CHIM HOÀNG YẾN ÔM CON BỎ TRỐN - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-09 17:33:39
9.
An Du chuyển tiền cho , nhưng khi đặt khách sạn mạng thì phát hiện thông báo tìm mà cần tìm là tiền thưởng lên tới ba triệu.
“???”
Thẩm Văn Hạc điên ?
buộc kéo khỏi danh sách chặn, nhắn hỏi ý gì.
điện thoại hiển thị thể kết nối.
An Du xong cũng ngơ ngác:
“Không hiểu nổi, thật sự hiểu nổi.”
“ tớ hỏi Phó Diễn Tu, Thẩm Văn Hạc nước ngoài , hình như là việc gấp lắm.”
nhức đầu đến mức day day ấn đường:
“Thôi để tớ tìm đại một homestay cần chứng minh thư .”
“Được, chuyện gì thì gọi cho tớ ngay nhé.”
“Đợi tớ cắt đứt với Phó Diễn Tu xong sẽ tới tìm .”
“Cậu và Phó Diễn Tu…”
“Yên tâm, tớ mà.”
An Du , cũng tiện hỏi thêm.
mất một hồi mới tìm một homestay tạm , điều kiện lắm, nhưng lăn lộn cả ngày, mệt rã rời.
Trải ga giường dùng một xong, ngã xuống ngủ ngay.
Không hề , lúc ở tận Bắc Kinh, An Du đang đại chiến với Phó Diễn Tu.
Phó Diễn Tu là con trai út nhà họ Phó, từ nhỏ nuông chiều lớn lên, tính tình phóng túng, tùy tiện, thích gì nấy.
An Du hỏi :
“Anh đính hôn với Đỗ Tích Thuần, em là gì? Tiểu tam ?”
Phó Yển Tu chẳng mảy may để tâm:
“Sao em nhắc chuyện , , sẽ ảnh hưởng gì đến em, em dỗi cái gì chứ?”
“Đỗ Tích Thuần mối tình đầu của ? Anh yêu cô đến c h ế t sống ? Lúc cô nước ngoài du học, như mất nửa cái mạng còn gì, bây giờ…”
Phó Diễn Tu mặt trầm hẳn xuống:
“An Du, em vượt giới hạn đấy.”
An Du hề sợ , nở nụ khiêu khích:
“Anh đính hôn với cô , là vì yêu cô , vì trả thù chuyện cô bỏ rơi năm xưa?”
Dương Tiểu An- 小安 (Dương Yến)
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!
“Chát!”
Một tiếng vang giòn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chim-hoang-yen-om-con-bo-tron/chuong-5.html.]
Phó Diễn Tu tát thẳng mặt An Du.
Một dấu bàn tay đỏ rực hiện rõ gò má cô.
Không khí cũng lập tức trở nên im ắng.
An Du nghiêng mặt sang một bên, khóe môi rỉ m á u.
Phó Diễn Tu thấy thì thoáng lộ vẻ hối hận, năm ngón tay siết chặt thành nắm đấm.
“An Du…”
An Du ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh băng:
“Phó Diễn Tu, cho dù em lòng tự trọng, cũng thèm tiểu tam.”
“Cả đời , thứ em ghét nhất chính là tiểu tam!”
Mẹ cô, chính là tiểu tam hại c h ế t!
“Anh đính hôn với Đỗ Tích Thuần, thì từ giờ chúng coi như hết!”
Cô và Phó Diễn Tu vốn là tình nguyện qua , chẳng hợp đồng ràng buộc gì cả.
Phó Diễn Tu , chút hối hận và xót xa lập tức biến mất.
Anh khẩy:
“An Du, em đúng là tự đánh giá cao . Em chỉ là một tình nhân nho nhỏ, tư cách gì với là ‘chúng chấm dứt’?”
“Trước em loạn càn thế nào, còn tưởng là đang chơi tình thú, chiều em, nuông em… Em thật sự tưởng thể sống thiếu em chắc?”
Phó Diễn Tu ngả , bắt chéo chân, dáng vẻ lười biếng.
“Muốn ? Được thôi. mấy năm nay đổ lên em tới vài trăm triệu thì cũng hơn chục triệu. Anh đòi hết, một nửa là .”
“Trả xong, chúng mới thể coi như chấm dứt.”
Anh An Du, khóe miệng nhếch lên, như thể tin chắc cô thể trả nổi, đang chờ cô cúi đầu.
An Du lau khóe môi, nhẹ nhàng đáp:
“Được, tìm tính toán , báo cho con .”
Cô , dứt khoát bỏ .
Phó Diễn Tu bóng lưng cô, quai hàm siết chặt.
“Khốn kiếp!”
An Du bước , từ xa thấy một phụ nữ.
Ngũ quan giống cô tới năm phần, nhưng dịu dàng và mềm mỏng hơn.
Là Đỗ Tích Thuần.
Cô bước tới.
“Anh đòi trả tiền, mà thì nhiều .”
Đỗ Tích Thuần mỉm nhẹ nhàng:
“ sẽ trả giúp cô. Những năm qua, cô .”