Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Chọn Phò Mã - 7

Cập nhật lúc: 2025-07-09 16:14:30

Vườn hoa của phủ Trưởng công chúa thiết kế tinh xảo, quen thuộc vô cùng.

 

Thế nhưng mỗi đến đây, vẫn sẽ dừng chân thưởng ngoạn từng cảnh sắc hoa khác .

 

Lần , cố ý chọn một nơi thanh tĩnh, nhớ đến lời dặn dò của hoàng , liền sai thị nữ mời Giang Viễn Hạc đến.

 

Ven hồ nở đầy hoa vàng óng ánh, bước tới, ngắt một đóa.

 

lúc đó, bên cạnh vội vàng qua, đánh rơi một quyển sách ngay chân .

 

Ta cúi , nọ xa.

 

Kẻ vận y phục tỳ nữ, dáng hình bình thường.

 

Gió thổi lật mấy trang sách, tai lờ mờ thấy tiếng động xôn xao.

 

Một đám công tử tiểu thư bỗng ùn ùn kéo tới.

 

Ta thầm lấy lạ, nơi vốn hẻo lánh, cớ đột nhiên đông kéo đến như ?

 

Chỉ thấy sắc mặt Tạ Lan biến đổi, nhanh chân bước tới, nhặt lấy quyển sách đất giấu tay áo, ánh mắt mang theo tức giận khó nén, giọng đè thấp xuống:

 

“Nàng ẩn nơi , rốt cuộc đang xem cái gì?”

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

09

 

Ta lấy lạ phản ứng của :

 

“Vừa một tỳ nữ...”

 

Diệp Diểu thoáng đỏ mặt, nàng dường như cũng thấy quyển sách , thôi:

 

“Thân là công chúa, lẽ gương cho nữ tử trong thiên hạ, nếu lén xem vật dơ bẩn nơi đây, chẳng quá...”

 

Sắc mặt lập tức lạnh xuống:

 

“Bản cung xem vật dơ bẩn nào khiến Diệp tiểu thư lên mặt giáo huấn bản cung như ?”

 

Tranh trong sách màu sắc rực rỡ, gió lật qua lật , còn kịp kỹ bên trong vẽ gì thì hai bọn họ đồng loạt lên tiếng quở trách.

 

“Công chúa dám dám nhận? Vật ô uế lẽ nào là giả?”

 

Diệp Diểu lời chọc giận, bất ngờ rút quyển sách từ tay áo Tạ Lan , tùy tiện mở một trang.

 

Ta rõ hình ảnh trang sách, thoáng khựng :

 

“Họ... đang ?”

 

Diệp Diểu hỏi đến á khẩu, nhất thời đáp thế nào.

 

Lời giữa trung thi hiện lên dày đặc:

 

[Huyền diệu thật, một quyền đánh bông gòn.]

 

[Người đầu tiên đỏ mặt thì nên tự hỏi từng xem những thứ ho nào .]

 

[Hiển nhiên là tiểu công chúa hiểu gì cả.]

 

Tạ Lan đoạt sách thì quá muộn.

 

Đám đông xôn xao cả lên, ánh mắt bọn họ chòng ghẹo kỳ dị.

 

Thái phó cùng hoàng quản nghiêm, xưa nay cho tạp thư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chon-pho-ma/7.html.]

 

Trong cung, sách vở đều liệt sổ sách, những loại sách lạ thể dễ dàng đưa .

 

Quyển sách hiển nhiên chẳng thứ đoan chính.

 

Diệp Diểu mặt đỏ bừng:

 

“Đồ của công chúa, sang hỏi bên trong vẽ gì?”

 

Nàng cứ như thể chẳng hiểu lời .

 

“Bản cung rõ, một tỳ nữ đánh rơi quyển sách, vội vàng rời .”

 

“Cớ gì tỳ nữ nào thấy công chúa mà hành lễ, dám bỏ vật , còn công chúa thì chẳng hề phản ứng gì?”

 

Những xung quanh dám thẳng , nhưng thần sắc mặt họ sớm cho thấy — họ tin lời Diệp Diểu.

 

Trong n.g.ự.c như nghẹn một nhúm bông, khí uất thể thoát , cứ mắc nơi cổ họng.

 

Người tính khí ôn hòa, dễ khiến kẻ khác leo lên đầu mà .

 

Đến lúc mà còn nhận hãm hại, thì những năm theo sát hoàng chẳng khác nào uổng phí.

 

lúc đó, Tạ Lan đột nhiên cất tiếng:

 

“Đó là vật của , Diệp cô nương chớ nên hiểu lầm công chúa.”

 

Diệp Diểu kinh ngạc về phía Tạ Lan, trong mắt tràn đầy vẻ thể tin nổi.

 

“Tạ công tử là quân tử, thể... Xem , quả nhiên cảm tình giữa Tạ công tử và công chúa sâu đậm.”

 

Ánh nàng dành cho Tạ Lan nhuốm màu thất vọng.

 

Ta cũng khỏi kinh ngạc .

 

Tạ Lan tránh ánh mắt của nàng, sang , trong mắt lộ vẻ mỏi mệt:

 

“Công chúa, để đưa hồi cung.”

 

Bề ngoài Tạ Lan tựa như vì tình xưa mà che đỡ cho , nhưng thực chất — tin lời Diệp Diểu.

 

Một kẻ tung, một kẻ hứng, hai sớm định rằng quyển sách là của .

 

Vốn vật của , mà giờ còn cảm tạ “hy sinh” vì ?

 

Ta lạnh lùng Tạ Lan, và lúc mới hiểu rõ một điều — từng thật sự hiểu con .

 

Hắn tự cho là đang bảo vệ .

 

tin .

 

Hắn tin nữ tri kỷ của , nhưng hoài nghi cùng lớn lên từ thuở ấu thơ.

 

Tạ Lan thể yêu , nhưng nếu chỉ vì đôi ba lời đồn đãi mà cho rằng chuyện ô uế như — thì quả là nực .

 

Chút bi thương và nỡ còn sót trong lòng, đến giờ phút cũng tan biến sạch sẽ.

 

Tâm trí sáng tỏ vô cùng.

 

“Tạ công tử là quân tử, còn .”

 

Từ đám đông vang lên một tiếng .

 

Đám lập tức tự giác tách , chừa một lối trống chính giữa.

Loading...