Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Chẳng tin nhân gian có bạc đầu - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:31:09

12.

 

"Diệu Diệu, thấy kẻ hèn , nàng thấy vui hơn ?" 

 

Sau ngày hôm đó, Thẩm Lăng Phong thực sự phát điên. 

 

Hiện tại, trong cung chẳng còn lấy một viên thuốc để chữa trị cho

 

Trong khi đó, đại quân khởi nghĩa do Doanh Kỵ lãnh đạo từng bước áp sát hoàng thành. 

 

Thẩm Lăng Phong vẫn tâm trạng đưa đến ngự hoa viên, để "thưởng thức" thành quả .ên cuồng của

 

---

 

Ở góc vườn, trong một chiếc chum nước vốn dùng để nuôi cá chép, Phương Vi Vi co ro, vô lực tựa thành chum. 

 

---

 

Khuôn mặt nàng đỏ bừng, yếu ớt trông đau đớn vô cùng. 

 

Khuôn mặt tràn đầy khao khát nhưng cũng hèn hạ đến đáng thương. 

 

---

 

Nàng run rẩy cầu xin thái giám bên cạnh: 

 

"Công công, xin ngươi thương hại , xin ngươi…" 

 

"Công công, bất kể thế nào cũng , xin ngươi…" 

 

"Bệ hạ, gi.ết ! Gi.ết !" 

 

Khi thấy Thẩm Lăng Phong dịu dàng đỡ xuống, Phương Vi Vi cuối cùng cũng phát .ên, hét lớn: 

 

"Thẩm Lăng Phong! Gi.ết !!!" 

 

Thẩm Lăng Phong hề trói nàng

 

Hắn chỉ sai mấy thái giám ngày đêm canh chừng, cho phép nàng rời khỏi chum nước

 

Ngày ngày ép nàng uống pha dược liệu kích thích, khiến nàng dằn vặt trong nỗi đau thể giải thoát. 

 

So với việc ném quân doanh kỹ nữ, còn hèn mọn hơn trăm

 

"Nếu ngươi dám chết, trẫm sẽ vứt xác phụ ngươi cho chó ăn." 

 

Thẩm Lăng Phong lạnh lùng nàng , giọng vô cảm. 

 

Thi thể của Phương Tuấn Sinh ngũ mã phanh thây, vẫn còn đặt ngay cạnh chum nước. 

 

Thời gian trôi qua, xác thối rữa, mùi hôi thối nồng nặc. 

 

Mỗi khi mở mắt, Phương Vi Vi đều thấy thảm trạng của phụ nàng

 

"AAAAAA…!!!" 

 

Phương Vi Vi điên dại thét lên, lao đến cào xé

 

nàng thể thoát khỏi cái chum. 

 

Không thể gì khác, nàng nghiến răng nghiến lợi, dám mắng Thẩm Lăng Phong, mà chỉ thể gào lên với

 

"Phương Diệu! Ngươi ch.ết tử tế!!!" 

 

Thẩm Lăng Phong lập tức sa sầm mặt: 

 

"Tát! Đánh đến khi nào nàng thể mở miệng thì thôi!" 

 

Tiếng tát chát chúa liên tiếp vang lên. 

 

Thẩm Lăng Phong vội vàng chạy đến, quỳ xuống mặt , khẩn cầu: 

 

"Đừng nàng bậy, Diệu Diệu nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi." 

 

Ta lạnh: 

 

"Dù bịt miệng nàng thì chứ? Dù thế nào cũng sống bao lâu nữa." 

 

Nụ của Thẩm Lăng Phong vụt tắt. 

 

Hắn ôm chặt lấy , nước mắt lặng lẽ rơi. 

 

"Diệu Diệu… cần giang sơn nữa, chỉ cần nàng…" 

 

"Xin nàng cho , cách nào… giữ nàng ?" 

 

"Đừng bỏ xin nàng…" 

 

13. 

 

Lòng dân cạn, giang sơn của Thẩm Lăng Phong cuối cùng cũng sụp đổ. 

 

Chiều Đông Chí hôm , đại quân của Doanh Kỵ thuận lợi công phá hoàng thành. 

 

Trong hoàng cung, cung nữ, thái giám tranh bỏ chạy, hỗn loạn vô cùng. 

 

Thẩm Lăng Phong dường như chẳng hề

 

Hắn vẫn ôm chặt , khe khẽ chuyện: 

 

"Diệu Diệu, ai cũng bảo xuân sắc Giang Nam tươi , đợi nàng khỏe , mùa xuân sang, đưa nàng Giang Nam." 

 

"Nếu nàng thích khí hậu nơi đó, chúng sẽ ở ." 

 

"Ta dạy học, nàng thêu thùa, sinh vài đứa con, ?" 

 

Ta nôn mấy ngụm máu, kiệt quệ, ngay cả cũng chẳng còn sức. 

 

Muốn phản bác, cũng thể. 

 

Chỉ thể mặc

 

"Rầm!!" 

 

Cửa điện bật tung. 

 

Doanh Kỵ tay cầm trường thương, khoác bộ giáp bạc vấy m.áu, đầy sát khí xông

 

Vừa thấy Thẩm Lăng Phong ôm chặt , ánh mắt lập tức đỏ ngầu. 

 

"Buông đôi tay dơ bẩn của ngươi !" 

 

"Bây giờ còn diễn trò thâm tình, ngươi tưởng ai tin?!" 

 

Thẩm Lăng Phong chậm rãi ngẩng đầu, kẻ sắp đoạt ngôi vị của , chỉ khổ, giọng nghẹn ngào cầu xin: 

 

"Thiên hạ sắp là của ngươi … Ngươi cách nào cứu Diệu Diệu của ?" 

 

Doanh Kỵ giật , lúc mới nhận bộ dạng tiều tụy của

 

Hắn sững , tay run lên, cầm nổi trường thương. 

 

Ta thấy sự sụp đổ trong mắt Doanh Kỵ. 

 

Nhìn thấy sự hoang mang đến mức dám tin. 

 

Cũng

 

Trong thư là "Ta vẫn ". 

 

Hắn một lòng ch.ém gi.ết nơi sa trường, nào khi phá hoàng thành, đang chờ … chỉ còn hấp hối chờ chết. 

 

"Phương Diệu! Nàng lừa ?!" 

 

Giọng Doanh Kỵ khản đặc vỡ vụn. 

Trường thương rơi xuống đất. 

 

Hắn bước lên một bước, dường như giật khỏi vòng tay Thẩm Lăng Phong. 

 

 

Thúy Nhi bước lên, chặn

 

"Nương nương… uống chút nhân sâm ." 

 

Tay Thúy Nhi run bần bật, đến mức muỗng chạm thành chén, phát những tiếng leng keng nhỏ bé. 

 

Tiếng thật

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chang-tin-nhan-gian-co-bac-dau/chuong-9.html.]

"Đã đói lâu , thực sự uống một chút." 

 

Ta cầm lấy bát nhân sâm, đang định uống, thì chợt dừng , ngước mắt Thẩm Lăng Phong. 

 

"Ngươi đút cho ." 

 

Thẩm Lăng Phong sững sờ, trong đôi mắt xám tro lập tức sáng lên một tia hy vọng, như thể thấy tin vui nhất trong đời, gật đầu liên tục: 

 

"Được! Được!" 

 

Doanh Kỵ nhíu chặt mày, bước tới, thô bạo giật lấy tay

 

"Ngươi xứng! Để !" 

 

"Cút!" 

 

Thẩm Lăng Phong nổi giận, ánh mắt ngập tràn sát khí: 

 

"Không ai ngăn cản !" 

 

Doanh Kỵ chẳng hề sợ hãi, nghiến răng giành lấy bát thuốc. 

 

 

Ta yếu ớt lên tiếng: 

 

"Doanh Kỵ." 

 

"Để . Ta chuyện với ngươi." 

 

Doanh Kỵ lộ vẻ cam lòng, nhưng cuối cùng cũng buông tay. 

 

Bóng dáng cao lớn của đó, lặng lẽ

 

Không hề che giấu tình cảm trong mắt nữa. 

 

hốc mắt đỏ hoe, giọng khàn đến đáng sợ. 

 

"Ta nhớ nàng." 

 

"Ngày đêm đều mong phá hoàng thành để gặp nàng." 

 

" tại … nàng sớm? Tại để tất cả nỗ lực của trở thành giấc mộng hão huyền?!" 

 

"Nàng đang trả thù , đúng ?" 

 

"Trả thù từng giẫm đạp nàng, trân trọng nàng, đúng ?!" 

 

Nói đến đây, Doanh Kỵ bật

 

Vị tướng quân trẻ tuổi tung hoành sa trường, rốt cuộc cũng

 

"Phương Diệu… nàng thể đối xử với như …" 

 

Lúc đến hai chữ "giẫm đạp", tay Thẩm Lăng Phong khẽ run lên, hốc mắt cũng đỏ ửng. 

 

Hắn hít sâu một , cúi đầu, mỉm với

 

"Nào, Diệu Diệu uống canh ." 

 

Muỗng canh đưa đến môi, khẽ hé miệng, uống một ngụm. 

 

Đắng quá. 

 

Không ngon lắm. 

 

 

"Doanh Kỵ, ngươi dũng mưu, chắc chắn sẽ là một minh quân." 

 

Nói xong, uống thêm một ngụm. 

 

Có vẻ… ngọt hơn một chút

 

"Giang sơn , cũng góp phần giúp ngươi giành lấy." 

 

"Vì bất đắc dĩ, hy sinh ít mạng vô tội." 

 

"Ngươi hãy hứa với , hãy trị vì , xứng đáng với , xứng đáng với những linh hồn khuất." 

 

Ngụm thứ ba, uống chút khó khăn. 

 

Doanh Kỵ nghiến chặt răng, nước mắt lưng tròng, nhưng chịu để rơi xuống. 

 

Giọng trầm thấp cứng cỏi: 

 

 

"Yên tâm. Ta sẽ một minh quân. nàng bên cạnh ." 

 

Ta đáp. 

 

"Di cốt gia đình an táng tử tế, thanh danh phụ trưởng rửa sạch." 

 

"Làm phiền ngươi thu xếp hậu sự." 

 

 

Ngụm thứ tư, uống nổi nữa. 

 

Độc dược bắt đầu ngấm. 

 

Cào xé lục phủ ngũ tạng

 

Đau quá. 

 

"Diệu Diệu!!" 

 

 

Đến lúc , Thẩm Lăng Phong mới hoảng hốt nhận điểm bất thường, vội vã hất vỡ bát thuốc, điên cuồng ôm lấy , ngừng lau dòng m.á.u trào từ khóe môi

 

"Không! Đừng mà! Đừng mà!" 

 

Doanh Kỵ cũng hoảng loạn: 

 

"Mau gọi ngự y!" 

 

"Không cần nữa." 

 

Thúy Nhi bỗng nức nở. 

 

Nàng , nở nụ thê lương, như dốc hết bộ sức lực: 

 

"Nương nương, nô tỳ … đợi ở Hoàng Tuyền hầu hạ ." 

 

"Thúy Nhi!!" 

 

Ta kinh hoàng hét lên. 

 

quá muộn. 

 

Con d.a.o sắc nhọn đ.âm sâu bụng Thúy Nhi. 

 

M.áu tươi trào như suối. 

 

Con bé ngốc … 

 

Tại theo chứ?! 

 

Nỗi đau từ lục phủ ngũ tạng bùng lên, xé nát

 

Ta nhịn nổi nữa, gào lên đau đớn: 

 

"A…!!!" 

 

M.áu phun trào. 

 

Sức lực dần dần cạn kiệt. 

 

Ta nghiến răng, khó nhọc Thẩm Lăng Phong và Doanh Kỵ đang hoảng loạn mắt. 

 

Ta bật nhẹ nhõm.

 

"Các ngươi… ai xứng đáng nhặt xác ." 

 

"Kiếp … chỉ mong gặp các ngươi nữa…" 

 

Một giọt nước mắt lăn dài má. 

 

Ta mỉm thanh thản. 

 

"Phương Diệu , kiếp … đừng ng.u mà yêu đương nữa…" 

Hoàn văn.

Loading...