CHIM HOÀNG YẾN TÔI NUÔI HÓA RA LÀ THÁI TỬ GIA - Chương 3: Thật tốt.
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:53:28
Quả nhiên, giọng Chu Trạch vang lên từ phòng khách:
“Vợ yêu?”
Lâm Khởi nắm chặt cổ áo hơn.
“Em quả nhiên khác!”
còn tâm trí để tranh cãi với .
quanh, cuối cùng mở tủ quần áo , định nhét .
Trong lòng âm thầm cầu nguyện, mong Chu Trạch đừng phòng ngủ.
Lâm Khởi nhúc nhích: “ trốn cái gì? Người nên trốn là chứ.”
suýt nữa gọi là tổ tông.
“Vợ yêu, em ở trong đó ?”
Giọng Chu Trạch càng lúc càng gần, tim cũng đập nhanh hơn.
“Không ai ở đây.” Bước chân đột nhiên dừng .
“Không thì càng , mới kích thích.”
, đó là giọng Hà Chi.
Chu Trạch thấp giọng chửi thề: “Yêu tinh nhỏ, lát nữa đừng xin tha đấy.”
Sau đó, âm thanh vải vóc cọ sát, tiếng môi lưỡi quấn quýt, tất cả đều truyền tai .
Ngay cả Lâm Khởi cũng sững .
Anh , ánh mắt phức tạp.
8
“Em kết hôn?”
Sự thật phơi bày mắt, phủ nhận, chỉ lặng lẽ gật đầu.
Ánh mắt lập tức trở nên hung dữ, siết chặt cằm :
“Ly hôn ngay lập tức. kẻ thứ ba.”
tỏ rõ thái độ, chỉ nhẹ nhàng đẩy : “ ngoài.”
“Em định bắt gian ?”
một cái, bây giờ, tư cách đó ?
“Không, đến nhà hàng, hẹn.”
Lâm Khởi thì sững sờ, dời mắt : “Gấp gáp gì? Biết việc đột xuất, hủy hẹn .”
thấy buồn .
Một như thái tử gia, thể tùy tiện hủy hẹn?
khi mở điện thoại , thật sự thấy tin nhắn từ thư ký .
Buổi gặp mặt hủy.
Lâm Khởi thản nhiên cầm lấy điện thoại của , tiện tay quăng sang một bên:
“Được , giờ thể bàn chuyện ly hôn ?”
nhớ lời bố .
Công ty cần vốn đầu tư.
Bố Chu Trạch còn cháu.
định những điều cho Lâm Khởi.
Vì nó phù hợp với hình tượng kim chủ bá đạo của .
“Anh đừng nghĩ về chuyện đó nữa, ly hôn.”
Lâm Khởi tức giận: “Hắn như mà em còn chịu bỏ?”
“Hứa Vi, đây nhận em là một kẻ lụy tình thế ?”
Lụy tình?
im lặng vài giây.
Trong mắt , sự im lặng đó chính là thừa nhận.
Anh cắn răng, thô bạo siết chặt eo , cúi xuống hôn.
giật , quần áo cởi một nửa.
đẩy mạnh : “Đây là , điên ?”
Anh phớt lờ.
Không thắng , đành tham gia.
cắn chặt môi, ngửa đầu lên trần nhà, cố phát tiếng động nào.
tiếng động từ phòng khách vẫn ngừng vọng tai.
Loạn quá.
Thật loạn.
Sắp loạn thành một mớ hỗn độn .
9
Khi tỉnh dậy, trời tối đen.
Lâm Khởi cạnh , nghịch mấy lọn tóc của giữa những ngón tay.
Nhớ chuyện xảy vài tiếng , giật bật dậy.
kéo xuống nữa.
“Tên chồng em từ lâu , với cô nhân tình nhỏ của .”
Anh bĩu môi, rõ ràng khinh thường.
“Thật hiểu em thấy gì ở , ngay cả một nửa cũng bằng. Hắn em thỏa mãn ?”
thẳng : “Dù bằng một phần mười của , cũng thể ly hôn.”
Nên giải thích thế nào đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chim-hoang-yen-toi-nuoi-hoa-ra-la-thai-tu-gia/chuong-3-that-tot.html.]
Tình yêu đối với là một món xa xỉ phẩm đắt đỏ, thứ mà thể gánh nổi.
chim hoàng yến của rõ ràng hiểu điều đó.
Anh , nghiến chặt răng.
Rồi im lặng xuống giường, mặc áo, xỏ quần.
Chiếc áo kéo xộc xệch, trông chẳng , may mà gương mặt của gỡ gạc .
nỡ : “Đừng mặc cái nữa, để tìm bộ khác cho .”
Anh bỗng tức giận: “Lão tử cởi trần cũng mặc đồ của !”
Nói xong, thực sự cởi áo, trần trụi rời khỏi nhà .
nhớ tới chuyện mua xe, liền chuyển tiền cho .
Anh lạnh lùng cao ngạo, chỉ nhắn một dấu chấm hỏi.
còn kịp trả lời, tin nhắn gửi chặn.
ngước trần nhà, thở dài một .
Cũng thôi.
lâu , điện thoại rung lên.
[Sẵn sàng bất cứ lúc nào]: Hôm nay quá sức , em kiềm chế chút .
gõ mấy chữ, chặn nữa.
…
Thật .
10
nhanh chóng hiểu ý của câu đó.
Tối hôm đó, khi tắm, phát hiện mấy kiện hàng của đột nhiên biến mất.
Bên trong là mấy bộ váy ngủ ren mà mới đặt.
Thủ phạm là ai, cần cũng .
Không còn cách nào khác, đành mặc bộ ngủ thường ngày.
Vừa bước khỏi phòng tắm, chạm mắt với Chu Trạch.
Ánh mắt quét một vòng từ xuống , giọng đầy chế giễu:
“Cô còn là con gái mới lớn, mặc kiểu gì? Nghĩ sẽ hứng ?”
Nói , nghiêng đầu, ghé sát tai Hà Chi thì thầm:
“Em mặc thế mới .”
Lúc mới để ý đến cô .
Hà Chi điềm nhiên xỏ đôi dép lê của , trông chẳng khác nào nữ chủ nhân của căn nhà .
Nghe Chu Trạch , mặt cô đỏ bừng, giả vờ nũng nịu đánh lên n.g.ự.c :
“Anh gì thế, đáng ghét quá .”
sợ hai họ diễn cảnh tình cảm mặt .
Có lẽ vì nóng trong phòng tắm cho mụ mị đầu óc, bỗng dưng thốt lên:
“Vậy ? nhớ mặc bộ , phản ứng mạnh lắm mà.”
Chân cũng phản ứng khá mạnh, hôm run cả ngày.
Lời dứt, bầu khí trở nên tĩnh lặng.
Đôi mắt Chu Trạch trợn lớn, ly rượu trong tay lập tức vỡ vụn.
“Hứa Vi, rõ xem, cô còn mặc cho ai nữa!?”
Rượu đỏ từ tay nhỏ xuống, loang lổ thảm trắng.
Trong đầu chỉ vang lên hai chữ:
Tiêu .
E rằng công ty của bố giữ nữa.
Hà Chi thức thời rút khăn tay định lau cho Chu Trạch, nhưng hất .
Hắn gằn giọng hỏi nữa:
“Nói ! Thằng đó là ai!?”
Hà Chi , , trong mắt lóe lên một tia sắc lạnh.
Sau một hồi, cô kéo tay áo Chu Trạch, nhẹ giọng:
“Anh , đừng để ý đến cô , cô chỉ cố tình chọc giận thôi.”
“Một đàn bà kết hôn, già , ai thèm chứ?”
Chu Trạch lẽ cũng thấy cô đúng, đôi mày nhíu chặt dần dần giãn .
Hắn liếc , nhạt:
“Bao nhiêu ? Cứ thích chơi mấy trò thấp kém .”
“Yên phận bà Chu , thiếu phần lợi ích nào cho cô ?”
Hà Chi bĩu môi, vui:
“Anh, từng nghĩ đến chuyện ly hôn ?”
Chu Trạch xoa đầu cô như vuốt ve một con mèo nhỏ:
“Là ông già chọn cô , ly hôn dễ ăn .”
“Trái tim dành hết cho em , còn gì để so đo nữa?”
Hà Chi cắn môi, ngượng ngùng lườm :
“Anh thật đáng ghét…”
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Hai cứ thế tình tứ rời .
cuối cùng cũng thể thở phào nhẹ nhõm.