Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Chim Của Anh - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-20 22:22:07

1.

【?】

Bên gần như trả lời ngay lập tức.

Tôi tắt màn hình.

Tiếng trong phòng vẫn tiếp tục vang lên.

“Thế thì đấy! Nếu chị dâu lời thật, tháng tiền rượu bao!”

“Ba tháng.” Chu Hoài Nam .

“Được !”

Tiếng rôm rả vang khắp phòng.

Tôi vội vàng bước ngoài.

Mãi đến khi rời khỏi toà nhà văn phòng, ánh nắng chói chang mới đâm thẳng mắt.

Nước mắt cũng theo đó mà trào kìm .

Chu Hoài Nam đang để ý đến một cô bé nghiệp.

Anh mua nhà cho cô ở Hải Thành, biệt thự rộng hàng trăm mét vuông, bên trong chất đầy đồ xa xỉ.

Thế nhưng cô bé cho chạm , cho ôm.

Ở trong căn hộ 360m², mặc mấy bộ đồ đặt may cả trăm triệu, vẫn ngẩng cao đầu :

“Tôi làm thứ ba!”

Chu Hoài Nam cảm thấy thú vị vô cùng.

Lúc , đã là lần thứ ba diễn kịch vì cô .

Lần đầu tiên, là khoe khoang tình cảm với .

Lúc đó còn biết đến sự tồn tại của Tống Chi.

Tôi hạnh phúc ôm lấy , cùng chụp đủ kiểu ảnh, Thấy đăng hẳn chín tấm liền, càng vui mừng mong đợi.

lướt mãi, thấy bài đăng đó cả.

Mãi mới biết, chỉ cài hiển thị cho mỗi Tống Chi xem.

Lần thứ hai, là gây gổ với .

Anh bỏ giữa đường, Chụp dáng vẻ một gửi cho Tống Chi.

【Thấy , thật sự hết cách , cô thể rời xa .】

Lần thứ ba, là đòi ly hôn.

Điện thoại rung lên ngừng, lấy xem.

【Thật ?】

【Cậu thật đấy ?】

【Giao Vọng Thư.】

Tôi lau nước mắt, mỉm .

“Thật.”

2.

Buổi chiều, Chu Hoài Nam thật sự đưa đến cục dân chính.

Trên đường , tâm trạng .

Không ngừng hỏi chơi dịp kỷ niệm ba năm kết hôn.

Tôi và Chu Hoài Nam lớn lên cùng , đây là năm thứ ba chúng kết hôn.

“Đi Praha ?”

“Lúc em bảy tuổi đã cứ đòi đến quảng trường Praha cho bằng để cho bồ câu ăn .”

Anh xuống xe, mở cửa giúp , còn tự tay tháo dây an .

“Chậc, ?”

Anh cau mày, dùng ngón tay vuốt nhẹ đuôi mắt :

“Anh mà, chỉ diễn cho lệ thôi. Một con chim nhỏ thôi, chỉ xem bao giờ cô mới chịu cúi đầu.”

Khi đang , trong túi rơi một thứ.

Một hộp bao cao su.

Chu Hoài Nam ho khẽ, gãi mũi, gì thêm.

Dắt cục dân chính.

Mọi thứ diễn suôn sẻ.

Tôi mất khả năng .

Khi đối mặt với lạ, thường thể thốt nên lời.

thể gật đầu hoặc lắc đầu.

“Là hai tự nguyện ly hôn đúng ?”

.”

Tôi gật đầu.

“Xác nhận tình cảm đã tan vỡ?”

.”

Tôi gật đầu.

“Một tháng để suy nghĩ . Một tháng .”

Chu Hoài Nam nhận lấy giấy hẹn.

Còn khỏi cục dân chính, đã chụp ngay một tấm ảnh, cúi đầu gửi .

Ngay đó, cũng nhận tin nhắn.

Vẫn là như mọi khi.

Từ Tống Chi.

Ảnh giấy hẹn ly hôn Chu Hoài Nam gửi cho cô , kèm theo một câu:

“Vừa ý ? Tối nay tắm rửa sạch sẽ đợi ông đấy!”

Tôi nhấn ảnh đại diện, chặn.

Vừa chặn xong, một tin nhắn xác nhận đặt vé máy bay lập tức gửi đến.

Kèm theo tin nhắn WeChat:

【Vé đã mua, đúng một tháng .】

【Gặp ở Paris.】

3.

Tối nay mơ thấy Chu Hoài Nam.

Chu Hoài Nam hồi nhỏ lời ngọt ngào.

“Chị Giao Giao, mắt chị thật đấy, em thể thường xuyên mắt chị để chuyện ?”

“Chị Giao Giao, chị đánh đàn quá, em thể đến chị biểu diễn mỗi ngày ?”

“Chị Giao Giao, em thích chị nhất! Lớn lên em cưới chị!”

Tôi cũng thích Chu Hoài Nam.

Chúng cùng bàn khi học.

Tan học thì chơi cùng .

Ngay cả khi bố mẹ gặp tai nạn xe, cũng đang trong xe nhà , cùng chơi oẳn tù tì.

hai chiếc xe quá gần .

Tôi tận mắt thấy chiếc xe tải lao thẳng qua.

Ầm—— Bố , mẹ , trai , cả con chó nuôi từ bé, đều vùng vẫy trong biển lửa.

Rất lâu thể phát tiếng.

Tôi Chu Hoài Nam bên cạnh mới ngủ .

Khi đó kiên nhẫn.

Cùng tập từng chút một.

Cả đêm kể chuyện cho .

Ai dám gọi là “con bé câm”, sẽ đấm ngay cần hỏi.

Tôi cưới , như thể đó là chuyện đương nhiên.

Hôm khi nhận bằng nghiệp đại học, sáng sớm đã bò bên giường :

“Giao Giao, làm thêm cái giấy nữa .”

Cùng ngày đó, chúng thành vợ chồng.

Trong mơ, cả một biển hoa hồng đỏ rực trải đầy phòng tân hôn của với .

Hắn quỳ giường, nhẹ nhàng hôn .

Hắn : Giao Giao, cả đời chúng đều hạnh phúc như .

mở mắt, cả thế giới chỉ một màu đen.

Tôi với lấy điện thoại, Tống Chi gửi đến một tin nhắn nữa.

Một bức ảnh.

Trên chiếc giường hỗn độn là một vệt đỏ chói mắt.

Bỗng thấy ghê tởm.

Tôi lao nhà vệ sinh, nôn khan đến mức nước mắt cũng chỉ rơi theo phản xạ.

Cuối cùng ôm chân co nền gạch lạnh toát.

Không biết tay chạm màn hình, giữa đêm yên tĩnh vang lên một giọng nam trầm thấp:

“Giao Vọng Thư?”

Tôi giật .

Cầm lấy điện thoại.

“Phó… Thời Tu?”

4.

Phó Thời Tu là bạn cùng bệnh của .

Sau ba năm điều trị trong bệnh viện, chứng mất tiếng của đã cải thiện nhiều.

Chỉ khi tâm trạng quá tệ hoặc quá căng thẳng, mới thể thành lời.

Hai năm đầu khi kết hôn với Chu Hoài Nam, thậm chí gần như hồi phục.

Tâm trạng , thời gian rảnh, từng tham gia một nhóm hỗ trợ bệnh nhân giống .

Người phân cho phụ trách là Phó Thời Tu.

Thật suốt hai năm trời, luôn nghĩ là con gái.

Ảnh đại diện là thỏ hồng, tên WeChat là “Angel”.

Lúc đầu, “cô ” gần như chẳng buồn đáp .

những giống thì hiểu .

Người sống chung với chứng mất tiếng lâu năm, đa phần đều từng chịu tổn thương tâm lý sâu.

Họ thể , nhưng cần bên cạnh.

Tôi chẳng nản lòng, đều đặn chia sẻ cuộc sống hàng ngày với “cô ”.

Từ tin nhắn, sang tin nhắn thoại.

Từ ảnh, đến cả video.

Chia sẻ đến mức chẳng khác gì bạn thân nhiều năm.

Cho đến lần đầu gọi điện, phát hiện “cô ” thực là nam.

Tôi sợ đến suýt nữa phát bệnh ngay tại chỗ.

“Xin… .”

Tôi siết chặt điện thoại, “Làm… phiền nghỉ… nghỉ ngơi…”

“Không .” Phó Thời Tu , “Bên đang chín giờ tối.”

Anh chuyện trôi chảy đến mức đáng ngạc nhiên.

Đó là lần thứ hai chúng gọi điện.

Sau khi biết là nam, cố ý giữ cách.

Hôm đó thật sự chỉ là tình cờ.

Gần một tháng liên lạc với .

lúc Chu Hoài Nam đưa đơn ly hôn, nhắn hỏi đang làm gì.

Tôi ba chữ “đơn ly hôn” làm cho trống rỗng cả đầu óc.

Chỉ trả lời: 【Ly hôn.】

Ký xong, trốn ngoài văn phòng của Chu Hoài Nam, thân run rẩy.

【Phó Thời Tu, hình như… sắp còn nhà nữa .】

Không còn bố mẹ, còn trai, còn chú chó đáng yêu của .

Ngay cả Chu Hoài Nam cũng còn.

Tôi làm đây?

Tôi ngờ nhắn tới một câu như :

【Vậy em cưới luôn , ?】

Trong phòng, tiếng đùa càng lúc càng lớn.

“Đừng đùa nữa, Giang Vọng Thư mà ly dị với Nam á? Con bé đến còn , thật sự dám cầm giấy ly hôn chắc?”

đấy, bắt nó ly hôn, sợ là sập luôn cục dân chính cho xem!”

“Thật ?”

Chu Hoài Nam khẩy.

Ném bật lửa lên bàn trà: “Dù nó như chó, thì vẫn là con chó của , Chu Hoài Nam.”

“Tôi bảo nó về phía đông, nó bò cũng bò về phía đó!”

Tôi chết lặng đàn ông lạ hoắc qua khe cửa.

【Được.】

5.

Phó Thời Tu gửi một danh sách.

Việc cần thành trong vòng một tháng.

Những chuyện như làm visa, tìm luật sư thì khỏi cũng biết.

Không ngờ trong đó còn liệt kê chi chít những nhà hàng “nhất định ăn”.

【Đồ Trung bên nước ngoài dở lắm.】

【Thật đấy.】

Tôi vui vẻ nhận lấy.

Làm theo danh sách của , từng quán một mà ăn.

Cuộc sống một , hình như cũng chẳng đến nỗi quá khó khăn.

Mỗi ngày ăn uống, mua sắm, gói ghém hành lý.

Hôm chuyển khỏi căn nhà đã ly hôn, Chu Hoài Nam đột nhiên nhắn tin cho .

【Không thèm gọi lấy một cú, chẳng nhớ ?】

Hắn đang đưa Tống Chi du lịch.

Nói là cho cô gái nhỏ mở mang tầm mắt.

【Hư quá.】

Hắn nhắn.

Rồi gửi kèm một bức ảnh.

【Chỗ lắm, kỷ niệm ba năm, đưa em đến nhé?】

Tôi chặn , giống như đã chặn Tống Chi.

nghĩ vẫn còn đến Cục Dân chính nhận giấy ly hôn, thôi bỏ.

Nửa tháng tiếp theo, giải quyết dứt điểm vài món trang sức và túi xách nhỏ.

Loading...