thật sâu ở nhà, chuyện gì đang xảy .
Sáng hôm , đến trường chụp ảnh nghiệp. bước sân trường, liền nhận ánh mắt của gì đó là lạ.
Dù , cũng để tâm lắm, vì hôm nay một chuyện quan trọng hơn .
vui vẻ tìm Lê Uyên.
Chúng hứa với rằng, kỳ thi đại học, sẽ chính thức bên .
khi tìm thấy , tận mắt chứng kiến cảnh tượng khiến cả sững .
Ở góc sân trường, Lê Uyên đang hôn bạn cùng bàn của – Hà Lộ.
Hai họ khẽ run rẩy lông mi, mặt đỏ bừng, nụ hôn chút vụng về nhưng dịu dàng đến xao động.
Khoảnh khắc , não như ngừng hoạt động.
Bởi vì chỉ mới hai ngày , Lê Uyên còn nhắn tin cho .
Cậu :
"Thanh Thanh, chỉ cần nghĩ đến việc hai ngày nữa sẽ trở thành bạn gái tớ, tớ kích động đến mức mất ngủ . Tớ nhất định sẽ phụ kỳ vọng của . Hẹn gặp đỉnh cao nhé!"
Mới chỉ hai ngày trôi qua thôi mà, thế giới thể đổi nhanh đến ?
sững tại chỗ, trong đầu trống rỗng, nên xông lên tát một cái cứ thế lưng rời .
Tát ư? chẳng đủ lý do.
Dù cả lớp đều và Lê Uyên thích , nhưng xét cho cùng, chúng từng chính thức bên .
Cứ thế bỏ ư? cam tâm.
Đang do dự thì Lê Uyên phát hiện . Cậu theo phản xạ đẩy Hà Lộ , vội vàng chạy đến mặt , lo lắng :
"Thanh Thanh, tớ giải thích !"
khoanh tay, bật lạnh lùng:
"Được thôi, giải thích , ."
Tình huống mà còn thể giải thích ?
Lê Uyên há miệng, như thể chính cũng cảm thấy lời sắp phần lố bịch.
vẫn mở miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cau-ay-nhin-toi-suot-ba-nam/chuong-1.html.]
"Hôm qua đến buổi tiệc, Hà Lộ tỏ tình với tớ."
À, thì hôm qua , mà cũng chẳng nhắn một tin hỏi han. Hóa là bận tỏ tình .
siết chặt nắm tay:
"Vậy nên bây giờ hai thành đôi ?"
"Không, tớ đồng ý." Lê Uyên hạ giọng, vẻ mặt mất tự nhiên.
"Hôm qua cô uống say, hôn tớ một cái, sáng nay cô bảo tớ trả cho cô , nên tớ mới…"
xong, suýt nữa bật thành tiếng.
thẳng mắt Lê Uyên, chậm rãi hỏi:
"Cậu nghĩ là đồ ngốc ?"
Lê Uyên lắc đầu, khẽ gượng:
"Không, tớ thật mà. Thành thật mà , bây giờ đầu óc tớ cũng rối."
"Không cần rối."
Hà Lộ bên cạnh bỗng lên tiếng.
Hà Lộ bước đến mặt , giọng khàn khàn, vẻ mặt đầy áy náy:
"Hôm qua là do tớ uống say loạn mà hôn Lê Uyên. Hôm nay cũng là tớ cứ dây dưa mãi, ép trả nụ hôn đó.”
“Tất cả đều là của tớ, liên quan đến . Chỉ là... quá ga-lăng mà thôi, đừng trách ."
cạn lời, nghẹn đến mức nên gì.
Nói xong, Hà Lộ quệt nhanh giọt nước mắt mặt, nở một nụ nhợt nhạt với Lê Uyên:
"Cảm ơn vì giúp tớ còn tiếc nuối. Tình cảm của tớ dành cho , đến đây là kết thúc. Chúc hạnh phúc, Lê Uyên."
Nói xong, cô nghẹn ngào bỏ .
Lê Uyên , sang bóng lưng run rẩy của Hà Lộ.
Cậu mím môi, nghiến răng :
"Xin , Thanh Thanh, đợi tớ , tớ sẽ giải thích tất cả với ."
Dứt lời, liền chạy theo Hà Lộ, để lặng giữa sân trường, đầu óc trống rỗng, nên .
vẫn đấy, như thể đang phạt giữa sân trường, cho đến khi Thịnh Đình Đình lao đến.
Cô nhào như một con gấu bông khổng lồ, suýt nữa thì húc ngã.
Thịnh Đình Đình nắm chặt lấy vai , lắc qua lắc , nước mắt giàn giụa:
"Thẩm Thanh! Cậu là đồ bỏ ! Cậu thế hả? Sao thể mất phong độ thời khắc quan trọng như ? Huhuhu!"
ngơ ngác cô .
Là thật đấy, cô đang , nước mắt rơi xuống đất như thể thể tạo thành một cái hố nhỏ .
"Tớ lúc khó chịu nhất là , lẽ tớ nên an ủi , nhưng tớ kiềm chế nổi! Tớ thực sự buồn! Huhuhu! Thẩm Thanh, là đồ khốn! Bình thường lúc nào cũng vẻ giỏi giang, thế mà đến kỳ thi quan trọng nhất mất phong độ như thế! Đồ phế vật!"