Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Chênh vênh - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:17:33

Cuối năm là thời điểm bận rộn nhất ở công ti. Nhân viên thầm cảm thán khi thấy vị tổng giám đốc lạnh lùng đánh giá từng một. Không thể thừa nhận giỏi... nhưng cũng thể phủ nhận cách bòn rút bộ sức lao động của họ. Ở đây, chuyện "nghỉ ngơi" "nghỉ phép" "đình công" bất cứ một cụm từ nào đồng nghĩa với "nhàn rỗi" như một phép cộng cơ bản, chỉ cần họ việc, họ sẽ nhận ưu đãi hậu hĩnh... Cũng chính vì mà họ đánh cắn răng mà bán mạng cho vị tổng giám đốc . Không ai thích công việc nhàn hạ, nếu khỏi đây, họ chắc chắn sẽ kiếm công việc nhàn hạ hơn... nhưng hiểu lí do gì mà họ vẫn đàn ông đuổi khỏi đây. Bởi lãnh đạo của họ chỉ ngược đãi mỗi nhân viên... Bản là một bằng chứng sống về tự ngược đãi bản ... bản cũng dễ thở như họ. Anh là đầu tiên đến và là cuối cùng rời . Không bao giờ để lộ những scandal như . Kín tiếng, âm thầm và luôn những chuẩn mực mà bất cứ cô gái nào cũng hi vọng để mắt đến . đối xử với ai cũng như ... một tảng băng cách nào tan chảy. Cũng chính vì thế, đến bây giờ vẫn dính dáng đến bất cứ cô gái nào.

Rất nhiều năm , nghĩ sẽ lấy Tiểu Yến- ngôi của làng giải trí. , hề liên lạc với cô gái về . Họ suy đoán , nhiều thổi phồng câu chuyện lên... nhưng tất cả cũng kết thúc. Nhường là một con đầy bản lĩnh như hiện nay.

Tien

Chỉ duy nhất một . Có thấy một quầy trang sức, đôi mắt rời một cặp nhẫn chế tác tinh xảo. Có đoán mua cho vị hôn phu của ... nhưng lướt thật nhanh. Không hề nữa. Ước mơ về một gia đình, là thứ mà đàn ông theo đuổi.

Có ai từng phát hiện rằng... nếu một đàn ông quý trọng một phụ nữ. Anh trưởng thành....

Trong đời của , thể để quý trọng. Ngoại trừ . Tiêu Minh , trở về gara như khi. Anh chiếc xe, đạp mạnh thắng.

Căn nhà nhỏ góc phố. Anh thậm chí còn kiếm chỗ để xe cho . đúng là chọn nó trở thành căn nhà của ... Tiêu Minh bước xuống, tra chìa khóa ổ. Anh mở đèn, quan sát ngôi nhà. Nó vẫn như thế từ ngày . Một chiếc bàn gỗ giữa nhà, hai chiếc ghế. Bếp ở phía . Một phòng ngủ và một phòng sách. Hương nhài từ chậu hoa bên cạnh cửa sổ phảng phất để rằng ngôi nhà ở. Tiêu Minh rèm cửa, đồ nội thất... cả chiếc giường cũng để yên màu thanh thiên. Mặc dù còn ở đây nữa.

Anh mở nhạc, chiếc máy cũ nhưng vẫn chạy . Âm thanh nữa chảy căn phòng nồng nàn.

Đối diện với chiếc bánh kem mua sẵn mở để lên bàn. Rót cho một li Vodka, Tiêu Minh nhấp từng ngụm nhỏ. Anh hít sâu mùi hương nồng đậm. Gương mặt chút cảm xúc.

Sinh nhật vui vẻ... Lâm Thanh

Khúc quanh khiến con đường gấp khúc theo một con đường xa lạ. Tiêu Minh bao giờ thử đến nơi nên vẫn còn chút bất an. Liệu lạc đường ? Tiêu Minh men theo một lối khác để tiếp tục lái xe , cố gắng phóng thật nhanh nữa. Anh chầm chậm quan sát những biển báo bên lề đường. Nơi hề đặt bản nguy hiểm vì đường đất cái gì đó tương tự. Điều khá ngạc nhiên... Bình thường thì sẽ khó kiếm một vùng hẻo lánh như thế để đặt một khu nghĩ dưỡng, và càng khó khăn về việc xây dựng một cơ sở hạ tầng vững chắc như thế . Lối dốc, những Tiêu Minh gặp trở ngại nào khi lái xe . Anh cảm thấy hài lòng và thầm thán phục suy nghĩ khác thường của “cấp ”. Anh thể tin một như thể nghĩ xây dựng một khu du lịch ở cái nơi khỉ ho cò gáy . Nghe thật trêu ngươi . Thậm chí còn chắc nơi đèn điện buổi tối nữa. Mải suy nghĩ khiến nhận quang cảnh xung quanh hai bên đường dần đổi. Đến khi thì phát hiện một cánh đồng kéo dài vô tận đến khuất tầm mắt. Tiêu Minh kinh ngạc, thấy một màu xanh rợp ngợp phủ đầy giác quan... Không tự chủ hạ kính xuống. Mùi hương hoang sơ phả má nhẹ nhàng như sợi tơ mỏng manh. Anh nhận nơi cảm giác tự tại, giống như bỏ lưng tất cả những gì mệt mỏi để trở về với niềm vui thuần túy nhất. Tiêu Minh đột nhiên cảm thấy thoải mái rõ lí do...

Đến gần một khu đất trống, để chiếc xe vì dù thể nào sâu trong nữa. Anh bước xuống đường con đường đất mà chút bụi nào. Hình như khí ở đây thanh lọc đến mức tối đa, bao gồm cả những vụn vặt hàng ngày... Bỗng chốc từng lớp hương vờn quanh con đường , đến khi dừng ở một biệt thự nho nhỏ. Biệt thự tách biệt với tất cả khung cảnh xung quanh mang theo một vẻ cổ kính. Tiêu Minh cảm thấy chủ nhân của biệt thự chắc hẳn cá tính đặc biệt. Ở một nơi hoang vu như thế , thậm chí còn chút tách biệt với thế giới bên ngoài nữa. Anh định , chỉ quan sát một ô cửa sổ khá đặc biệt. Cánh cửa khép hờ, một cánh mở toang, chiếc rèm bay bay trong gió chiều.

Từ ô cửa, một gương mặt đang ló , trai xa xăm, tận hưởng những đợt gió mát phả cơ thể. Mùi hương cỏ cây thoáng qua từng chút một. Tiêu Minh dừng , tim chậm mất một nhịp.... Có lẽ cuộc gặp gỡ quá bất ngờ... đến mức tin mà bấy lâu đang ở mặt... Đến khi đôi mắt màu thạch chạm ánh của mới sững . Cậu đối diện , vẻ bình tĩnh hiếm thấy hiện rõ ràng như mới hôm qua. Giọng lạc , thật sự thể nữa. Cậu lưng bước , chiếc rèm vẫn buông thả bệ cửa. Vài phút , cửa mở , từ từ về phía . Tiêu Minh thể tin rằng thậm chí còn ý định trốn tránh... Lâm Thanh khẽ , mở cửa. Từng động tác của qua mắt , Tiêu Minh vẫn im lặng thu hẹp cách của hơn. Đến khi thể ngửi thấy mùi hương quen thuộc phảng phất của ... Anh nhận quá đỗi thật, tất cả liệu là giấc mơ?

-Tiêu Minh...

Môi mấp máy, còn thì nắm chặt cánh tay . Từng đợt đau đớn truyền từ tay lên đến khiến chau mày. Anh ý định buông , nhưng thấy cái chau mày nhẹ đấy... nỡ cầm tay. Anh dùng lực ít hơn. Không gì, bắt đầu từ và về cái gì nữa.

-Không nhiều điều hỏi ?

Sững sờ, quan sát thật kĩ . Rồi phát hiện gương mặt như đang bỡn cợt ... thì thái độ mới là thái độ nên dành cho ? Anh buông tay, buông cả con tim xuống...

-Tại ?

Lâm Thanh đang , đôi mắt vẫn vô hồn. Chút ánh sáng từng thấy bên trong biến mất trong nháy mắt... Cậu , thành công hơn cả dự đoán. Thế nhưng trong lòng một cảm giác nghẹn lan truyền. Âm thanh cũng lạc ù đặc trong tâm trí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chenh-venh/chuong-17.html.]

-Câu hỏi đáp án? Sao còn hỏi thừa thãi như thế?

-Em hận ? Nên thể bước thèm đầu như thế? Phải ?

Tiêu Minh thấy môi khẽ cong lên thành một nụ . Cậu vẫn , dáng vẻ yếu đuối đến mức nỡ vấy bẩn, thể tổn thương. Bất giác nắm chặt bàn tay siết đến khi bàn tay chuyển sang màu đỏ mới buông lỏng .

-Hận ư? Sao hận ? quyền hận ?

Lâm Thanh đến gần hơn, bàn tay vuốt lên âu phục thẳng tắp của , chạm . Cậu ép đôi mắt , một tia bi ai khiến động tác khựng , nhưng vẫn tiếp tục cảm nhận ấm từ má truyền qua làn da lạnh buốt của bàn tay . Tiêu Minh trả lời. Anh nên trả lời gì đây? Lâm Thanh độc thoại, cũng ý định chờ đợi trả lời. Cậu hạ cánh tay, cảm thấy cảm giác ấm áp vẫn còn tỏa nhẹ mu bàn tay. Và ngay khi định rời , ôm chầm lấy . Lâm Thanh ngạc nhiên, cố gắng thoát khỏi bàn tay , khỏi vòng ôm như gọng kìm đang kìm hãm bộ cảm xúc của . Giọng vẫn trầm ấm như , từng câu chữ rót tim một thứ nước vô cùng lạnh lẽo.

-Vậy thì em mới lòng đây? Em trả thù, tìm ? Anh sẽ chấp nhận thứ, chỉ cần em rời khỏi tầm mắt nữa. Em ghét , bức , cũng . Có cần biến mất như từng tồn tại như thế ?

Lâm Thanh , trả lời. Người ôm vẫn còn kích động. Hình như tất cả chỉ mới bắt đầu..

-... Được, giờ em gì? Anh thể cho em. Đừng rời nữa. Em thấy đau đớn ? Em hận mà? Vậy còn trốn gì?

Lâm Thanh cảm thấy một tầng sương mù đang bao phủ . Cậu bước , cố gắng hít thở, mỉa mai:

-Anh thật ấu trĩ.

Động tác của khựng , đột nhiên tách khỏi . Mỉm .

-Tại biến mất? chán , chán ngấy việc ở bên và buông những lời dối trá đấy . Không ... là điều “ ? Nếu đau đớn mà vẫn ở bên , chẳng bằng biến mất để cảm nhận cảm giác một rời bỏ là như thế nào... Tiêu Minh, đau ? Anh hiểu cảm giác chỉ trong vài tuần ngắn ngủi mà từ đến yêu đều bỏ là như thế nào ? Anh cảm giác cô đơn cảm giác như thế nào ?

Tiêu Minh ngây như phỗng. Anh thể gì. Không phản biện, cũng thể phủ nhận những sự thật trong lời của . Anh tổn thương, nhưng hình như thì ? Lâm Thanh , cảm thấy thật ngu khi theo đuổi một thứ gì quá xa tầm tay. Cậu , Tiêu Minh tâm trạng để nữa. Đối mặt chỉ thêm khó xử... vẫn chọn gặp để những lời thừa ?

-Bây giờ , trốn . Chỉ là tìm mà thôi.

Lâm Thanh thấy dáng vẻ của . Lòng nặng hơn. Nói những điều cần , những việc cần . hơn một chút nào? Cậu cảm thấy thấy tia tuyệt vọng trong vùng trời màu xanh nhạt. Cậu tưởng chừng như chính hô hấp khi thấy vẻ bi ai che giấu của ... Cậu nhắm mắt, cánh cửa . nữa, thấy giọng của ...

-Mặc dù ... vẫn hối hận vì yêu em.

Cậu dừng , bước . Yêu ư? Tất cả những tổn thương, đổi lấy tình yêu của . Tất cả những mất mác, đổi một Tiêu Minh? Cậu cảm thấy nghịch lí trong tâm khảm bòn rút bộ sức lực của . Cậu hít sâu, đối diện với đôi mắt của . Lần gì, chỉ một chút đầu . Yêu thì ? Người như cũng phép tình yêu ...

 

 

Loading...