Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

CHĂM HOA - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:55:23

Phải thừa nhận rằng, lâu , Mạnh Lịch còn đưa ngoài nữa.

 

Lúc mới quen , chỉ hận thể buộc thắt lưng, gặp ai cũng khoe.

 

Người khác hỏi ăn cơm , nào cũng trả lời lạc đề:

 

" , An Hoài là bạn gái ?"

 

Khi đó, Mạnh Lịch yêu đến mức cả thế giới đều , thế mà bây giờ ghét bỏ đến mức xuất hiện trong vòng xã giao của .

 

Mãi đến rạng sáng, mới về nhà, đầy men.

 

vất vả lắm mới đỡ lên giường, đang định nấu canh giải rượu thì điện thoại của sáng lên.

 

[Anh thật đáng ghét!]

 

Không , giọng điệu khiến liên tưởng đến cô gái điện thoại khi nãy.

 

Tim đập thình thịch, hoảng loạn sang Mạnh Lịch đang ngủ say, nín thở dùng tay để mở khóa màn hình.

 

Giao diện tin nhắn gọn gàng.

 

Tính cả tin mới nhất, cũng chỉ ba câu đối thoại.

 

[Anh đoán xem ngày mai em mặc đồ lót màu gì? Đoán đúng thì tối em tặng , đoán sai thì mua cho em màu đó nha.]

 

Mạnh Lịch chỉ đáp vỏn vẹn hai chữ:

 

[Không mặc.]

 

Toàn như đông cứng .

 

Thì , lúc chẳng chủ đề gì để với , tán tỉnh khác như thế đây.

 

Khi phân đến thế giới loài , chúng cấy ghép bộ tri thức của nơi .

 

thể chuyện với Mạnh Lịch về lịch sử, thể thao, văn hóa, nghệ thuật, eSports…

 

nhiều như thế nào, giờ đây, giữa chẳng còn chủ đề chung nào nữa.

 

thể tự lừa dối , dạo gần đây còn cảm nhận tình yêu của nữa.

 

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

Hóa , đây mới là kiểu thích ?

 

Nghĩ đến lời của chị Cá Chép…

 

"Đàn ông mãi mãi là kẻ săn mồi, thích tìm cảm giác mới lạ."

 

cứ ngoan ngoãn, hiền lành mãi nên mới cảm thấy quá nhạt nhẽo ?

 

thể đổi.

 

sẽ học.

 

3

Sáng hôm , khi tỉnh dậy, chăn bên phía Mạnh Lịch lạnh từ lâu.

 

lề mề rời giường, tự cho một bữa sáng kiêm luôn bữa trưa.

 

Vừa xuống bàn, chuông cửa vang lên.

 

Trước cửa là một trai xa lạ, trông vẻ căng thẳng.

 

lập tức ngừng tiêu hóa nỗi mất mát từ tối qua, cảnh giác nấp cánh cửa.

 

"Anh tìm ai?"

 

"Chào em, là hàng xóm mới chuyển đến từ hai tháng . ý , chỉ là..." 

 

Anh giơ tay lên lùi hai bước, "thật sự nhịn nổi nữa."

 

Không nhịn nổi?

 

càng đề cao cảnh giác, chậm rãi khép cửa , chỉ để một khe hở nhỏ.

 

"Cơm nhà em... thật sự thơm quá."

 

Ánh mắt đầy mong chờ: "Có thể cho ăn ké một bữa ? sẽ trả tiền!"

 

"Thơm?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cham-hoa/chuong-2.html.]

... chỉ nấu một nồi cơm niêu điện thôi mà…

 

Mấy nguyên liệu còn dư tối qua, cho hết nồi, dù Mạnh Lịch cũng ở nhà, một tùy tiện ăn cả ngày cũng chẳng .

 

Thấy vẫn còn dè chừng, đó luống cuống lấy hết giấy tờ .

 

Căn cước, thẻ sinh viên, thẻ bảo hiểm, hợp đồng thuê nhà…

 

Mấy thứ đó quan trọng.

 

Quan trọng là, bỗng cảm nhận một luồng năng lượng nồng đậm, lâu lắm từng xuất hiện cảm giác

 

Như cơn mưa xuân đầu tháng tư, dịu dàng thấm từng lỗ chân lông.

 

cúi xuống móng tay tái nhợt dần hồng hào trở , làn da vốn khô sạm cũng trở nên trắng nõn, căng mịn.

 

kinh ngạc ngẩng đầu lên: "Anh thích ?"

 

Có lẽ ngờ hỏi thẳng như , trợn tròn mắt, lắp bắp hoảng loạn:

 

"Không... À mà ! em bạn trai , ý gì khác, thật sự chỉ quá thèm ăn thôi, thèm em... À mà cũng thèm, nhưng tuyệt đối sẽ vượt quá giới hạn, em cứ yên tâm!"

 

" mặc áo ba lỗ để quyến rũ em , chỉ là mới chơi bóng về, ngửi thấy mùi thơm quá nên chạy qua đây luôn, thật sự cố ý chọn lúc bạn trai em nhà..."

 

Đang trời?

 

ngơ ngác tập.

 

Cuối cùng, chỉ bằng ánh mắt đầy bất lực, dám gần, cẩn thận cách vài bước, khe khẽ cầu xin:

 

"Đừng ghét nhé."

 

Trông như một chú chó lớn bỏ rơi nơi nương tựa.

 

nghĩ một lát, giống cún con thế chắc kẻ .

 

"Được , đợi chút."

 

Nói xong, đóng cửa , xoay bếp lấy một hộp cơm.

 

Xét cho cùng, cũng nhờ hồi phục một chút.

 

Trước khi ở bên Mạnh Lịch, thường xuyên cảm nhận loại yêu thương .

 

Loài hoa yêu tinh như chúng trời sinh khả năng khiến khác yêu thích. 

 

thích chỉ là thích, thể yêu lâu dài mới là điều đáng quý.

 

Mạnh Lịch... 

 

thực sự còn yêu nữa ?

 

lập tức lắc đầu, đuổi suy nghĩ khỏi đầu.

 

Nhét cơm đầy ắp hộp, mở một khe cửa nhỏ đưa qua.

 

"Cái ... em thể cho xin phương thức liên lạc ? sẽ chuyển tiền cho em."

 

"Không cần tiền."

 

"Vậy... lúc nào thì thể trả hộp cơm cho em?"

 

"Để cửa là ."

 

"...Được."

 

Trông vẻ thất vọng, nhưng nhanh nụ nở môi.

 

Anh trịnh trọng đón lấy hộp cơm, ánh mắt đầy thành kính:

 

" sẽ ăn sạch, một hạt cũng để thừa!"

 

Con trai đại học đúng là ăn khỏe thật, sợ hộp cơm nhỏ quá nên ép cơm chặt đến mức cứng đơ.

 

mà... vẫn cảm ơn .

 

vuốt nhẹ mái tóc mượt mà của , trong lòng khẽ động.

 

Nhân lúc còn chút sức lực, đưa cơm cho Mạnh Lịch thôi.

 

 

Loading...