Chiêu Nương - 2
Cập nhật lúc: 2025-09-04 21:46:34
Ta mở miệng, sự tức giận đều hướng , mẫu vỗ bàn : "Ăn ăn ăn, suốt ngày chỉ ăn, bao nhiêu , con phép tới tiệm, con nghĩ đây là công việc gì ? Con còn gả trượng phu nữa ?"
Chu nương tử cũng hùa theo: "Chiêu Nương , con lời mẫu , đừng đến tiệm nữa, ngoài cũng đừng quen , mẫu con tốn nhiều tiền để nuôi con, con gả một nhà tử tế."
Ta bĩu môi, đúng là tốn nhiều tiền, ngay cả nữ lão sư cũng mời cho , từ khi còn chịu đói, chỉ một chấp niệm là nuôi thành một cô con gái cưng hưởng phúc, nhưng nếu thực sự gả một nhà quá tử tế, việc đầu tiên họ chắc chắn là cho phép về nhà mẫu.
Ta qua loa đáp: "Vâng , đợi đến khi nhi tử nuôi mẫu , sẽ gả ."
Mẫu ném một cái giẻ lau qua: "Đồ học hành tử tế, ngay cả con cũng dám trêu lão nương."
--- 3 ---
chuyện đời thật sự khó , chẳng tới năm ngày , thật sự một cỗ xe ngựa dừng cửa nhà .
Một công tử tuấn tú như tùng như bách bước xuống khỏi cỗ xe ngựa, là học thức.
Chàng mẫu , hai mắt đỏ hoe, trực tiếp quỳ xuống dập đầu : "Mẫu , là con bất hiếu, hai mươi tuổi mới đến gặp , theo con về nhà nhé."
Hôm đó đúng ngày mở chợ, ngay cả xung quanh tiệm của gia đình cũng nhiều sạp hàng nhỏ và du khách, quỳ xuống, đều vây xung quanh, ai cũng cảm thấy ngạc nhiên.
"Ôi, đây chỉ bà Liễu sinh nhiều con trai, còn tưởng nàng dối để kiếm mối ăn, ngờ thật sự con trai tìm đến."
"Phì, nhà nào tử tế đến mức nhận loại mẫu như thế, chắc thấy nhà nàng sống hơn nên mới đến để lừa tiền đấy chứ."
"Khó lắm, dù nếu loại mẫu như thế, cũng dám dính dáng đến."
Những tiếng chế giễu mà lâu thấy vang lên trong đám hóng chuyện.
Ta mắng vài câu, mẫu đẩy trong nhà: "Không lên tiếng, nếu thanh danh của con , bao nhiêu năm dày công nuôi dưỡng con sẽ phí mất."
Ta dám trái lời , chỉ thể tức giận trong lòng, bọn họ mắng tên dưỡng phụ c.h.ế.t tiệt của , mẫu cũng điển .
Dường như thấy tiếng lòng của , đang quỳ ngoài cửa đanh thép từng chữ: "Mẫu của trượng phu cầm cố, một phụ nữ yếu đuối như thể phản kháng chứ? Là tên đàn ông đó vô dụng, đáng , mắc gì các mắng mẫu của ? Cuộc sống khó khăn, một thể gánh vác ? Trong nhà cũng phụ nữ đấy, hãy tích chút khẩu đức ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chieu-nuong/2.html.]
Lời của khiến đám đông im lặng trong chốc lát, cũng khiến mẫu đỏ hoe mắt, nhưng cũng chỉ một lát khẩy: "Nói những lời ý như , chẳng cuối cùng cũng vì tham tiền của phụ nữ ?"
Vị ca ca mà nhận trong lòng, ngẩng đầu thẳng dậy, từ trong xe ngựa lấy một vật giơ cao lên : "Ta họ Dương tên Chính, là Tiến sĩ Nhị Giáp thứ bốn mươi bảy của khoa thi năm nay, đây là Quan ấn của . Ta đến đây, chỉ vì tròn chữ hiếu, vì tiền tài.
Nếu các vị nghi ngờ, cứ việc đến phố Xuân Phong ở Kinh Thành mà xem, bảng vàng ở đó vẫn hạ xuống, xem tên Dương mỗ ."
Không cần xem, cũng tin, vì Quan ấn , chỉ kẻ sống mới dám giả.
Dân đấu với quan, những nãy còn hung hăng chửi bới đều rụt bỏ chạy, chỉ mong vị Dương đại nhân thấy họ.
Vị Dương đại nhân đó quỳ xuống : "Mẫu , theo con về nhà , con ở bên cạnh báo hiếu."
Mẫu chỉ nhẹ nhàng lắc đầu: "Vị đại nhân , ngài nhận nhầm , hai mươi năm , nhớ sinh con."
--- 4 ---
Dương Chính là kiên quyết.
Mẫu mà nhận , vẫn cứ quỳ.
Chàng quỳ đến khi ngay cả cũng đành lòng, mẫu mới thở dài : "Đứa trẻ ngốc , đỗ đạt công danh lo tiền đồ của , đến tìm gì? Tìm về , khi cưới thê tử nữa , nữ nhi nhà tử tế, ai chịu ở chung với như chứ?"
Ta im lặng cúi đầu, đúng , nhà nào chịu cũng giống như nhà trong sạch nào sẽ cưới .
vẫn cho Dương Chính .
Ba ngày , một phụ nữ đến quỳ cửa cùng .
Một giọng lanh lảnh vang vọng: "Công chúa Nhu An đang ở đây, những liên quan tránh !"
Vị ca ca của dám mời Công chúa đến quỳ ở đó cùng.