Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Chỉ Là Lớp Nguỵ Trang - Phần 4: Ngọt

Cập nhật lúc: 2025-07-09 00:59:45

9.

Kỷ Tây Thành ở cửa. Lúc , ngẩng đầu lên , vẻ mặt thẫn thờ.

“Anh ơi...”

Người thể khiến đôi mắt một mí trông đến thế, chỉ thể là Kỷ Tây Thành. Lúc thì lạnh lùng vô cùng, lúc mang vẻ vô tội, ngoan ngoãn mềm mại.

Ánh mắt sang khiến bất giác đau lòng. Thêm đó là nốt ruồi ở sống mũi... đúng vị trí, gợi cảm, độc đáo.

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

hôn lên đó.

Kìm ham , tay , m.á.u khô .

“Tai em vẫn chứ?”

Cậu gật đầu.

gì thêm, đưa cho một thẻ đen.

Kỷ Tây Thành nhận: “Anh định dùng tiền để đuổi em ?”

thở dài.

“Là để dỗ em vui.”

Cậu khựng .

từng hỏi về quá khứ gia đình của , cũng từng cố tình điều tra. Mỗi đều bí mật , cũng

Sự cân bằng đó khiến luôn giữ cảnh giác với khác. giờ, thấy đau lòng vì Kỷ Tây Thành.

Không .

10.

Năm ngày sáu đêm chơi chẳng vui vẻ gì, khi về đến bệnh viện khám cho vài bệnh nhân. Mệt đến mức nổi hai chữ “chia tay”.

Chỉ ngủ!

dặn Kỷ Tây Thành cần gọi dậy ăn tối.

Cậu nhẹ nhàng đóng cửa .

“Meo~”

Một con mèo trắng uể oải ghế sofa trong phòng khách.

Là Vạn Tuế, con mèo mà Kỷ Tây Thành mang đến.

Cậu bước tới, Vạn Tuế tưởng sẽ vuốt ve nên ngẩng đầu lên dụi, kết quả là hụt mất, khó chịu vẫy đuôi kêu khẽ.

Kỷ Tây Thành cầm điện thoại bên cạnh nó.

Một cuộc gọi ghi chú tên hiện lên.

“Tây Thành, diễn chứ?”

“Vì em mà suýt nữa mất mặt luôn đấy.”

Cậu vuốt ve một miếng ngọc bội bình an trong tay. Kiểu dáng bình thường, cầm nhiều đến nhẵn bóng, đủ thấy chủ nhân quý nó.

“Đoạn Kiến Xuyên.” Không vui, giọng cũng lạnh.

Đoạn Kiến Xuyên im bặt, lo: “Có... chuyện gì ?”

“Không gì, mời uống .”

Kỷ Tây Thành mỗi tức giận đều “mời uống ”.

Dĩ nhiên chỉ là thôi.

Còn pha gì thì tùy tâm trạng, thể là bọ cạp, rết, nhện... cũng thể là nước tương, giấm. Nói chung là dở tệ, mà còn chừa giọt nào.

Đoạn Kiến Xuyên hoảng loạn nhận : “Chuyện dội rượu là Tần Tranh nghĩ !”

“Khốn kiếp! Dám bán tao!” Bên bắt đầu đánh .

Kỷ Tây Thành thấy tiếng vang từ phòng. Cậu tắt máy, đeo ngọc bội buộc bằng dây đỏ lên cổ.

Quay , như gì xảy .

11.

Bệnh viện nhiệm vụ công tác, chủ động đăng ký.

Tối hôm đó, nhắc chuyện chia tay với Kỷ Tây Thành. Cuối cùng để cho một khoản phí chia tay.

Tự cho rằng là một “kim chủ” trách nhiệm. Chia tay cũng văn minh.

Cậu cầm thẻ, mặt cảm xúc: “Anh chia tay trong hòa bình ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chi-la-lop-nguy-trang/phan-4-ngot.html.]

Không tâm trạng trong giọng .

gật đầu.

“Dù chúng cũng thể sống mãi trong mối quan hệ . Em còn trẻ, cầm tiền điều thích.”

Kỷ Tây Thành cong môi nhẹ: “Vậy thì em thành cho .”

Chuyện suôn sẻ hơn tưởng tượng.

thở phào.

Trước khi , xoa đầu : “Tạm biệt.”

Chuyến công tác kéo dài 5 ngày, với chỉ cần chuyển khi về là .

Cánh cửa đóng mắt, đến cả tiếng bước chân cuối cùng cũng thấy. Ở nơi thấy, đôi mắt ánh lên vẻ u ám.

Giọng nhỏ: “Thành cái con khỉ.”

Dứt lời, bẻ gãy tấm thẻ thành hai nửa.

12.

Điện thoại im lặng ba ngày. thấy khó chịu vì thói quen cũ.

xóa điện thoại và WeChat của Kỷ Tây Thành.

Đã chia tay thì nên dứt khoát, nhưng trong lòng cứ thấy bất an. Như thể sắp chuyện xảy .

Ngày kết thúc chuyến công tác, đường về bệnh viện, nhận cuộc gọi lạ: “Xin hỏi của chủ thuê bao ?”

...

Kỷ Tây Thành dị ứng với thuốc mê, vết thương khâu sống.

Điều là... ở cổ.

Chậm thêm chút nữa là mất mạng.

hỏi tại thương, lưng , .

Giọng trầm: “Anh cần em nữa, còn hỏi gì?”

cũng gì: “Vậy em nghỉ ngơi .”

Tối đó, y tá trực ca gọi điện cho .

“Bác sĩ Giang, bệnh nhân giường 11 phòng 301 sốt cao.”

bật dậy: “Đã bác sĩ khác đến ?”

Y tá than: “Bệnh nhân hợp tác điều trị, còn đòi xuất viện.”

đến nơi, bệnh nhân giường 11 vẫn đang phản đối.

“Không cần cứu .”

“Lãng phí.”

Y tá bất lực thấy thì mừng rỡ: “Bác sĩ Giang.”

Kỷ Tây Thành im bặt, mặt , vẫn chịu .

“Tại điều trị?”

Cậu im lặng.

Kỷ Tây Thành mềm ăn, cứng chịu.

tiến gần: “Ngoan nào, vết thương em nhiễm trùng , chữa sẽ c.h.ế.t đấy.”

“Không .” Cậu thản nhiên. Khuôn mặt thiếu niên khuất trong bóng tối: “Dù cũng chẳng ai quan tâm em sống chết. Ngay cả ... cũng chán ghét em .”

“Anh ghét em.”

“Vậy chia tay?”

Nghe đến đây, còn gì hiểu nữa.

Nếu tỉnh táo, đáng lẽ giờ nên rời .

Đừng xen .

mặt là từng cạnh suốt hai năm.

yêu , chỉ tham lam sự vui vẻ mà mang . Có lẽ vì bác sĩ lâu năm, chịu nổi khi thấy một sinh mệnh trẻ tuổi từ bỏ bản . Hoặc đơn giản là... một thế mà c.h.ế.t dễ dàng như , thật đáng tiếc.

Vì thế, dịu giọng dỗ dành.

“Anh sẽ bỏ em.”

“Chỉ cần em ngoan, sẽ luôn ở bên em.”

Loading...