Chinh Phục Phản Diện Bệnh Kiều - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:13:10
Bên đầu dây điện thoại vẫn hề :
"Nếu việc gì, cô Hạ, cuối tuần cô rảnh ? đặt..."
Dưới ánh mắt ngày càng lạnh lùng của Cố Trì Yến, toát mồ hôi đầy , vội vàng một tiếng "xin ", lập tức cúp điện thoại.
Xin Tần Mộc.
Dù thế là bất lịch sự, nhưng nếu còn thêm nữa...
ngẩng đầu lên Cố Trì Yến, vẻ mặt u//ám giống như sắp gi//ết đến nơi .
Thực , Cố Trì Yến dễ gh//en.
Trong vài năm qua, mỗi khi chỉ cần gần//gũi với khác phái một chút, sẽ bằng ánh mắt đầy oán//hận u//uất, cảm thấy nổi da gà.
Sau đó, còn ôm và dỗ dành một hồi lâu mới .
Bây giờ , dù qua năm năm, thói quen của vẫn đổi.
căng thẳng kéo lấy vạt áo :
"Cố Trì Yến, đây chỉ là một khách hàng của , cậu đừng nghĩ quá nhiều nhé."
Không ngờ, Cố Trì Yến chỉ mỉm :
"Chị đang gì , thể nghĩ nhiều ? Dù thì chị như , ngoài , khác lo lắng cho chị cũng là điều bình thường mà, ?"
"Cậu... thật sự nghĩ như ?"
"Tất nhiên ."
Tối đến, khi sắp xếp phòng cho Cố Trì Yến xong, mệt//mỏi ngã xuống giường.
Cả ngày trải qua bao nhiêu biến động khiến kiệt//sức.
lẽ vì quá//sốc khi gặp Cố Trì Yến, đầu óc vẫn còn tỉnh táo, thể kiểm soát mà suy nghĩ lung tung.
Cố Trì Yến tìm ?
Cậu đến tìm là vì mục đích gì?
Cậu sẽ rời ?
Nếu rời , giấy chứng minh nhân dân cho cậu ...
Trong lúc trằn//trọc, đột nhiên ngoài cửa tiếng gõ cửa.
"Cộp, cộp."
ngẩng đầu lên , chỉ thấy Cố Trì Yến ôm một chiếc gối, đang tựa khung cửa.
ngẩn : "Làm ?"
Giọng Cố Trì Yến phần khàn khàn, lộ chút yếu đuối:
"Chị ngay cả cái cũng quên ? sợ bóng tối lắm đấy..."
Lúc mới hiểu .
Cố Trì Yến hồi nhỏ từng nh//ốt trong phòng tối để tra t//ấn, từ đó cậu s//ợ bóng tối và dám ngủ một .
Mỗi đêm đây, đều ôm gối đến tìm để ngủ cùng.
Chỉ là….
biểu cảm điềm tĩnh, tự tại của Cố Trì Yến mặt, một lúc lâu gì.
Hồi nhỏ sợ bóng tối cũng còn chấp nhận , lớn mà vẫn đến tìm ôm !
Người chắc chắn là giả vờ mà!
Thấy vẻ kỳ lạ, Cố Trì Yến từ từ cúi đầu, vô tình lộ chút buồn bã:
"Ba năm gặp, chị quả nhiên trở nên xa lạ với . Chị ôm nữa ..."
"Cũng ," tự chế giễu một tiếng, nhưng như tan//vỡ: "Chị giờ mới bên cạnh , dịu dàng và chu đáo, còn quan tâm đến , một đàng hoàng như chứ?"
Một câu " đàng hoàng" của Tần Mộc mà khiến Cố Trì Yến nhớ suốt cả đêm.
Quả thật, cậu gh//en là bình thường.
Hóa vì cậu trở nên rộng lượng hơn, mà chỉ là cậu học cách giả vờ hơn.
"Dừng dừng dừng!"
Tim// gần như ngay lập tức mềm .
Chỉ đành bất đắc dĩ vỗ vỗ chiếc chăn: "Lên , nhưng ôm nhé."
Không còn cách nào.
Ba năm mấy trò "thủ đoạn xanh" của Cố Trì Yến hạ//gục .
Ba năm , sức phản//kháng.
Ánh mắt Cố Trì Yến sáng lên trong chốc lát, lập tức ngoan ngoãn cạnh .
Ngoài cửa sổ, sấm s//ét vang rền, mưa như trút nước.
Còn bên trong cửa sổ, Cố Trì Yến đang lặng lẽ nghiêng đầu , đang nghĩ gì.
Hai gần trong bóng tối.
Khoảng cách gần gũi mang cảm giác an , ngay cả thời tiết tồ// tệ nhất cũng trở nên đáng//sợ.
dần dần thả lỏng, tùy//tiện cảm thán:
"Cố Trì Yến, ngờ bây giờ cậu vẫn sợ bóng tối đấy."
"Hôm nay gặp cậu, cảm giác cậu đã đổi nhiều trong những năm qua, cũng trưởng thành hơn nhiều. Lại còn chuyện khiến cậu s//ợ ?"
Cố Trì Yến trả lời.
Chỉ là giây tiếp theo, cậu ấy nắm lấy tay , đặt lên ng//ực .
"Thình thịch."
Nhịp//tim mạnh mẽ và cấp tốc đột ngột truyền qua da//thịt, khiến lòng bàn tay tê//dại.
giật , vội vàng rút tay : "Cậu cái gì ..."
"Chị xem, lừa chị "
Cố Trì Yến nhếch môi, nở một nụ , trong đó chút ám//chỉ rõ ràng về việc trêu//chọc.
"Tim đập nhanh, thật sự //sợ."
Gò má bỗng nhiên đỏ bừng.
nhanh chóng chuyển ánh mắt , co trong chăn , giả vờ bình tĩnh :
"Đã sợ vậy mà còn chuyện với ? Ngủ sớm , cũng ngủ ."
May mà Cố Trì Yến khẽ một tiếng, đó xung quanh thật sự im lặng.
Thời gian dần trôi qua.
bận rộn cả ngày, cảm giác buồn ngủ nhanh chóng kéo đến.
khi sắp chìm giấc ngủ, mơ màng, cảm thấy tay như ai đó nhẹ nhàng nắm lấy.
Một giọng thấp vang lên.
" cũng biết sợ//hãi."
" sợ, sợ rằng sẽ gặp những buổi tối."
.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chinh-phuc-phan-dien-benh-kieu/chuong-5.html.]
Sáng thức dậy, mơ màng duỗi tay giãn cơ.
tay như cái gì đó đè//chặt, thể động đậy.
bối rối mở mắt.
Ngay lập tức, trợn tròn mắt!
Trước mắt là một khuôn ng//ực gần như thể chạm . Dưới lớp áo xộc //ệch, xương quai xanh rõ ràng và những cơ//bắp lộ một cách tùy ý, trông lười biếng quyến dzũ.
… đang trong vòng tay của Cố Trì Yến!
Cảnh tượng quá//sốc, giật dậy, vội vàng vỗ cánh tay :
"… Cố Trì Yến! Hôm qua cậu ôm ngủ mà!"
Anh mới từ từ tỉnh dậy.
Anh xoa nhẹ chỗ vỗ, giọng chút ủy khuất:
"Chị , chị quá mạnh mẽ . Tối qua ngủ ngon lành là chị tự dưng gần ôm// và còn gọi tên ."
"Ban đầu định đẩy chị , nhưng thấy chị ngủ say , nỡ đánh//thức chị nên mới để chị ôm ."
"Aizz," Cố Trì Yến ngước mắt , giọng đầy vẻ đáng//thương: "Nếu chị gh//ét chạm như , tự ý như thế."
: …
Hóa tối qua là chủ động ôm cậu ?
Gương mặt lập tức đỏ//bừng, giọng cũng nghẹn :
"Không, . Thật …"
Chưa kịp nghĩ lý do gì thì Cố Trì Yến ngắt lời bằng một tiếng nhẹ:
"Chị đỏ mặt? Trước chúng cũng thường xuyên ngủ cùng, bây giờ để ý như ?"
"Khụ khụ khụ!"
//sặc đến ho liên tục.
Nếu lời mà đám đồng nghiệp tò mò của thấy, chắc họ sẽ tưởng một cuộc sống riêng tư vô cùng hỗn loạn và biến//thái!
Và tại bây giờ thể ngủ cùng ?
Tất nhiên là vì Cố Trì Yến còn ngây thơ, vô//hại, ôm cậu cũng chẳng .
bây giờ…
đàn ông mặt, , tim khỏi loạn vài nhịp.
Phiên bản trưởng thành của Cố Trì Yến, bỏ sự ngây ngô , khí chất giờ đây trưởng thành hơn, thần bí hơn, và còn vẻ lạnh lùng, sắc//bén hơn .
Dù cậu vẫn là Cố Trì Yến của , nhưng vẫn cần thời gian để chấp nhận.
Nghĩ đến đây, vội vàng tránh ánh mắt của Cố Trì Yến: "Bây giờ cậu là đứa trẻ nữa, đổi nhiều như , đương nhiên thể dính lấy như nữa!"
Nói , vội vã xuống giường, chạy ngoảnh , vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Cũng vì mà thấy ánh mắt tối//tăm thoáng qua trong mắt cậu .
...
Vào công ty, xuống việc và bắt đầu sắp xếp tài liệu.
Trong lúc sắp xếp, ngẩn .
Hôm nay là ngày việc, bình thường.
phản ứng của Cố Trì Yến bình thường.
Trước đây cậu lo âu chia ly. Mỗi ngoài, hoặc là cậu theo , hoặc là ôm lâu chút mới chịu buông tay.
tưởng cũng .
cố tình chậm khi ngoài, đợi cậu đến ôm như khi.
ngờ, chờ mãi, lên thì chỉ thấy ánh mắt của Cố Trì Yến và một câu nhẹ nhàng: "Chị, ̣m biệt."
Cậu bất kỳ phản ứng thừa nào.
Có chúng xa lâu quá, lâu đến mức cậu hết lo âu chia ly?
Đang mải nghĩ vẩn vơ, thấy tiếng bước chân và tiếng chuyện từ hành lang bên cạnh.
"Xin yên tâm, Tần, các thiết kế của công ty chúng giàu kinh nghiệm, chắc chắn sẽ mang đến cho một phương ánhài lòng..."
DPT
đừng mang đi nơi khác T^T
Page fb : Mê Ngôn Tình Với Đảo Phim Trung
ngẩng đầu .
Hóa là giám đốc và một đám đồng nghiệp cấp caođang vây quanh Tần Mộc, thảo luận công việc.
Cảnh tượng thật hoành tráng, thể thấy đối phương quan trọng.
nhịn mà thêm hai mắt.
Nếu nhớ nhầm thì dự án hợp tác của Tần Mộcc quá lớn, công ty coi trọng như ?
dù đây việc của , định rút mắt về.
ngay lúc đó, Tần Mộc ngẩng đầu lên, ánh mắt của chúng chạm .
Cả hai cùng ngẩn .
Ngay đó, Tần Mộc mỉm với về phía .
Chưa kịp phản ứng, mặt , giọng nhẹ nhàng:
"Cô Hạ, chào buổi sáng."
Ngay lập tức, ánh mắt của các đồng nghiệp và giám đốc đổ dồn .
Ánh mắt họ đầy tò mò và ngạc nhiên.
giữa tâm điểm ánh mắt, cảm thấy ngượng//ngùng, ép//tay lòng bàn tay: "… Chào buổi sáng, Tần chuyện gì ?"
"Buổi sáng vui."
"Hả? Có chuyện gì ?"
"Ừ," Tần Mộc gật đầu bất lực: "Từ lúc tối qua cô cúp máy, cứ lo lắng, giọng cô run rẩy khi cúp máy khó lo là đang ai bên cạnh đe d//ọa cô ?"
Câu mập mờ, xong, một đồng nghiệp nhỏ giọng kêu lên.
Mặc dù nhanh chóng kiềm//chế , nhưng ánh mắt càng nóng//bỏng hơn.
cảm thấy khó chịu.
Theo phản xạ, lùi một bước, nghĩ xem nên giải thích thế nào cho qua.
khi lùi , vô tình đụng một .
Người đó liền ôm//lấy eo , giọng lười biếng từ ng//ực truyền đến, khiến cảm thấy tai ngứa ngáy:
"Tối qua bên cạnh chị ấy."
: !
Giọng quen thuộc !
ngạc nhiên , kịp phòng va đôi mắt và mê hoặc của Cố Trì Yến.
Cậu đang chằm chằm, nở một nụ nhẹ nhàng.
giọng trái ngược, lạnh lùng khiến như rơi hầm băng:
"Tối qua ở bên cạnh bạn gái, vấn đề gì ?"