Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Chị Đây Vừa Có Gia Thế Vừa Có Thực Lực - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-05-14 15:12:59
Lượt xem: 385

12


Sáng hôm sau, tôi bị gọi dậy.


"Trời ơi, hôm nay là cuối tuần mà, để tôi ngủ thêm chút đi mấy bà ơi!"


Hai người vẫn cố lôi tôi dậy, nhất quyết không tha.


"Dậy đi dậy đi, có người đổ nồi lên đầu cậu rồi kìa, không ra mà xem à..."


Tôi bật dậy luôn.


"Đứa nào lại dám bắt tôi gánh tội thay?!"

 

Tiểu Cầm mở điện thoại, lướt vài cái rồi đưa tôi xem.


Tôi dụi mắt cho tỉnh, kết quả vừa nhìn tiêu đề đã muốn xỉu ngang.

 

"Sốc! Con gái hiệu trưởng lợi dụng chức quyền sửa điểm, dễ dàng giành hạng nhất! Đây là sự suy đồi đạo đức hay nhân tính tàn lụi?"

 

Ủa là sao? Hot nhất diễn đàn lại là cái trò cũ?

 

Xin lỗi, tôi cần mấy thứ đó hả?

 

Buồn cười nhất là vẫn có người tin.


"Trời đất, con hiệu trưởng thì sao? Dám sửa điểm hả? Coi thường dân học sinh tỉnh lẻ bọn tôi à?!"


"Còn che tên cho cô ta nữa, blogger cũng hiền thật, loại này phải bóc phốt cho cả trường biết!"


"Đúng đó! Loại con ông cháu cha như này, đạp được đứa nào tôi đạp hết!"


"Buồn nôn thật, tư bản ở ngay bên cạnh tôi..."

 

Tiểu Cầm rút điện thoại lại, dè dặt nhìn tôi.


Tôi hít một hơi thật sâu, sợ chửi tục làm họ giật mình.


Tiểu Vương suy nghĩ rồi nói:


"Hay cậu cứ chửi đi, nuốt vô thì tâm hồn nó bẩn đấy..."


Nói đúng quá còn gì.


"Tmd************!" Tôi chửi thề một tiếng vang vạn dặm.

 

13


Lần này tôi chẳng cần đoán cũng biết là ai làm.


Trương Chiêu Đệ, con gái với nhau sao lại phải khó dễ nhau thế?


Thật không hiểu nổi.


Cô ta bị tôi vả mặt rồi mà vẫn mê mẩn như thể nghiện.

 

Tiểu Cầm gào lên:


"Tmd! Con nhỏ này không chịu buông tha luôn hả?!"


Bịa chuyện là vô hạn độ.


Dưới bài đăng, blogger ẩn danh lại tiếp tục tung tin bịa đặt.

 

Nói tôi từ cấp ba đến đại học đều nhờ quan hệ mới vào được.


Nói tôi thi cử gian lận, học dốt mà lên được chỉ nhờ chống lưng.


Tiểu Vương cũng không chịu nổi mà văng tục.


"Đúng là độc mồm độc miệng, nói xạo như không."

 

Tôi lắc đầu, không sao.


Tôi sẽ ra tay, khiến mặt cô ta sưng lên vì vả.


Đúng lúc đó, mẹ tôi gọi.

 

"Niên Niên, bạn cùng phòng của con rốt cuộc là chuyện gì? Hai đứa có cãi nhau không?"


Tôi thật sự oan mà!


"Không có mà mẹ, từ ngày đầu đi học cô ta đã tự nhiên ghét con, con chỉ phản ứng thôi."


Mẹ tôi cũng thấy khó hiểu:


"Con bé này lòng dạ không tốt, để lâu e là nguy hiểm. Nếu con xử lý không được thì để mẹ ra tay."


Tôi từ chối ngay:


"Mẹ, chuyện này để con xử lý. Miệng thiên hạ thì vẫn nên để con tự ra mặt chặn lại."

 

Tiện thể về nhà một chuyến, lâu rồi chưa gặp ông bố cuồng con gái của tôi.


Mở WeChat, 99+ tin nhắn — đều là của bố tôi.


Thật là, đại gia tài sản hàng tỷ mà cuồng con gái thế đấy...

 

Tiểu Cầm và Tiểu Vương thấy tôi cười với điện thoại, lo lắng hỏi:


"Sao thế, mẹ mắng à?"


Tôi ngạc nhiên:


"Sao có chuyện đó, mẹ mình sao mắng mình được, chuyện này chẳng liên quan gì đến mình cả."


Tiểu Vương nhìn tôi đầy ghen tị:


"Ước gì mình cũng như cậu, bố mẹ cậu lúc nào cũng nghĩ cho cậu. Nếu là mình, chắc mẹ chỉ mắng mình vô dụng thôi..."

 

Tôi im lặng.


Ảnh hưởng của gia đình gốc đúng là kéo dài cả đời.


Tôi vỗ vai cô ấy an ủi:


"Thì sau này mẹ tớ là mẹ cậu luôn, gặp thì gọi mẹ liền, bà ấy vui ch ết luôn ấy chứ."


Cả ba đứa phá lên cười.

 

14


Tôi ăn uống no nê xong, từ nhà bước ra, mang theo bảng điểm từ nhỏ đến lớn — chụp kỹ, lưu kỹ, gom đủ bằng chứng rồi cho vào túi.


Từ nhỏ tôi đã được bố mẹ nuôi dạy theo hướng tinh anh, làm gì có chuyện gian lận thi cử.


Tôi chăm chỉ học hành, bố mẹ cũng đầu tư hết lòng. May mà tôi có năng khiếu, không phụ lòng họ.

 

Ngồi trên xe về trường, tôi lại nhớ đến cảnh chia tay lúc nãy — bố tôi rơm rớm nước mắt, mặt mũi luyến tiếc như thể xa con gái cả năm.


Suýt thì tôi bật cười tại chỗ.

 

Tôi sắp xếp lại ảnh, rồi thẳng tay đăng hết lên diễn đàn.

 

Những bình luận vừa đăng chưa đầy 6 tiếng đồng hồ đã bị "đập tan" trong chớp mắt.


Diễn đàn lập tức náo nhiệt hẳn lên.

 

"Chính chủ ra mặt chứng minh rồi! Trời ơi, đây là con gái hiệu trưởng đấy, đúng là 'đùi vàng' còn sống!"


"Tôi biết ngay sẽ có cú bẻ lái mà, không hổ là con hiệu trưởng, hành động gọn lẹ, chắc về nhà lấy chứng cứ liền!"


"Kẻ tung tin đồn quá đáng thật sự! Dám đặt điều về cả con hiệu trưởng, đáng bị vả!"


"Chỉ mình tôi chú ý đến nét chữ của con hiệu trưởng thôi à? Giống thư pháp nghệ thuật luôn, đỉnh quá đi..."


[...]

 

Không thể không nói, loài người đúng là sinh vật kỳ lạ. Lật mặt còn nhanh hơn thời tiết tháng Bảy.

 

Mẹ tôi nhắn tin khen tôi xử lý tốt, nhưng bà vẫn sẽ đích thân giải quyết Trương Chiêu Đệ, hiện đang chờ họp lãnh đạo nhà trường để quyết định.


Tôi không ngăn mẹ.


Kẻ xấu thì phải trả giá.


Tôi cũng không phải kiểu người tốt gì mà bị đâm sau lưng còn phải nuốt máu vào bụng.

 

15


Về đến ký túc, Tiểu Cầm và Tiểu Vương đã chờ sẵn.

 

"Trời ơi Niên Niên, hôm nay cậu ngầu đỉnh luôn!"


"Phải đấy, mấy người từng chửi cậu giờ chắc đang gỡ bình luận và tranh thủ khen ngợi cậu dữ dội ấy!"


Tiểu Vương cũng phấn khởi giùm tôi:


"Không biết Trương Chiêu Đệ giờ thấy màn lật kèo này thì cảm giác thế nào nhỉ?"

 

"Chắc cô ta đâu ngờ bố tớ lại cất hết bảng điểm, giấy khen, thậm chí cả mấy món đồ chơi hồi nhỏ của tớ như bảo vật trong két sắt."

 

Đang nhắc đến thì Trương Chiêu Đệ đẩy cửa bước vào.


Thấy mặt tụi tôi rạng rỡ như nắng mai, cô ta tức điên, trừng mắt nhìn tôi.

 

Tôi nhíu mày:


"Nhìn gì mà nhìn, nhìn cũng không thay đổi được việc cậu đã bịa đặt hại người khác."


Cô ta vẫn nhìn tôi chăm chăm:


"Đúng là... cậu giỏi thật đấy, con hiệu trưởng!"

 

Tôi khoanh tay đứng đối diện:


"Ừ thì sao? Tớ giỏi đầu thai đấy, tức chưa?"

 

"Tự mình tâm địa xấu xa, còn đổ tại người ta là con hiệu trưởng? Buồn cười ghê. Nếu hôm nay tớ không phải con hiệu trưởng, chắc cậu đã lôi tớ ra sau trường đánh dằn mặt rồi ha?"

 

"Ngày nào cũng trưng bộ mặt đau khổ nhìn tớ, ai không biết còn tưởng tớ thiếu cậu hai trăm rưỡi bạc. Không có bản lĩnh thì đừng chơi trò dư luận. Cẩn thận tớ lần theo IP mò đến tận nhà đấy!"

 

Trương Chiêu Đệ gào lên:


"Không thể nào! Tớ đăng ẩn danh mà, cậu không có bằng chứng!"

 

Ha. Vậy là lộ rồi đấy nhé.


Tôi lắc đầu, bình tĩnh nói:


"Cậu mạng 2G à? Thời nay mạng trường đều dùng tên thật. Bất cứ nội dung nào cậu đăng đều truy được qua hệ thống!"

 

Cô ta bắt đầu hoảng loạn... nhưng đã muộn rồi.


Cô chủ nhiệm đến gọi cô ta đi "uống trà".

Loading...