Chị Dâu Muốn Tôi Mua Nhà Cho Em Trai Mình - Phần 5
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:48:15
"Em bỏ ý nghĩ đó ! Hôm nay em ký tên, thì ngày mai sẽ gả em ! Em tự chọn !"
vẫn đang vùng vẫy, phía Lý Dương say xỉn nhảy xổ , sờ soạng khắp .
chống cự, vẫn cố gắng đánh thức lương tâm trai.
" đồng ý với các , sẽ ký, giao công ty cho các !"
Vừa dứt lời, chị dâu liền mở cửa, đưa cho một bản hợp đồng, "Ký !"
ký nhân cơ hội chạy ngoài, nhưng trai ngăn . Anh tự tay nắm eo , đưa tay Lý Dương.
Theo dõi sốp tại FB: Mỗi Ngày Chỉ Muốn Quạc Quạc Quạc để nhận thông báo sớm nhất nhé!
Có lẽ vì đạt mục đích quá lâu, Lý Dương mất hết kiên nhẫn, "bốp" một tiếng tát một cái.
"Đồ đàn bà thối! Cho mày mặt mũi ? Mày cũng coi thường tao ?"
Nói xong, một tay túm cổ áo ném lên giường, xé rách quần áo .
"Rốt cuộc ông chỗ nào bằng đám đàn ông bên ngoài ? Hôm nay ông sẽ cho mày sự lợi hại của ông!"
Vừa cởi thắt lưng.
Anh trai và chị dâu vội vàng rút lui, hai vui vẻ tính toán cuộc sống .
tát một cái, đầu óc choáng váng. Muốn đưa tay chống cự, Lý Dương ôm đầu đập mạnh một cái, lập tức mất ý thức. Khi tỉnh ở trong bệnh viện, bên cạnh là tiếng hoảng sợ của .
"Con đừng sợ, cha con báo cảnh sát , trai con, thằng súc sinh đó, khi sinh nó lẽ bóp c.h.ế.t nó."
vùng vẫy dậy, lúc cha từ bên ngoài , phía là Lâm An.
Mẹ với , chính Lâm An báo cảnh sát.
"Đứa nhỏ , bạn trai với cha , cha lo lắng vô ích."
Đầu óc vẫn choáng, giải thích. Lâm An qua đây giúp kéo góc chăn.
thấy khóe miệng còn vết bầm, "Anh đánh với trai em ?"
Anh gì, cha giải thích .
"Không chỉ là trai con, còn cả gia đình chị dâu con."
chút lo lắng, "Vậy đánh thảm ?"
Lâm An vỗ vỗ tay .
"Cũng đến mức thảm như , cảnh sát đến nhanh."
Sau đó Lâm An theo cha chạy tới chạy lui xử lý chuyện , chăm sóc chu đáo.
Mẹ và cha đều hài lòng với biểu hiện của , bảo khi xuất viện thì đưa về nhà, chính thức gặp mặt.
Đến khi xuất viện, chuyện của Lý Dương và trai cũng xử lý gần xong.
May mắn là Lâm An là luật sư, thu thập chứng cứ dễ dàng.
"Cảnh sát chính là bằng chứng nhất, ngày đó khi bọn , thấy em..."
Lâm An kịp thời dừng , nhưng , cảnh tượng ngày hôm đó chắc chắn thể chịu nổi.
May mắn là ngày đó Lâm An đến kịp thời, Lý Dương kịp đạt mục đích cảnh sát bắt. Còn lúc đó đang bất tỉnh, mảnh vải che .
"Lý Dương cố ý cưỡng h.i.ế.p là điều chắc chắn, còn tội cố ý gây thương tích, trai và chị dâu em thể kết tội ép buộc và đồng phạm cưỡng hiếp, hai tội danh cộng , đủ để cho hai bọn họ lãnh đủ.”
Lâm An cùng đến đồn cảnh sát để ; lời khai.
Cảnh sát với chúng , với tội danh cưỡng h.i.ế.p và cố ý gây thương tích của Lý Dương, nếu gì bất ngờ, ít nhất là năm năm tù, trai và chị dâu vì là tội đồng phạm và ép buộc, ít nhất năm năm.
Sau khi khỏi cục cảnh sát, vẫn chút hoảng sợ, ôm chặt cánh tay . Còn những ngày luôn rơi nước mắt, rời nửa bước. Cha cũng luôn thở dài, bọn họ ngờ rằng đứa con trai mà bọn họ vất vả nuôi lớn thể chuyện ngược đạo lý như .
cùng cha thăm trai.
Anh đổi, trong ánh mắt khi thấy bùng phát sự căm hận mãnh liệt.
"Tất cả đều tại mày! Lúc nhỏ tao với mày ? Tại mày hại tao như ?"
Đến giờ vẫn cho rằng hại .
Cha lạnh: "Bản năng lực trách khác cho , tao và mày dạy dỗ đứa con như mày?"
Anh trai bật khẩy một tiếng, dường như mất lý trí.
"Cha và từ nhỏ thiên vị, chỉ thích em gái, con mới là con trai của cha mà! Con mới là thừa kế của gia đình ! Tô Dao Dao là cái gì chứ? Cuối cùng thì nó cũng lấy chồng, nó mới là ngoài!"
Mẹ lau nước mắt, với ánh mắt hận rèn sắt thành thép:
"Con thực sự mỡ lợn che mắt , con cứ sống với vợ con ! Cha còn đứa con trai nào như thế nữa."
Tô Trạch sững , vội vã nắm chặt lan can, van xin khẩn thiết.
"Con là con của cha , cha thể lo cho con chứ!"
"Dao Dao, là trai em, em chỉ cần giấy thông cảm là thể , Dao Dao, em cứu !"
nhẹ nhàng từ chối: "Tự tự chịu, khi đó cầu xin , thế nào?"
Tô Trạch sững tại chỗ, dường như nhớ điều gì đó, ánh mắt tức giận thế bằng tuyệt vọng.
Khi đến tòa án chuẩn kiện bọn họ, trai và chị dâu hoảng loạn.
Chưa kịp mở phiên tòa, chị dâu và trai liên tục liên lạc với . Không liên lạc với thì bọn họ liên lạc với cha , liên tục van xin, xin , đe dọa.
Tất cả đều phớt lờ, hề d.a.o động, chỉ chờ đợi phiên tòa.
Còn nhà đẻ của chị dâu cũng triệu tập hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chi-dau-muon-toi-mua-nha-cho-em-trai-minh/phan-5.html.]
Em trai của chị dâu vì phần hỗ trợ nên cũng bắt.
Dường như thực sự thấy quyết tâm kiện họ. Anh trai thậm chí chạy đập đầu tường tự sát, lẽ rằng c.h.ế.t bằng cách đập đầu tường cần dùng nhiều sức. Đập c.h.ế.t chỉ chấn động não.
Nhà đẻ của chị dâu mỗi ngày đều chặn ở tiểu khu, đe dọa rút đơn kiện.
Dù cũng hết Tết , để cha du lịch, còn thì đến chỗ Lâm An.
Để tránh xảy sự cố trong thời gian đó, đề nghị tòa án mở phiên tòa sớm. Tòa án xem xét kỹ lưỡng và chấp nhận yêu cầu của . Lâm An chính là luật sư đại diện cho .
Tại phiên tòa, trai và chị dâu , cùng với em trai của chị dâu từ chối nhận tội, ngụy biện đủ kiểu.
đưa bản hợp đồng mà ép ký, cảnh sát cũng đưa hồ sơ vụ việc lúc đó.
Còn Lý Dương cũng công bố tất cả đều là do chị dâu cùng gia đình chị và trai chỉ đạo.
"Chính bọn họ với , giới thiệu vợ cho , chính bọn họ bảo ngủ với cô . Bọn họ ngủ thì sẽ là của , thật sự liên quan đến !"
Cha mắt đỏ hoe hai vẫn đang kêu oan mặt.
Mỗi bọn họ kêu oan, cha kìm mà chửi thề. Nếu cảnh sát ngăn , cha xông lên từ lâu.
Tất cả sự thật đều bày mắt, ba trai chối cũng thể chối .
Cảnh sát lượt đưa bản ghi âm và chứng cứ mặt bọn họ, bọn họ thể chối cãi .
Trước tất cả các chứng cứ, trai chất vấn đến mức lời nào, chị dâu vẫn cố gắng ngụy biện.
Cuối cùng, trai chịu nổi sự chất vấn của viện kiểm sát, thừa nhận rằng là vì trả thù, thèm công ty của , chị dâu thì thầm tai vài câu, đầu óc mê nên điều sai trái.
Cuối cùng tất cả chứng cứ, đều ngoan ngoãn nhận tội.
" nhận tội!"
Lý Dương kết án mười năm, Tô Trạch và chị dâu, em trai của chị dâu kết án năm năm.
Khi búa tòa buông xuống, trái tim tất cả chúng cũng như hạ xuống theo.
Sau khi chuyện kết thúc, vẫn cứ mãi. Bà vì trai tù, bà vì chính tay nuôi dưỡng một kẻ vô ơn.
"May mà con , nếu sẽ hối hận bao nhiêu."
ôm bà, nhẹ nhàng an ủi.
Sau khi Tô Trạch tù, bán căn nhà cũ và mua một căn mới. Lâm An cũng chính thức gặp mặt cha .
Sau sự việc của Tô Trạch, cha hài lòng với , năm chúng kết hôn.
Sau khi kết hôn, Lâm An cũng cùng sống chung với cha .
Sau khi mang thai, giao công ty cho trợ lý quản lý, còn bản thì an tâm dưỡng thai.
Ngày con mẫu giáo, bất ngờ thấy Tô Trạch ở cửa nhà.
Thân hình tiều tụy, cùng với chị dâu xổm ở cổng tiểu khu.
Nhìn thấy và Lâm An, bọn họ cẩn thận với chúng .
"Dao Dao, bọn tìm hiểu suốt một thời gian dài mới các em chuyển đến đây."
Lâm An che chở phía , cảnh giác hai mặt.
Tô Trạch lùi một chút, từ lời của , bọn họ cải tạo , về sớm.
Bọn họ vất vả tìm đến chỉ là trở về nhà, phụng dưỡng cha .
từ chối đề nghị của bọn họ.
" chăm sóc cha , cần các báo hiếu, các nên thì đó !"
Nói xong, quẹt thẻ, cửa. Còn bọn họ vì thẻ cửa nên chặn ở bên ngoài.
Sau một thời gian, và Lâm An đưa con đến bệnh viện.
Đang xếp hàng chờ thanh toán ở quầy, bên cạnh truyền đến một giọng quen thuộc.
"A Trạch, cho em khám ! Không khám thì em thực sự sẽ c.h.ế.t mất!"
"Khám cái gì mà khám! Khám bệnh tốn tiền ? Cô bệnh nan y, chữa !"
"Bác sĩ thể chữa mà! Chỉ cần phẫu thuật là , A Trạch, em xin , cho em chữa bệnh !"
"Cô phẫu thuật tốn bao nhiêu tiền ? Đồ đàn bà phá của, cả đời đều cô hại thảm, cô còn tiếp tục khổ ? Muốn chữa, thôi! Kêu nhà đẻ của cô đưa tiền cho cô, dù cũng tiền."
thấy đó là hai vợ chồng Tô Trạch, chị dâu ba năm gặp, dường như già nhiều.
Tô Trạch khòm lưng, vẻ như những năm tù tội phá hủy sự kiêu ngạo của .
Anh ngẩng đầu thấy , ánh mắt khựng , vội vàng cúi đầu xuống, giả vờ như thấy .
Tô Trạch bây giờ còn phong độ như xưa. Chị dâu cũng mất vẻ kiêu căng ngày , trở thành một cặp vợ chồng bình thường.
hai cách đó xa, chị dâu rụt rè theo Tô Trạch. Thân thể dường như yếu ớt, lưng còng xuống, chậm.
Sau khi thanh toán xong, đang chuẩn rời thì thấy tiếng Tô Trạch hét lớn từ quầy bên cạnh: "Trong rõ ràng còn một trăm tệ mà? Sao ? Có các chiếm đoạt ?"
Người bên trong vẻ bực: "Đã là , nếu nghi ngờ thì đến quầy tư vấn in báo cáo dòng tiền, nếu gây rối, sẽ gọi bảo vệ báo cảnh sát đấy."
Vừa đến báo cảnh sát, dường như Tô Trạch chút sợ hãi, đắn đo một lúc ở quầy vẫn .
theo , chợt cảm thấy chút vô vị, dường như lãng phí thời gian! Đi đến máy bán hàng tự động, quét mua một chai coca, tìm Lâm An rời khỏi bệnh viện.
Thiện ác cuối cùng đều báo, dù là kết duyên gây nghiệp, thời gian cuối cùng sẽ chứng minh tất cả.
Hết