Chị Nữ Phụ Ơi Cứu Em - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:52:32
Lúc Triệu Phó tìm thấy , đúng giờ cao điểm ở chợ đêm.
Phố xá khu phố cũ qua kẻ tấp nập, khí náo nhiệt, mùi đồ ăn vặt và khói bếp tràn ngập cả con đường.
Anh mặc một bộ vest gilet đặt may riêng, sống mũi đeo cặp kính gọng mảnh. Từ nhỏ sống trong nhung lụa, ấm nhà hào môn đúng chuẩn – từ đầu đến chân, từng sợi tóc cũng tinh tươm, chỉnh tề.
Nhìn cũng thấy... lạc quẻ hẳn với cái chợ đêm bụi bặm .
“Tống Ngữ?”
Ánh mắt thể tin nổi khi thấy .
ngẩng đầu liếc một cái, trong lòng chẳng chút ngạc nhiên nào.
“Ồ, về ?”
Nói xong cúi xuống, thành thạo lật mấy cây xúc xích bột đang nướng vỉ.
“Giờ đang bận, rảnh ôn chuyện. Đợi chút .”
Nghe , cau mày theo phản xạ, nâng giọng:
“Tống Ngữ.”
chẳng thèm ngẩng đầu lên.
“Xúc xích ba tệ một cây, năm tệ hai cây. Anh mấy cây?”
Anh im lặng hai giây, cuối cùng nghẹn một câu:
“...Hai cây.”
“Ok, chờ tí.”
Hai phút , và cùng xổm phía quầy, ăn xúc xích bột.
Từ nhỏ sống như hoàng tử, chắc bao giờ ăn mấy thứ bình dân kiểu . Vừa cắn một miếng, mày nhăn ngay lập tức. khi bắt gặp ánh mắt của , vẫn ngoan ngoãn nuốt xuống.
Mặt trông tội nghiệp thấy rõ.
Còn thì ba miếng hết sạch một cây xúc xích bột, chuẩn quầy tiếp tục “chiến đấu vì sự nghiệp”.
“Tống Ngữ.”
Anh gọi nữa.
đầu : “Gì nữa?”
Ánh mắt nghiêm túc.
“ đến nhà tìm em, mà em ở đó.”
“À, kịp với rời khỏi nhà họ Tống .”
ngẫm nghĩ một chút, hỏi:
“Anh gặp Tống Nhiễm ?”
“Ừm.”
“Cô ... xinh ?”
Triệu Phó nhíu mày. Được nuôi dạy tử tế từ nhỏ, chẳng thể buông lời chê bai con gái, cuối cùng chỉ bĩu môi:
“Cũng... tạm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chi-nu-phu-oi-cuu-em/chuong-1.html.]
Nghĩ nghĩ thêm một lúc, bổ sung một câu.
“ mà bằng em.”
gật đầu.
“Vậy thì... nhớ kỹ nhé. Cô mới là đại tiểu thư thật sự của nhà họ Tống. Là lẽ nên lớn lên cùng từ đầu.”
“Những năm qua cô sống dễ dàng gì, cố gắng lắm mới trở về nhà. Anh nên đối xử với cô .”
Ít nhất… đừng vì mà sinh oán hận với cô . Như sẽ lặp kết cục nữa.
Nói xong, xoay định rời .
nhúc nhích .
thở dài, bất lực hỏi:
“Lại nữa đấy, ấm?”
“Em , chờ trở về… thì sẽ đồng ý bạn gái .”
Triệu Phó giữ c.h.ặ.t t.a.y , chớp chớp mắt, vành mắt đỏ lên chỉ trong tích tắc, trông chẳng khác gì một chú cún con bỏ rơi, tủi đáng thương.
“Còn tính ?”
Lúc mới nhớ năm đó khi Triệu Phó nhất quyết chịu nước ngoài, để dỗ , hình như hứa hẹn gì đó.
và Triệu Phó là thanh mai trúc mã từ nhỏ. Dựa danh nghĩa đó, bắt nạt suốt hơn mười năm trời.
Là ấm nhà họ Triệu, đầu trong tầng lớp tinh hoa giới hào môn, mà khi đối diện với , lúc nào cũng ngoan ngoãn lời.
Khi , sớm xem Triệu Phó như là “vật sở hữu” của riêng .
ai mà ngờ chỉ mới hai năm trôi qua, giữa và là cách một trời một vực.
Mà… kết cục , thật cũng sớm đoán .
“Không tính nữa.”
gỡ tay khỏi tay . Gặp ánh mắt như sắp của , đành cụp mắt xuống.
“Triệu Phó, bây giờ… chúng còn cùng một thế giới nữa.”
Nên là… , sống thật nhé.
Kiếp , kết cục của thảm.
Từ ngày Tống Nhiễm trở về nhà họ Tống, như ma ám, cố chấp đối đầu với cô lúc nơi.
Dựa cái mác “thanh mai trúc mã của thái tử nhà họ Triệu”, hết đến khác tìm cách cản đường cô .
Và , cái giá trả… là lưng, cuối cùng nhà họ Tống cũng còn chịu nổi nữa hợp sức tống viện tâm thần.
Còn Tống Nhiễm thì ?
Từ một cô gái ngây thơ như bông hoa nhỏ, cô “lật ” trở thành bảo bối cưng cả nhà họ Tống nâng như nâng trứng.
Sau đó, cô chủ động hủy bỏ hôn ước với Triệu Phó, nhanh chóng “vả mặt” khi kết hôn với chú út thông minh, sắc sảo của nhà họ Triệu.
Cuối cùng, sinh ba, trở thành phụ nữ nắm quyền nhà họ Triệu cưng chiều nhất.
và Tống Nhiễm, cứ như hai nhân vật đối lập trong một bộ tiểu thuyết “nữ chính thăng cấp”, một nâng niu, một ruồng bỏ. Tất cả như sẵn thành kịch bản.
Từ đầu đến cuối, chỉ Triệu Phó… là vẫn luôn về phía .
Vì , chống hôn ước; bao công khai đối đầu với lớn trong nhà, với vị hôn thê danh chính ngôn thuận là Tống Nhiễm thì từng lấy một câu dịu dàng.