Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Chờ Đến Bao Giờ - Ngoại truyện - Tạ Lâm Uyên

Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:09:08

NGOẠI TRUYỆN - Tạ Lâm Uyên

 

Khi cha bỏ rơi bên bờ biển, cứ ngỡ sẽ c.h.ế.t ở đó.

 

một cô nương gần, mạnh dạn sờ đuôi .

 

“Tiểu ca ca, khác với chúng ?”

 

Ta đói đến mức còn sức trả lời nàng.

 

cô nương vẫn tò mò hỏi tiếp.

 

“Đuôi của quá!”

 

Trước khi ngất , còn nghĩ cô nương thật đáng yêu.

 

Khi tỉnh , thấy đang trong một căn nhà xiêu vẹo, dột nát.

 

Cô nương chống cằm .

 

“Ca ca, thấy đỡ hơn ?”

 

Nàng nàng tên Vệ Vân.

 

Một cái tên đỗi bình thường, nhưng vô cùng yêu thích.

 

Nàng : “Cha mất , cha cũng bỏ , chúng hãy nhà của nhé.”

 

Vệ Vân cưu mang , từ đó chúng trở thành , sống c.h.ế.t .

 

Sau , yêu nàng, cưới nàng mùa bạch quả rụng.

 

Màu vàng kim và màu đỏ của áo cưới thật xứng đôi.

 

Nàng e lệ gật đầu đồng ý.

 

khi phân hóa, quên mất nàng.

 

Ta yêu Quy Nhạn ngay từ cái đầu tiên.

 

Ta là một tên khốn nạn.

 

Phụ bạc tấm chân tình của nàng.

 

Hành hạ nàng đủ điều.

 

Thậm chí còn lừa dối nàng vì Quy Nhạn.

 

Thực , khi nàng lấy tiền với đang giả bệnh:

 

“Tạ Lâm Uyên, tiền, sẽ cứu .”

 

Tim bỗng thắt , đập loạn nhịp, khác hẳn với cảm giác khi ở bên Quy Nhạn.

 

Tình cảm lớn dần sâu thẳm trong tâm hồn , gào thét phá vỡ phong ấn.

 

Vệ Vân mua thuốc quý giá ngàn vàng về, nàng :

 

“Thuốc mua về .”

 

“Tạ Lâm Uyên, sẽ chết, nhất định sẽ chết.”

 

“Chúng còn bên thật lâu nữa.”

 

Nhìn đôi mắt chân thành của nàng, bắt đầu sợ hãi, sợ nàng phát hiện sự thật, sợ nàng cần nữa.

 

Tình yêu ngày càng lớn dần.

 

Vượt xa cả tình cảm dành cho Quy Nhạn.

 

Ta nghĩ, đợi Quy Nhạn khỏi bệnh, sẽ cưới Vệ Vân.

 

Ta sẽ bù đắp cho nàng.

 

, nàng sự thật.

 

Lần đầu tiên cảm nhận nỗi sợ hãi rõ ràng đến .

 

Ta ước gì tất cả chỉ là mơ, nhưng thực sự những chuyện đó.

 

Ta buông tay, tìm cách níu giữ.

 

Ta thậm chí còn tìm chiếc túi thơm mà bản vứt hôm đó.

 

Đất trời mênh mông, tìm mãi thấy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cho-den-bao-gio-okmj/ngoai-truyen-ta-lam-uyen.html.]

Sau đó mới : “Giao nhân sẽ yêu đầu tiên thấy khi phân hóa.”

 

Nàng cũng thấy điều đó.

 

Ta vẫn nuôi hy vọng nàng sẽ tha thứ cho .

 

nàng .

 

Ta thể chấp nhận việc nàng rời , nên chọn cách giam cầm nàng.

 

Cuộc sống ở trần gian quá khó khăn, vất vả lắm mới kiếm vài đồng bạc lẻ.

 

cô nương của , nàng bỏ bao nhiêu tiền để cứu .

 

Khoảnh khắc sự thật, nàng hẳn đau khổ lắm.

 

Ta càng lúc càng sợ hãi.

 

Sợ nàng sẽ bao giờ tha thứ cho .

 

Đêm nào cũng chỉ lặng lẽ nàng.

 

Rồi một đêm, tất cả ký ức ùa về.

 

Những kỷ niệm ngọt ngào ngày xưa, giờ như những mũi d.a.o sắc nhọn.

 

Đâm tim , đau nhói.

 

Ta mới phụ nàng nhiều hơn tưởng.

 

Trước khi mất trí nhớ, từng hỏi nàng:

 

“Nếu một ngày quên nàng, quên cả tình yêu của dành cho nàng. Vân Nhi, nàng sẽ ?”

 

Nàng đáp:

 

“Ta sẽ cố gắng để yêu một nữa.”

 

chắc thể yêu . Nên cho một thời hạn.”

 

“Bao lâu?”

 

“Ba năm.”

 

Vậy mà, nàng giữ lời hứa, đợi chờ trong đau khổ suốt ba năm, để nhận một sự lừa dối thể tha thứ.

 

Khi viên trân châu đầu tiên rơi xuống, mới thể .

 

nếu cái giá trả cho việc học cách là mất yêu.

 

Ta thà cả đời một giao nhân phế vật trong miệng .

 

Hay c.h.ế.t ở biển từ khi còn nhỏ.

 

Cũng đến mức phụ bạc nàng.

 

Nước mắt cả đời, hết trong một đêm.

 

Cuối cùng, huyết lệ, hóa thành hồng châu.

 

Ta gom góp trân châu , để dành cho nàng.

 

Tuyển chọn những hầu trung thành cho nàng.

 

“Bây giờ thích ngươi. Ngươi thể đừng phiền nữa ?”

 

Làm xong tất cả, rời Huy Châu, đến biển Vô Vọng, nơi giam cầm tộc giao nhân ở Đông Hải.

 

Đây là một vùng biển chết.

 

Chỉ tiếng vang của sự tuyệt vọng.

 

Ta bội ước, nên trừng phạt.

 

Ở đây, luôn mơ thấy nàng mặc áo cưới đỏ thắm, đợi tán bạch quả đang rụng lá.

 

Vươn tay , chỉ còn .

 

Từ xưa đến nay, cây bạch quả từng phụ lòng mùa thu.

 

Chỉ cây bạch quả quên mất mùa.

 

Uổng phí cả mùa thu.

 

(Hoàn văn)

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit, cả nhà bấm theo dõi page Facebook cùng tên để ủng hộ sốp nha🌟

 

Loading...