Câu Chuyện Của Kẻ Ngốc - Chương 4: Lo Lắng Khi Giấu Điện Thoại
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:00:47
Nói xông Đức Duy lấy một chai nước khác để uống đó là một chai xanh, giờ đây Đức Duy lên tiếng: “Này uống ?”
Nhìn Đức Duy đưa trai xanh Tài bảo rằng: “Thôi chua lắm uống !”
Đức Duy thấy liền rút lui mà chẳng gì hết. Giờ đây bắt đầu uống một , trong khi đầu Tài bỗng xuất hiện những suy nghĩ rằng:
“Lỡ như đó bắt nạt thì ? Lúc đó gì chứ?”
Thế là trong sự lo lắng hỏi Đức Duy câu . Đức Duy đến đây mà mỉm trả lời: “Bình thường thôi mà thằng nào đánh thì đánh nó!”
Tài
“Vậy lỡ như đánh ai hết thì ? Lúc đó ông bảo vệ ?”
“Được nếu ông , sẽ bảo vệ ông. Và cũng từng học võ !”
“Vậy hả thế thì quá! Khi ông sẽ bảo vệ nếu đánh. Cảm ơn ông nha!”
“Hahahaha bình thường thôi mà. Bởi vì chung một chỗ chúng điều sẽ là em nên bảo vệ là chuyện bình thường, chứ gì mà cảm ơn...”
Tài những điều mà cảm thấy vui trong lòng, giờ đây thời gian bắt đầu trôi qua thật nhanh chốc lát cũng đến nơi mà bọn họ cần đến.
Lúc điều chào những đứa đang bên ngoài cổng, mà rằng: “Thấy mấy thằng đó ? Gặp là chào, thậm chí một là chúng đánh nó. Hai là nó đánh chúng ...”
Tài bọn họ lớn tiếng trò chuyện trong sự bạo lực, mà im lặng chẳng gì hết. Trong khi Đức Duy Tài mà bảo: “Đến nơi đấy!”
Chốc lát lấy điện thoại mà chụp ảnh chỗ chiếc xe dừng . Giờ đây Tài lên tiếng hỏi: “Này ông chụp để chi chứ?”
“ chụp để gửi nhà đường lên thăm mà!”
“Vậy hả!”
“Ừ...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cau-chuyen-cua-ke-ngoc/chuong-4-lo-lang-khi-giau-dien-thoai.html.]
Cuộc trò chuyện nhàm chán bắt đầu, một lúc chiếc xe chạy bên trong một lát mà dừng hẳn mở cửa . Giờ đây một đàn ông lên tiếng: “Nào mau xuống xe mấy đứa!”
Bọn họ cũng lời mà bắt đầu xuống xe, trong khi Tài cũng . Lúc Tài lạc còn thấy Đức Duy nữa, mà cảm thấy khó chịu trong lòng khi gần cạnh Đức Duy ở cùng với ?
Chốc lát Tài những hướng dẫn, cùng xếp hàng. Giờ đây Tài cũng thấy Đức Duy , điều khiến cảm thấy vui, nhưng tiếc vì chẳng thể chuyện với ...
Sau một lát xếp hàng bọn đó bảo Tài cùng bắt đầu xếp một hàng ngang, rốt cuộc bọn họ định gì nữa.
Thì sang bên trái thấy tất cả điều cởi áo và săn quần lên. Thậm chí bọn họ còn đổ và lụt đồ của tất cả để kiểm tra.
Cậu chú ý đến sự kiểm tra đó một lúc thôi. Bởi thứ chú ý là cơ thể của mấy trai trắng trẻo , bắt đầu thốt lên vài câu phản kháng:
“Ôi thần linh ơi, bọn họ ngon như thế chứ? Cơ thể trắng trẻo mịn màng, mà chỉ sờ một chút thôi. Quả thật là ngon mà ước gì thưởng thức nó dù chỉ một ...”
Đang suy nghĩ thì một bước đến chỗ của , điều khiến thoát khỏi những suy nghĩ của bản , mặc bộ đồ như , mặt của phần trai, nhưng mụn chiếm hai bên khuôn mặt, vẻ trai của che , thậm chí trông .
Ảnh cao hơn một chút chắc 1m67 và một chất giọng nhẹ nhàng, nhưng mang theo sự dịu dàng. Anh mà : “Nào mau lấy hết đồ để kiểm tra thử!”
Cậu đến đây mà trở nên hoang mang đến tột cùng, từ việc chăm chăm suy nghĩ về , lo lắng về việc giấu chiếc điện thoại.
Giờ đây vì để cho lụt lội nhanh tay hơn, mà xuống lấy tất cả thứ bày một mớ, thậm chí là tắm áo mưa , còn lòng ngừng cầu nguyện rằng:
“Lạy thần Siva xin hãy giúp đỡ con. Hãy giúp con vượt qua kiếp nạn , khi giấu chiếc điện thoại thành công, mà để cho lụt thấy...”
Dường như vẻ thần siva hiển linh, như những lúc cần và cầu xin. Giờ đây đụng đến tấm áo mưa, mà chỉ lụt lội thứ bên ngoài, mà lấy cái đồ cắt móng tay, và cây kéo về phía gần đó, nơi một đàn ông trai hình thon gọn mà :
“Ở đây đồ cắt móng tay, kéo và d.a.o cạo rau lấy hết luôn hả?”
Người lên tiếng trong sự lạnh lùng: “Không để d.a.o cạo rau để cho nó cạo. Chứ lấy dì cạo?”
Nghe lời của đó bỏ d.a.o cạo râu mà : “Dạ em hiểu !”
Sau đó cũng bắt đầu rời vòng vòng đến chỗ mấy khác. Điều thở dài trong sự mệt mỏi...