CHỈ RUNG ĐỘNG VÌ EM - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-07-09 11:04:04
Đôi môi mỏng ẩm nhẹ của khẽ động, giọng trầm khàn cất bên tai , mang theo tình ý và dịu dàng khiến run rẩy:
“Mạnh Phi…”
“Em vẫn quan tâm , đúng ?”
thể phủ nhận.
Dù bề ngoài thể vẻ quan tâm.
Cuộc sống … dường như chẳng khác mấy.
thật , chỉ mới — trong lòng , vẫn là ngoại lệ.
tận sâu trong lòng, vẫn thể tự lừa dối bản .
dám xem tin nhắn của .
Thế nhưng, mỗi hình ảnh Từ Ngọc tay trong tay cùng hiện lên — cô rạng rỡ bên cạnh đàn ông đó — nỗi đau trong tim dâng trào.
Dù cố ép xuống, cố giấu thế nào… vẫn thể che giấu nổi.
cũng từ khi nào bắt đầu như .
Có lẽ là từ năm năm , lúc cầm tờ giấy chẩn đoán từ bệnh viện trở về trường, vô tình va .
Cũng thể là thứ hai gặp — khi mua cho căn hộ đó, khi run rẩy co rúm sofa, còn thì ấn yên xuống.
Đêm hôm đó… thật chẳng chuyện gì xảy cả.
Hoặc là từ lúc nào đó, bắt đầu đều đặn đến tìm mỗi cuối tuần.
Có lẽ, từ lâu … rung động mất .
thể để lộ , dù chỉ một chút.
Vì và vốn dĩ cùng một thế giới.
Nếu vì tờ giấy chẩn đoán năm năm , lẽ cuộc đời … và chẳng bao giờ giao .
Năm năm.
Người đến trong cái vòng tròn của , quá nhiều , cũng quen .
Giữ ranh giới rõ ràng, chỉ nhận tiền, vượt giới hạn — đó là phần lý trí cuối cùng mà còn giữ .
“Phi Phi, nghiêm túc đấy.”
“…Làm vợ , ?”
Cả ngày hôm nay, đây là thứ hai thấy câu .
, trong lòng bình tĩnh hơn nhiều.
“Tháng , là đám cưới của .”
“Là chuẩn cho em đấy.”
lập tức ngẩng đầu lên.
Hả?
“Là đám cưới mà chuẩn … cho và em.”
“Ngay từ cái đầu tiên, bà mắt với em , em ?”
Diệp Hoài Nam nắm lấy tay , đuôi mắt giãn trong khoảnh khắc thả lỏng, mang theo nét dịu dàng và chút tinh quái gợi cảm.
Cảnh tượng đầu gặp hiện lên rõ mồn một — phụ nữ đưa cho tấm chi phiếu năm triệu, chút do dự.
“ cứ tưởng đó là cách mấy nhà giàu các dùng để đuổi .”
Diệp Hoài Nam bật , chút tức mà cũng bất lực.
“Có em vẽ truyện tranh nhiều quá nên đầu óc cũng mấy tình tiết quanh co ?”
Anh gõ nhẹ mũi .
bực bội mặt , cố tình .
“Không hổ, còn bới tung tài khoản mạng xã hội của .”
“Mạnh Phi, em hôm nay em hiểu lầm bao nhiêu ?”
“Có bao giờ em nghĩ tới chuyện… công ty em , là công ty con của Tập đoàn Diệp thị bọn ? Anh xem hồ sơ của em từ lâu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chi-rung-dong-vi-em/chuong-9.html.]
“…”
Thật là… cũng thoát khỏi cái thế giới rối ren hoa lệ của .
“Từ đầu đến cuối, chẳng hề ai là ‘bạch nguyệt quang’ cả.
Người duy nhất để trong lòng,
chỉ em thôi.”
“…”
Về Bạch Phi.
Diệp Hoài Nam đưa cho ba tấm ảnh.
Anh đưa tấm đầu tiên cho .
“Đây là… Bạch Phi.”
về cô qua bao lời đồn đại, nhưng đây là đầu tiên thấy hình thật.
Trong ảnh là một cô gái mặc váy trắng, nụ dịu dàng, ấm áp.
Không thể phủ nhận — và cô , quả thật vài phần giống .
Ngũ quan thì giống.
Lúc , đưa tiếp tấm ảnh thứ hai.
Vẫn là khuôn mặt đó, nhưng trẻ hơn, non nớt hơn, lớp trang điểm mặt dày và lệch tông.
Khí chất giống ảnh .
“Đây là ảnh cô hồi lớp 11.”
“Tấm ban nãy là năm lớp 10.”
“Còn tấm nữa.”
Diệp Hoài Nam đưa tấm thứ ba cho .
Trong ảnh là một cô gái đang ôm cuốn sách, khung sắt bên cạnh sân trường, mái tóc rũ xuống, ánh hoàng hôn, cô lặng lẽ về phía sân chạy — nơi ánh chiều rải khắp mặt đất.
Là .
“Tấm là hồi học chụp ảnh năm lớp 11, tình cờ chụp .”
Khoảnh khắc đó… lẽ ngay cả chính cũng từng thấy vẻ dịu dàng của .
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Hè lớp 9, ba mất trong một vụ tai nạn khi .
Từ hôm đó trở , còn ba nữa.
Suốt vài tháng , sống như thể chìm sâu trong một màu đen đáy.
Cũng từ lúc … đổi thành một con khác.
Thật trông khá ngoan hiền, nhưng lẽ là do quanh lúc nào cũng phủ một tầng u ám dày đặc, khiến tất cả đều cho rằng lạnh lùng, khó gần.
Ba từng , ông và chẳng kỳ vọng gì cao xa — chỉ mong thể lớn lên vui vẻ, đậu một trường đại học , tìm một công việc định, đó, gặp một thật lòng yêu .
Đậu đại học , khi chính là ước mơ gần nhất thực hiện cho ba.
Ba năm cấp ba.
dành bao nhiêu thời gian ở trường, thì cũng bấy nhiêu thời gian vùi đầu học.
Có lẽ cũng vì thế… mới chẳng ấn tượng gì về một như Diệp Hoài Nam.
“Chỉ vì một tình cờ thấy em… mà cứ như phát điên.”
Diệp Hoài Nam chằm chằm bức ảnh trong tay , khẽ như tự giễu.
Sau đó tìm hiểu lớp học của , mới là đàn em — học lớp xã hội, còn khi là Chủ tịch Hội học sinh.
Anh đủ lý do để gặp .
Thế nhưng, dường như chẳng mảy may để tâm đến ai.
với tất cả — nhưng như đang cách họ một lớp kính. Không ai thấu , cũng chẳng ai chạm đến .
Có nam sinh gửi thư tỏ tình, vẫn mỉm nhận lấy, nhưng bao giờ mở xem.
Lâu dần, cũng nhận — và , còn ai “ phiền” nữa.