Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Chiếc Thuyền Không Neo - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-10 00:33:11

Ta vội dậy, đỡ lấy lão nhân đang run rẩy nơi bậc thềm, dặn cung nhân sắc một bát thuốc an thần.

 

Ám vệ dẫn đầu quỳ một gối, bẩm:

 

"Đêm qua, nhà họ Cố phái thích khách."

 

"Thuộc hạ bắt sống, giam ngục, chờ tra xét."

 

Ta khẽ gật đầu, từ trong hộp trang điểm vốc một nắm kim châu, thưởng cho .

 

Lang y vẫn còn hồn.

 

Ông là từng trải phong ba, thế nhưng ngờ, khi Cố Thanh Nhượng cầu y, thể hạ đến thế.

 

Mà khi ngăn cản ông cứu , thể bỏ tiền mướn sát thủ.

 

Cố Thanh Nhượng là kẻ cực đoan đến mức đáng sợ.

 

Ta khẽ thở dài.

 

"Thưa , gần đây cứ ở Đông cung nghỉ ngơi."

 

"Đợi khi điện hạ giải hết độc trong , sẽ cho hộ tống ngài hồi hương."

 

Ông cúi đầu vái lạy.

Hồng Trần Vô Định

 

Phó Độ đích thẩm tra thích khách do phủ họ Cố phái đến.

 

Lúc , Cố Thanh Nhượng còn trẻ, giáng chức, khiến trưởng bối trong nhà mất hết kiên nhẫn.

 

Hắn còn tư cách điều động mấy tên tử sĩ còn sót của Cố gia.

 

Miệng thích khách tuy chặt, nhưng vẫn thể bẻ .

 

Chẳng bao lâu , khai.

 

Người chính là Cố Thanh Nhượng.

 

Hắn còn giao thư mật của Cố Thanh Nhượng, để xin tha, chỉ cầu cho nhà bình an.

 

Phó Độ đồng ý.

 

Nay chứng cứ và vật đều đủ, Cố Thanh Nhượng áp giải công đường, tước bỏ mũ quan, phán tội lưu đày.

 

Đó là kết quả khi Cố gia chạy chọt, lo liệu khắp nơi.

 

21

 

Ngày Cố Thanh Nhượng rời kinh, Thẩm Tịch Ngô đến tìm cầu xin.

 

Nàng rưng rưng lệ, nắm chặt váy , đến mức suýt ngất lịm.

 

"Điện hạ, xin hãy tha cho Thanh Nhượng."

 

"Hắn chỉ là nhất thời xúc động thôi!"

 

Nàng nhiều.

 

Ta mà thất thần.

 

Quả thật y thuật của vị lang y cao minh.

 

Người chỉ bước một bước là thở gấp, nay thể chạy đến chỗ , quỳ.

 

Ta xổm xuống, từng chút một gỡ từng ngón tay đang níu váy của nàng , thẳng mắt nàng.

 

"Hắn ngay cả ân nhân của ngươi cũng thể xuống tay g.i.ế.c chết."

 

"Loại như , ngươi vì cầu tình cho ?"

 

Nàng giọng nghẹn từng hồi, tha thiết :

 

"Điện hạ hiểu ."

 

"Hơn mười năm nay, vì bệnh tật, bước chân khỏi cửa, chỉ , mỗi xuân về sẽ hái một cành đào còn đọng sương, lặng lẽ đặt bên cửa sổ ."

 

"Vì sức khỏe của , thể quỳ xuống cầu , thậm chí tự núi hái thuốc. Tất cả đều thấy."

 

"Hắn chỉ là yêu, mà còn là ân nhân của ."

 

Ta trầm mặc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chiec-thuyen-khong-neo/chuong-7.html.]

 

Nàng từng vợ Cố Thanh Nhượng.

 

Không con thật của là thế nào.

 

Cho nên, nàng mới vì trái tim của mà hãm hại cả .

 

Ta đáp: "Hắn phạm sai, thì chịu trách phạt."

 

"Người cứu mạng ngươi là đại phu. Còn kẻ g.i.ế.c chính là ân nhân cứu mạng của ngươi."

 

Ta dậy, bảo cung nhân đưa nàng ngoài.

 

Lời cũng hết .

 

 22

 

Xuân qua thu đến.

 

Thân thể Phó Độ ngày càng lên từng ngày.

 

Sau khi bình phục, cùng chuẩn nhiều lễ vật để tiễn vị lang y .

 

Vàng bạc là thứ cần .

 

Sau ông mở y quán, mua thuốc thang, đều thể thiếu những thứ .

 

Bản khắc y thư trong cung cũng .

 

Ông hành y cứu , tất cần thứ .

 

Đến lúc lên đường, lễ vật đưa từ Đông cung nhiều đến mức chất đầy cả một chiếc thuyền.

 

Ta và Phó Độ bên bờ tiễn ông.

 

Gió nhẹ mơn man, sóng nước lấp lánh ánh vàng.

 

Ta và sóng vai cánh buồm xa dần khuất bóng.

 

Ta âm thầm đếm từng ngày trôi qua.

 

Chàng còn c.h.ế.t yểu như kiếp nữa.

 

Tựa như sợi dây căng trong lòng cuối cùng cũng buông lỏng.

 

Ký ức kiếp càng lúc càng mờ nhạt.

 

Ta đành ghi những chuyện quan trọng, dặn dò từng điều cho Phó Độ.

 

"Năm Nguyên Thủy thứ hai mươi mốt, Lạc Dương xảy lũ lớn, gia cố đê điều từ sớm."

 

"Năm thứ hai mươi lăm, Giang Nam đại hồng thủy, dịch bệnh bùng phát đó cũng là do đợt úng …"

 

Ta nghĩ một lúc, nuốt những lời còn lòng.

 

Thật cũng gì cho đúng.

 

Chỉ , kiếp , Cố Thanh Nhượng một con đường sai lạc.

 

Ta đặt bút xuống.

 

"Tóm , cùng các đại thần bàn bạc kỹ càng."

 

"Đến lúc đó, nhất định chọn đáng tin để phó thác."

 

Phó Độ thổi khô nét mực, thu cuộn tấu, dịu dàng đáp: 

 

"Được."

 

"Vân Chu nếu giấc mộng tiên tri, thể là kẻ chậm bước?"

 

Ta hỏi mỏi, tựa đầu vai .

 

Chàng khe khẽ kể cho mấy chuyện thú vị gần đây trong triều.

 

Ngoài cửa sổ, ve kêu râm ran, hoa lựu sắp rực đỏ như lửa.

 

Thiên hạ thái bình.

 

Có lẽ đó chính là ý nghĩa thật sự của trọng sinh của .

 

Hoàn.

Loading...