CHIM HOÀNG YẾN TÔI NUÔI HÓA RA LÀ THÁI TỬ GIA - Chương 5: Khó cưỡng
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:53:30
13
giật , ôm n.g.ự.c lùi về mấy bước.
Nhìn từ góc độ của Lâm Khởi, lẽ cảnh tượng trông giống như đang đau lòng thể tin nổi.
Sắc mặt lập tức tối sầm, túm lấy cổ tay : "Không thấy gì ? Còn ngây đấy gì?"
còn kịp trả lời, Chu Trạch kiềm chế , gào lên:
"Hứa Vi, cô hại c.h.ế.t ? Cô nếu cô chịu ly hôn, tên điên sẽ rút vốn khỏi Chu thị ?"
"Cô ngu ngốc cũng giới hạn thôi chứ!"
Lời dứt, Lâm Khởi lập tức quét mắt qua, Chu Trạch run lên, im bặt.
cảm thấy cần xác nhận : "Vậy… nếu rút vốn, sẽ thế nào?"
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Chu Trạch định hét lên, nhưng khi Lâm Khởi liếc một cái, cố nhịn, giọng uất ức :
"Chu thị thể sẽ phá sản."
hít sâu một , trợn mắt kinh ngạc.
Chu Trạch , mắt cũng đỏ hoe.
Lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt, như một con bò đực sắp phát điên.
Lâm Khởi thì tựa bàn việc, khoanh tay , ánh mắt lạnh lùng.
Sau một hồi im lặng, bước tới, nâng cằm lên.
"Em đấy, kiên nhẫn. Em cũng chọc giận, đúng ?"
ngẩn một giây, chợt thấy câu quen tai, dường như ở .
Rất nhanh, nhớ .
Là kịch bản tiểu thuyết phát điện thoại , ngay bên ngoài văn phòng .
cạn lời, nhưng vẫn ngẩng đầu lên, giả vờ lau nước mắt, đầy yếu đuối:
"Tổng giám đốc Lâm, chuyện xảy quá đột ngột, thể cho thời gian suy nghĩ ?"
Chu Trạch trừng đến rách mắt: "Còn suy nghĩ gì nữa!?"
Lâm Khởi chậm rãi đáp: "Được."
Anh nghiến răng .
14
Lâm Khởi quả nhiên dễ đối phó. Chỉ trong vài ngày, giá cổ phiếu của Chu thị lao dốc phanh.
Rất nhanh, nó rơi xuống mức thấp kỷ lục.
Chu Trạch trong phòng khách, giống như một con ruồi mất đầu, móng tay cào đến mức sứt cả lớp biểu bì.
"Hứa Vi, cô xem, rốt cuộc cô thế nào?"
lập tức ép vài giọt nước mắt, yếu ớt .
"Chu Trạch, chẳng , chỉ cần ngoan ngoãn, sẽ vứt bỏ ?"
Hắn hít sâu một , đầu , lộ bên má sưng vù và quầng thâm quanh mắt.
"Hứa Vi, thời thế khác , cô hiểu chứ? Yêu một như , yêu một là buông tay!"
"Cổ phiếu của Chu thị cứ rớt như thế , bố mà nổi giận, chắc sẽ đánh gãy chân mất. Cô thể thương một chút ?"
, chớp chớp mắt.
Chu Trạch tiếp tục : "Lâm Khởi ép ly hôn với cô, chẳng qua là vì thích cô. Hắn điều kiện thua gì , cô cứ thuận theo ."
vẫn im lặng.
Hắn lau mặt, thở dài: "Lỗi là ở , quá hấp dẫn."
Lúc , điện thoại đổ chuông.
liếc , thấy tên gọi là Hà Chi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chim-hoang-yen-toi-nuoi-hoa-ra-la-thai-tu-gia/chuong-5-kho-cuong.html.]
Điều bất ngờ là, đối diện với tình "chân ái", Chu Trạch còn chút dịu dàng nào như .
"Cô còn mặt mũi hỏi thẻ khóa là ? Một ngày cô rút của bao nhiêu tiền, cô tự ?"
"Cái gì? Nhà phá sản á?"
"Cô còn dám bậy một câu thử xem!"
"Không , Hà Chi, đây nhận cô thực dụng thế ?"
vươn vai lười biếng, dậy khỏi sofa.
Mở tủ lạnh, lấy một hộp dâu tây tươi, ăn chậm rãi về phòng ngủ.
15
Ngay thềm phá sản, vẫn quyết định buông tay.
Lý do đơn giản: ly hôn thì chia tài sản.
Nếu Chu thị thật sự phá sản, lấy tiền để chia? Biết còn bỏ tiền túi đền bù.
Nghe thấy gật đầu đồng ý, vẻ mặt ủ rũ của Chu Trạch lập tức sáng lên, đôi mắt lờ đờ cũng bừng tỉnh.
Hắn run rẩy cầm điện thoại, định gọi luật sư.
Lâm Khởi ném tới một bản thỏa thuận ly hôn: "Không cần gọi, ở đây sẵn một bản ."
Chu Trạch cầm lên xem qua, nụ cứng đờ.
"Tài sản hôn nhân chia bảy-ba, cô bảy, ba? Tổng giám đốc Lâm, nên soạn ?"
Soạn cái gì chứ!
đập bàn suýt nữa bật dậy khỏi ghế.
Hai họ đồng loạt sang .
nhanh chóng đổi sắc mặt, ôm đùi, mắt ngấn lệ Chu Trạch:
"Tuyệt quá, Chu Trạch, mà, vẫn nỡ bỏ ."
Lâm Khởi nghiến răng, sang Chu Trạch: "Thế nào, tổng giám đốc Chu?"
Chu Trạch rùng , lập tức cầm bút ký như gió.
cũng cầm bút, ký tên lên văn bản.
Sau đó, ôm mặt cúi đầu, bả vai khẽ run.
Nhớ hết những chuyện đau lòng trong đời, cuối cùng cũng kiềm chế tiếng.
Mọi ơi, ai hiểu cảm giác ?
sắp giàu !
16
Chu Trạch mất hơn một nửa tài sản, nhưng vẫn ôm bản thỏa thuận ly hôn rời trong niềm vui sướng.
cũng hớn hở.
Cười một nửa, nổi nữa.
Vì khi đầu, bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của Lâm Khởi dán chặt lên .
vội : " thể giải thích, …"
Chưa kịp hết câu, Lâm Khởi ôm ngang eo , nhấc bổng lên.
Anh thô lỗ đá văng cửa phòng nghỉ kế bên, quăng lên giường.
Khi cơ thể ấm áp mà săn chắc của áp xuống, suýt nữa thở dài một tiếng mãn nguyện.
"Không giải thích ? Giờ thể đó."
Anh cúi đầu , giọng trầm thấp đầy nguy hiểm.
lắc đầu, vòng tay ôm lấy cổ , kéo xuống hôn.
Không thể phủ nhận, Lâm Khởi khi tức giận một sức hấp dẫn khó cưỡng.