Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Chất Dị Ứng Trong Tình Yêu - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-09 22:28:45

5
Tôi đã một trận trong căn nhà từng chung sống với Tạ Cảnh Dã.

Khóc xong, dọn hành lý, chuyển về nhà bố mẹ.

May mà dạo gần đây bố đang nước ngoài bàn chuyện làm ăn, nếu với bản tính thương con gái như mạng của ông, chắc chắn sẽ nghĩ là Tạ Cảnh Dã bắt nạt .

Tôi chặn bộ liên lạc của Tạ Cảnh Dã, còn đăng một dòng trạng thái “trở đời độc thân” lên trang cá nhân, xem như cắt đứt với .

Khi bạn thân biết chuyện, cô hỏi chia tay, chỉ lấy lý do tính cách hợp.

Thấy nhiều, cô cũng ép, chỉ nhẹ nhàng an ủi rằng “cũ thì mới tới”.

Cuối tuần, cô kéo ngoài dạo phố giải sầu.

Tối đến, khi đang ăn trong một nhà hàng, tình cờ chạm mặt với mấy em thân thiết của Tạ Cảnh Dã.

Trước họ luôn đùa gọi là “chị dâu”, nhưng giờ ánh mắt mang đầy vẻ thiện cảm cho lắm.

Người dẫn đầu là Lục Dã, giọng đầy mỉa mai:

“Phụ nữ như quần áo, em như tay chân, quả nhiên cấm sai.”

“Đối xử với phụ nữ đến mấy, chia tay chút do dự.”

Một khác tiếp lời:

“Có khi nào cô leo lên cành cao khác ?”

Bạn thân liền giận dữ đẩy vai đó:

“Anh bậy bạ gì thế!”

“Ai biết do Tạ Cảnh Dã làm chuyện với Thiển Thiển, nên cô mới chia tay ?”

Thấy đôi bên bắt đầu căng thẳng, vội kéo tay bạn thân , hướng về phía bọn họ :

“Chuyện giữa và Tạ Cảnh Dã, liên quan gì đến các .”

nếu các còn vu khống , sẽ kiện đấy.”

Nói xong, kéo bạn thân dậy, định đổi sang nhà hàng khác.

Phía , Lục Dã gắt lên:

“Ôn Thiển, cô tưởng là em sống nổi nếu thiếu cô ?”

“Nói thật, cảm ơn cô mới đúng, nhờ cô mà gặp định mệnh của đời .”

“Đến cả trưởng bối nhà họ Tạ cũng cực kỳ hài lòng với bạn gái mới của . Biết năm nay cô sẽ mời ăn tiệc đính hôn của họ đấy.”

Nhanh đến thế ? Tạ Cảnh Dã đã bắt đầu một mối quan hệ mới?

Bỗng nhiên cảm thấy bản thân mỗi ngày trốn trong chăn mà giống như một trò hề.

Tôi siết chặt tay, móng tay đâm lòng bàn tay, nhưng vẻ mặt vẫn cố tỏ nhẹ nhàng:

“Tiệc đính hôn thì .”

“Chỉ mong họ trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử.”

Lục Dã bật lạnh lẽo, giơ tay lên như thể đang chào:

“Tôi sẽ chuyển lời sót một chữ.”

Ngay khoảnh khắc đó, loạt bình luận xuất hiện:

【Không hổ là em nam chính, đúng là biết cách đẩy cốt truyện tiến lên.】

【Chờ nam chính đoạn ghi âm , sẽ hết hy vọng với nữ phụ.】

【Cho dù ghi âm, nữ chính ngày ngày ở bên, nam chính khó mà động lòng.】

【Hôm nay hai họ còn nắm tay nữa, ngọt chết mất!】

【Vẫn đủ ngọt , hai vẫn còn đang rối rắm, mong nam chính nhanh chóng mở miệng giải thích rõ với nữ chính rằng từng yêu nữ phụ.】

【Tôi thấy hai họ hôn đến mức rách môi !】

6
Sau khi ăn tối với bạn thân xong, thẳng về nhà.

Không ngờ chỉ nửa tiếng , quản gia đến báo với rằng Tạ Cảnh Dã đang ngoài cổng, gặp .

Anh đã ở bên Giang Lê Uyển , còn đến tìm làm gì?

Tôi dây dưa thêm với họ nữa.

Tôi dứt khoát dặn quản gia:

“Cứ nhà, bảo .”

Về tới phòng tầng hai, tình cờ qua cửa sổ, thấy dáng đang ngoài cổng.

Khoảng cách rõ ràng xa, ánh đèn vàng mờ, căn bản thể thấy rõ nét mặt .

Vậy mà cảm giác, ánh mắt đang khóa chặt lấy .

Tim đập loạn, bất an vô cớ.

Một tiếng , bên ngoài bắt đầu đổ mưa lớn, mà Tạ Cảnh Dã vẫn rời .

Tôi bực dọc vứt điện thoại qua một bên, tắt đèn, chui chăn, tự nhủ bản thân đừng nghĩ linh tinh nữa.

Ngoài cửa sổ, sấm sét vang rền.

Đột nhiên, thấy tiếng động ban công.

Tôi bật dậy, đầu đã thấy một bóng xuất hiện bên giường trong bóng tối.

Tôi hoảng hốt suýt hét lên, một làn ẩm ướt áp sát gần:

“Bảo bối, đừng sợ, là .”

Cả nổi da gà.

Lúc Tạ Cảnh Dã khiến cảm thấy vô cùng đáng sợ.

Đèn ngủ đầu giường bật sáng.

Tôi siết chặt chăn, lùi về phía đầu giường, giọng run rẩy:

“Tạ Cảnh Dã, làm gì?”

Chỉ thấy rút từ túi áo một chiếc dây chuyền gắn kim cương hồng, đưa tới mặt .

“Bảo bối, đây là quà kỷ niệm hai năm yêu định tặng em.”

“Lần kịp đưa.”

Mái tóc trán ướt đẫm vì nước mưa, ánh mắt mang theo nét u uất đầy bệnh hoạn.

“Anh đeo cho em ?”

Chiếc dây chuyền đó là mẫu giới hạn mới nhất của hãng M, thậm chí còn tung thị trường.

Tôi từng buột miệng khen một câu “ thật”.

Không ngờ ghi nhớ, và còn nhanh chóng mua về.

Nếu là , lẽ sẽ vui đến mức ôm lấy , hôn một cái thật mạnh.

bây giờ…

Tôi lắc đầu, nhắc một lần nữa:

“Tạ Cảnh Dã, chúng đã chia tay .”

Anh giữ lấy vai , ánh mắt rực cháy:

“Bảo bối, chia tay thì thể theo đuổi em mà.”

“Hồi là em theo đuổi , giờ đến lượt theo đuổi em, ?”

7
“Tạ Cảnh Dã, điên ?”

Tôi kinh hãi, thể hiểu nổi — đã Giang Lê Uyển , tại vẫn còn dây dưa với ?

Loạt bình luận xuất hiện mắt:

【Nam chính đang làm cái gì ? Tôi hiểu nữa .】

【Hiểu cái gì mà hiểu, kiểu con cưng của trời như từng ai đá bao giờ, nhầm lẫn cam lòng thành quên thôi. Sớm muộn gì cũng nhận lòng .】

【Chỉ thương bảo bối con gái cưng của , chắc hiểu lầm nữa .】

【Nữ phụ đúng là cao tay, lùi một bước tiến ba bước, chắc trong lòng đang đắc ý lắm nhỉ.】

【Đừng lo, đợi khi nữ chính đau lòng rời , nam chính sẽ nhận thật sự yêu là nữ chính, kéo cô lao lên cao tốc tình yêu ngay!】

Tim như chìm xuống đáy.

Khoảnh khắc , ngốc nghếch tin rằng… thật sự yêu .

Tôi gỡ tay .

“Tạ Cảnh Dã, thay vì phí thời gian với , nên tâm ý ở bên Giang Lê Uyển.”

“Nếu thấy đá là mất mặt, thì cứ với bên ngoài là chia tay . Tôi ý kiến.”

“Anh , nếu sẽ gọi cảnh sát đấy.”

Tạ Cảnh Dã lắc đầu, mắt đỏ hoe, ôm chặt lấy buông.

“Bảo bối, ở bên ai khác, chỉ em bên cạnh mà thôi.”

“Em đừng giận chuyện em chia tay , chỉ cần em còn …”

“Anh biết yêu cầu quá đáng, cơ thể thể cho em thứ em … nhưng từ khi yêu em, đã bắt đầu quá trình giải mẫn cảm .”

“Giờ đã tìm cách điều trị khác, em cho thêm chút thời gian nữa, ?”

“Anh xin em…”

Khuôn mặt dán sát , làn da một lần nữa bắt đầu nổi đỏ bất thường.

Cơ thể đang gào thét đòi tránh xa – chất gây dị ứng của .

Vậy mà cố chấp sống chết ôm lấy buông.

Tôi giãy giụa điên cuồng, giữ chặt gáy , cúi đầu hôn xuống.

Môi lưỡi cuốn lấy như đang vật lộn, như hòa tan cả nỗi đau và tuyệt vọng.

Cho dù vì dị ứng mà thể thở nổi, vẫn chịu buông tay.

Lo sợ rơi sốc phản vệ, nghiến răng cắn mạnh môi , dùng hết sức đẩy .

“Tạ Cảnh Dã, định làm loạn đến bao giờ!”

“Dị ứng nặng sẽ chết đấy, biết ?!”

Anh vẫn siết chặt lấy , giọng khàn khàn đứt quãng:

so với cái chết… … càng sợ… mất em hơn…”

Dứt lời, cơ thể còn gắng gượng nữa, lần nữa ngã xuống, bất tỉnh.

8
Sau khi đưa Tạ Cảnh Dã đến bệnh viện, trong đầu chỉ văng vẳng câu cuối cùng của .

Tim đập loạn như vỡ , lâu vẫn thể bình tĩnh .

Việc cố chấp giữ lấy , thực sự chỉ vì cam lòng thôi ?

“Chị…”

Một bóng xuất hiện mặt .

Ngẩng đầu lên, thấy Giang Lê Uyển.

Bản năng khiến thiện cảm với cô , định bỏ nhưng gọi .

đưa tay — cổ tay đeo vòng ngọc viền vàng — khẽ vén tóc, nơi cổ là một chiếc vòng cổ kim cương hồng.

Giống hệt sợi mà Tạ Cảnh Dã đã tặng .

Tim dần trở trạng thái bình lặng:

“Có chuyện gì?”

Giang Lê Uyển đánh giá từ đầu tới chân:

“Chị thật xinh , trách A Dã vẫn thể quên chị.”

Tôi chẳng buồn vòng vo với cô :

“Nếu gì, .”

Tôi , đã thấy giọng cô phía :

“Chắc chị vẫn biết nhỉ? Em đã dọn sống ở nhà họ Tạ .”

“Chẳng bao lâu nữa, em với A Dã sẽ tổ chức tiệc đính hôn. Mẹ đích thân chọn ngày.”

“Thế nên, phiền chị đừng gần A Dã nữa. Chị cũng gọi là kẻ thứ ba , ?”

Loạt bình luận hiện ngay mắt:

【Cuối cùng con gái cưng của cũng biết ghen và lên tiếng tuyên bố chủ quyền .】

【Nữ phụ biến nhanh còn kịp, đừng giả vờ ngây thơ mà làm kẻ thứ ba nữa!】

【Hai họ sinh là để dành cho , còn nữ phụ thì cứ giả bộ từ chối quyến rũ nam chính, thật ngứa mắt.】

Tôi khép mắt, hít sâu một :

“Chỉ là một đàn ông mà đã vứt bỏ, cô nghĩ còn quan tâm chắc?”

“Làm ơn quản lý vị hôn phu của cho , bảo đừng tới làm phiền nữa.”

Thế nhưng, bắt đầu từ hôm , Tạ Cảnh Dã mỗi ngày đều gửi hoa, đồ ăn, và các món quà khác đến chỗ .

Cho dù từ chối, những thứ cuối cùng vẫn đến tay qua khác.

Tôi ném thẳng quà thùng rác ngay mặt , chỉ mỉm đầy nuông chiều:

“Bảo bối giận lên thật đáng yêu.”

“Nếu thích, ngày mai sẽ đổi cái khác.”

Tôi tức đến sắp phát điên, vung tay tát một cái thật mạnh:

“Anh đã vị hôn thê , thể đừng làm phiền nữa ?!”

Anh đưa tay chạm lên gò má tát, ánh mắt rực cháy:

“Tay bảo bối thơm thật.”

“Tạ Cảnh Dã, biến thái ?!”

“Nếu còn như thế nữa, sẽ báo công an!”

Tôi thêm với một lời nào, định rời thì giữ lấy cổ tay:

“Thiển Thiển, tin … ngoài em , cần ai khác.”

Nhìn đôi mắt chân thành đến gần như khẩn thiết , … bỗng thấy hoang mang.

Loading...