Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

CHĂM HOA - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:55:30

Điện thoại đặt bàn ngừng rung lên, khi cuộc gọi ngắt, tin nhắn liên tục hiện lên.

Phần lớn là do Mạnh Lịch phát hiện đồ đạc của đóng gói để ngoài cửa, nên sốt ruột.

 

lúc , cả và Giang Phó đều còn tâm trí để quan tâm nữa.

 

Giang Phó nắm quyền chủ động, ép : "Bây giờ thấy ?"

 

Câu trả lời đứt quãng, rời rạc.

"Thấy… thấy …"

 

Có vẻ vẫn tin, bèn bế phòng tắm.

 

quỳ nửa bồn rửa tay, ép đối diện với chính trong gương.

 

Sắc mặt tiều tụy, vàng vọt đây còn nữa, dung nhan lúc như đóa sơn phủ nhẹ tuyết đầu mùa, rực rỡ đến mức từng .

 

chẳng lòng nào mà thưởng thức. 

 

vịn chặt gương, giọng run rẩy: "Giang Phó, em sắp ngã xuống ."

 

"Không ."

Anh siết chặt vòng tay ôm lấy eo , như đang giữ chặt một bó hoa.

 

"Sẽ để em rơi xuống ."

 

11

Về đến nhà thì trời khuya.

 

Điện thoại Mạnh Lịch gọi đến mức cạn pin. 

 

Vừa mở cửa, thấy phòng khách tối om.

 

Tưởng rằng từ lâu, nhưng bước chân , đá trúng bưu kiện đặt ở cửa.

 

Cùng lúc đó, giọng của Mạnh Lịch vang lên trong bóng tối, đầy sự khó chịu đến cực độ:

"Cũng đường về đấy ? Đi , tại điện thoại của ?"

 

ngạc nhiên. 

 

Anh đợi đến tận bây giờ ?

 

"Chẳng qua chỉ vài ngày về nhà, thế mà cô giận đến mức ? Sao , chia tay ?"

 

Nói xong, một bóng từ sofa dậy.

 

Dưới ánh đèn mờ hắt từ ngoài cửa sổ, thấy đang định bật công tắc đèn.

 

"Đừng bật đèn!"

 

Giọng khàn đặc, vỡ vụn như tiếng kim loại rỉ sét. 

 

chỉ thể cố gắng ép vài âm thanh yếu ớt.

 

Bước chân Mạnh Lịch khựng một chút, đó đột nhiên bật , giọng căng thẳng cũng dần tan biến, đó là sự khinh miệt quen thuộc.

 

"Ồ, hiểu . Cô dám để thấy bộ dạng hiện tại của cô chứ gì."

 

"Thật khó chấp nhận nhỉ? Trước đây xinh như thế, bây giờ còn xứng với nữa ."

 

" cô yên tâm, sẽ bỏ cô . Đến nước , cũng chỉ chịu nhận cô thôi…"

 

Khoảnh khắc bật đèn lên, nhắm mắt theo bản năng.

 

Rồi mở , đúng lúc chạm ánh mắt kinh ngạc và thể tin nổi của .

 

Anh đoán đúng. 

 

thực sự để thấy dáng vẻ hiện tại của .

 

Hai chiếc cúc áo bay , phần da thịt lộ n.g.ự.c chi chít dấu vết mà Giang Phó để .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cham-hoa/chuong-7.html.]

Những vết đỏ nổi bật nền da trắng muốt, chói mắt đến cùng cực.

 

Ánh mắt biến đổi ngừng, cuối cùng hóa thành cơn giận dữ khôn cùng.

 

Anh lao tới, nắm lấy vai và đẩy mạnh cửa, hai mắt đỏ ngầu, gân xanh nổi đầy trán.

 

"Cô dám!"

 

Anh nghiến răng,

 

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

Nói vài chữ ngừng

 

Có lẽ tức đến mức nghĩ từ nào để định nghĩa hành động của .

 

Ngoại tình? 

 

Phản bội? 

 

Cắm sừng?

 

vốn Giang Phó giày vò đến mức kiệt sức, còn sức phản kháng, nhưng vẫn bật .

 

"Tự cứu."

 

"Không ?"

 

"Chẳng lẽ đợi đến lúc tàn phai héo úa để lòng ?"

 

"Em..." 

 

Con ngươi co rút , sự hoảng loạn lướt qua gương mặt. 

 

chỉ chớp mắt, khôi phục vẻ chèn ép, truy hỏi :

 

"Thì chứ? để cô c.h.ế.t . Chỉ là thể vượt qua khúc mắc trong lòng thôi. cần cô ? còn chẳng thèm so đo chuyện đây cô từng bao nhiêu thằng đàn ông, thế mà cô dám phản bội ?"

 

Trước khi quen Mạnh Lịch, từng bất kỳ mối quan hệ nào.

 

Có lẽ quên, khi chăm sóc, hoa vốn dĩ vẫn luôn nở rộ.

 

Anh dùng những suy nghĩ bẩn thỉu để áp đặt tội danh lên , chẳng còn sức mà phản bác, cũng phản bác.

 

Một cánh cửa ngăn cách, cảm giác quen thuộc từ từ tràn đến.

 

Có lẽ là Giang Phó tỉnh dậy, đang ngoài cửa.

 

bình tĩnh hơn tưởng, Mạnh Lịch một lượt từ xuống , nhếch môi khinh miệt.

 

Sắc mặt trầm xuống, tỏ rõ vẻ bực tức.

 

"Cô cái gì?"

 

Cánh cửa gõ nhẹ. 

 

đưa tay nắm lấy tay nắm cửa, nhưng vội mở :

 

"Anh là cái thá gì chứ, chẳng thứ mà luôn tự hào đều do tạo nên ?"

 

"Chẳng qua chỉ là một gã đàn ông thành đạt thích chinh phục mỹ nhân, thứ mà khoe khoang với khác là sự nghiệp, tài năng, mà là ."

 

"Anh lấy vật trang trí, nhận sự ngưỡng mộ và khen ngợi, cứ thế mà ngạo mạn, nghĩ rằng bản mới là nhân vật chính."

 

" xin , , chẳng là gì cả."

 

Trong khi Mạnh Lịch vẫn còn ngơ ngác, mở cửa.

 

Giang Phó dựa tường, thò đầu trong:

 

"Hình như thấy đang cãi ?"

 

"Tổng giám đốc Mạnh, đừng hai sẽ chia tay đấy nhé ~ Sắc mặt khó coi quá nha."

 

Mạnh Lịch còn giữ thể diện nữa, chỉ chằm chằm:

 

"An Hoài, cái thằng ch.ó đó là ai? Với bộ dạng ma quỷ của cô đây, ai thèm yêu cô chứ!"

 

Loading...