Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Chạy Trốn Sau Một Nụ Cười - 14

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:38:44

Lúc phòng tổng giám đốc, Thương Diễm mới hiểu  Tống Âm Âm tức giận.

Cô liếc qua con thỏ bông bàn — gì, đó hỏi:

“Anh bảo về nhà họ Thịnh, sợ cô ghen ?”

Sắp tới là sinh nhật ông Thịnh, bố của Thịnh Dự.

Không hiểu bà Hà Huệ chuyện giữa Tống Âm Âm và con trai Thịnh Dự dẫn cô về nhà.

Thịnh Dự cất giọng hờ hững:

“Mẹ đối phó .”

Thương Diễm mím môi:

“Nên định để chịu đựng?”

Cô nhớ rõ, năm đó đầu tiên cô về nhà họ Thịnh,  bà Hà Huệ khó đủ điều.

Ngay cả nước nóng cũng cố tình đổ tay.

lúc đó, Thịnh Dự hề chuẩn cho cô, cũng chẳng che chắn cô.

Rõ ràng rõ…  là chịu thiệt.

Cô cong môi nhạt:

“Nếu từ chối thì ?”

“Được thôi.” – Anh chút cảm xúc, xoay cây bút trong tay đặt xuống bàn.

“Cô tự cân nhắc.”

Câu — chỉ hai họ mới hiểu ý tứ ẩn .

Sau một lúc im lặng, Thương Diễm gật đầu:

“Được.”

Đến ngày sinh nhật, tan xong Thương Diễm xuống tầng hầm đợi xe — cô và Thịnh Dự rõ sẽ cùng .

vẫn đến.

Đợi đến gần sát giờ tiệc, Thương Diễm đợi nữa, gửi tin nhắn thì ai trả lời, cô đành tầng việc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chay-tron-sau-mot-nu-cuoi/14.html.]

Cửa phòng tổng giám đốc… trống trơn.

Sắc mặt cô dần trầm xuống.

sang hỏi một đồng nghiệp vẫn đang tăng ca:

“Thịnh Dự ?”

Đối phương ngạc nhiên:

“Tổng giám đốc mà, cùng thư ký Tống.”

Khi Thương Diễm đến nhà họ Thịnh, bữa tiệc sinh nhật vặn bắt đầu.

Cô đưa quà cho giúp việc, ánh mắt vô thức về phía Thịnh Dự, bàn từ .

Anh đang cúi đầu chơi điện thoại, thấy tiếng động cũng chỉ hờ hững liếc lên một cái.

Ông Thịnh – bố , nổi tiếng nghiêm khắc – cau mày:

“Sao giờ mới tới? Thịnh Dự còn bảo con đến.”

“Trên đường chút kẹt xe. Chúc mừng sinh nhật chú.”

Thương Diễm mỉm , thần thái chút sơ hở, xuống ghế bên cạnh Thịnh Dự.

Ánh mắt vô thức dừng  đang nhắn tin với Tống Âm Âm.

Thịnh Dự nhận ánh mắt cô, liền úp điện thoại , nghiêng đầu bằng giọng chỉ hai :

“Tưởng em tới.”

“Anh em đợi ở bãi xe.”

Thịnh Dự khựng :

“Quên mất.”

Anh thản nhiên:

“Thấy sắp mưa, nên đưa Âm Âm về . Dù gì em cũng xe.”

“Em nhắn cho thấy trả lời, gọi cũng bắt máy. Tưởng chuyện gì gấp…”

Thương Diễm rũ mắt, che giấu bộ cảm xúc.

Hóa … chỉ là đưa Tống Âm Âm về nhà.

Loading...