Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

CHỈ MUỐN LÀM CÁ MUỐI - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:58:49

Trợ lý đặc biệt bạn gái ?

 

Hóa … hai họ thật ?!

 

Haizz, CP mà ship vẻ BE

 

Nhìn vẻ mặt buồn bã của , Lâm Tập cảm thấy khó hiểu:

 

“Trợ lý Từ bạn gái, cô buồn lắm ?”

 

gật đầu nhẹ, lắc đầu, đó vẫy tay loạn xạ:

 

“Anh hiểu .”

 

Lâm Tập vẻ tủi , định gì đó, nhưng đúng lúc đó xe cấp cứu đến, nuốt hết những lời còn bụng.

 

Lúc lên xe, Lâm Tập còn kéo cảnh sát bên cạnh, trịnh trọng dặn dò:

 

“Cảnh sát đồng chí, phiền đưa cô lên thu dọn đồ đạc, căn hộ của cô … bà lão uy h.i.ế.p , sợ cô gặp nguy hiểm.”

 

Sau đó, sang , giọng điệu đầy quan tâm:

 

“Thư Vân, cô cứ lên dọn đồ , lát nữa xe đến bệnh viện là . Đừng vội vàng, lên cầu thang nhớ cẩn thận một chút, đến ngã tư nhớ chậm , chờ đèn xanh hãy qua đường. Đến nơi thì gọi cho .”

 

Lâm Tập còn lải nhải tiếp, may mà nhân viên y tế dứt khoát đóng cửa xe cấp cứu, chặn bài diễn văn của .

 

Cảnh sát những lời dặn dò tỉ mỉ quá mức cho nghi hoặc, sang một cách đầy thẩm vấn:

 

“Cô bằng lái chứ? Lái xe bằng là phạm pháp đó.”

 

đành bất đắc dĩ giải thích:

 

bằng mà… chỉ là … nhát tay chút thôi.”

 

Cảnh sát gật đầu:

 

“Người trẻ bây giờ sợ lái xe là chuyện bình thường, thể hiểu .”

 

Lúc , chẳng buồn phản bác ông chú cảnh sát nữa.

 

Cứu mạng, chỉ một bài văn tỏ tình thôi mà, tại thế giới trở nên huyễn hoặc đến mức ?!

 

8.

 

Sau khi thu dọn xong đồ đạc, vội vã chạy đến bệnh viện, lúc đó là buổi chiều.

 

Chân của Lâm Tập băng bó thành cái bánh chưng .

 

“Lâm tổng, thấy ?”

 

“Không , gãy xương nhẹ, bác sĩ bảo tĩnh dưỡng một thời gian là .”

 

gật đầu, trong lòng dần dần trào lên một cảm giác áy náy:

 

“Xin , Lâm Tập, nếu tại …”

 

“Đừng xin .”

 

Lâm Tập cắt ngang lời , ánh mắt nghiêm túc chằm chằm:

 

“Thư Vân, sáng nay xúc động quá, mới đến tìm cô ngay lập tức. Cô tưởng tượng , tối qua tin nhắn của cô xong, kích động thế nào.”

 

trả lời cô ngay, nhưng cảm thấy tin nhắn thể thể hiện chính xác suy nghĩ của , vì trằn trọc cả đêm, cứ nghĩ mãi xem nên gì với cô.”

 

khi gặp cô, thấy… cô để chuyện trong lòng, giống như… một trò đùa.”

 

Ánh mắt Lâm Tập thoáng chút tổn thương, nhưng nhanh khôi phục bình thường:

 

“Lúc nãy, xe cấp cứu, còn nghĩ xem nên hỏi cô một nữa .”

 

“Thư Vân, thích cô lâu .”

 

cũng chính xác là từ lúc nào. Đến khi nhận , thì thể rời xa cô nữa .”

 

“Cô là lúc việc thì điên cuồng nhưng cũng lười biếng ai bằng. Lúc online thì vô tư tám chuyện, khi thì trốn việc thành xuất sắc nhiệm vụ.”

 

Cứu mạng, thể đừng mấy câu trí mạng thế ?!

 

“Vậy nên, Thư Vân, cô cần cảm thấy với .”

 

“Người bảo vệ cô, thu hút sự chú ý của cô, là .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chi-muon-lam-ca-muoi/6.html.]

 

Lúc những lời , thể thấy rõ Lâm Tập căng thẳng, khi xong cả như thở phào nhẹ nhõm.

 

, trong lòng cảm xúc lẫn lộn.

 

Không thể phủ nhận, một chút vui sướng thoáng qua, nhưng nhiều hơn vẫn là bối rối.

 

Không tự chủ mà tránh ánh mắt của , đánh trống lảng:

 

“À… Chân vẻ nghiêm trọng hơn nghĩ đấy. Để hỏi bác sĩ xem khi nào xuất viện .”

 

“Bác sĩ hôm nay thể xuất viện . Thư Vân, cô cần căng thẳng.”

 

căng thẳng, thoải mái mà.”

 

cô cứ cắn móng tay.”

 

 

mỗi căng thẳng đều vô thức cắn móng tay, thói quen từ bé, sửa .

 

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

chỉ là đói thôi.” kiên quyết chối bay.

 

Lâm Tập rõ ràng thấu ý đồ của , nhưng cũng tâm lý, ép tiếp tục chủ đề .

 

“Được , chúng ăn .”

 

“Ăn xong về nhà.”

 

“Hả?”

 

Về nhà? Về nhà ai? Về nhà ? Tại về nhà?”

 

“Chúng xong ?”

 

“Để tránh việc bà lão cùng nhà đến gây rối, cô dọn đến nhà ở một thời gian.”

 

“Không cần , thể đến nhà bạn tá túc tạm thời.”

 

“Bạn? Bạn nào? Nam nữ? Tại ở nhà họ?”

 

Thấy trả lời ngay, Lâm Tập dịu giọng xuống:

 

“Hôm nay cũng muộn , bạn cô thể chuẩn kịp.”

 

“Cô cứ qua nhà một đêm, ngày mai tính .”

 

“Với cả, dì giúp việc nhà hôm nay ở đây. Chắc sẽ cần cô giúp đỡ một chút.”

 

Không thể thừa nhận, Lâm Tập đúng là một con cáo già.

 

Lúc câu , ánh mắt cụp xuống, giọng điệu nhẹ nhàng mang theo chút cầu xin, khiến thể từ chối.

 

vô thức gật đầu, nhưng dứt lời liền hối hận.

 

Quan hệ của chúng vốn khó xử , nếu ở chung nữa thì chẳng càng thêm gượng gạo ?

 

định rút lời , nhưng Lâm Tập lập tức chớp thời cơ, dứt khoát chốt hạ:

 

“Tốt, cứ quyết định như .”

 

Nói xong, tự điều khiển xe lăn, nhanh chóng lướt phòng bệnh.

 

: “……”

 

9.

 

Nhà của Lâm Tập sạch sẽ, trong góc phòng khách còn một đống Lego, tường là một bức tranh ghép khổng lồ.

 

“Cô , lấy nước cho cô.”

 

gật đầu, đánh giá xung quanh, trêu chọc:

 

“Lâm tổng, nhà trang trí giống y như phòng trẻ con .”

 

“Ồ? Vậy trong mắt cô, là kiểu thế nào?”

 

còn kịp trả lời, ánh mắt sáng lấp lánh của chằm chằm , giống như đang mong đợi câu trả lời.

 

Bầu khí bỗng trở nên… chút mờ ám.

 

Loading...