Chồng Cô Trong Tủ Lạnh - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:41:39
Sau đó, đến khu chung cư tạp vụ, ngày nào cũng lén lút trộm nhà họ Tạ. Phát hiện tối hôm đó nhà bật đèn, cửa mở, lập tức lẻn nhà. Khoảnh khắc thấy xác c.h.ế.t của Tạ Hoành Trạch, phát điên, ôm c.h.ặ.t x.á.c buông.
Trước camera giám sát, múa may cuồng c.h.ặ.t đ.ầ.u Tạ Hoành Trạch xuống mà ôm hôn, cuối cùng bỏ tủ lạnh. Sau đó, vẫn đinh ninh là Thời Văn, tắm rửa trong căn nhà hai xác chết, mở tủ lạnh gọi báo cảnh sát.
Tội danh của là xâm phạm thi thể.
kết luận là mắc bệnh tâm thần phân liệt và đưa bệnh viện tâm thần.
Phải . Đây đầu tiên bệnh viện tâm thần.
9
thuộc dạng bệnh nhân ngoan ngoãn nhất, cả ngày chẳng gì, chẳng nghĩ gì, bảo ở thì ở đó, bảo gì thì nấy, trừ khi ai đó hỏi tên .
sẽ với họ rằng, là Thời Văn. vì nhập xác , xin họ thả , gặp .
Không ai tin cả.
cũng chẳng cần ai tin.
Cũng bởi vì đủ lời nên cuộc sống cũng tạm .
Cho đến một ngày, cảnh sát Tuyên Minh đến thăm .
Anh mặc thường phục nhưng ở đây cũng camera giám sát, phía màn hình , lẽ chỉ một .
"Vụ án của cô khép , cô thể thật ."
im lặng .
"Người giám hộ của cô qua đời hôm , e là cô khó mà ngoài nữa."
Anh đưa cho xem bản photo giấy chứng tử, đó là một cái tên quen thuộc đến ngờ.
Mí mắt giật giật, nước mắt trào khỏi khóe mắt, khóe miệng kìm mà nhếch lên.
Nửa phút , gấp tờ giấy , nắm chặt trong tay, với : "À, sớm hơn , hỏi gì nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-co-trong-tu-lanh/chuong-5.html.]
"Rốt cuộc cô lên kế hoạch cho bao nhiêu vụ án mạng?"
"Vậy thì xem các điều tra bao nhiêu ."
Tuyên Minh chằm chằm mắt : "Hứa Gia Mộng, tên thật là Hứa Chiêu Đệ, hai mươi tám năm dân thôn Lược Mạch là Hứa mỗ nhặt và nhận nuôi."
nhịn : "Buôn mà khoác cái vỏ mỹ miều cũng đấy chứ."
"Vậy nên mười sáu tuổi cô đầu độc cả thôn thành 'bệnh nhân tâm thần'?"
"Anh đấy thôi, chứ giả điên với dễ ợt .”
"Cái thôn chúng nổi tiếng sản sinh bệnh nhân tâm thần, còn là bệnh nhân tâm thần nữ nữa chứ. Một cái thôn bé tí tẹo mà đến cả chục , nhốt trong sân, trong nhà, trong lều, cứ học theo là . À , tên Chiêu Đệ, còn 'chiêu' thêm một thằng em trai tâm thần nữa cơ."
xắn tay áo lên cho xem cánh tay: "Đẹp ? Đây là do thằng em trai dùng điếu t.h.u.ố.c lá châm đấy, đây là dội nước sôi, đây là d.a.o rạch.”
"Cái lão cha nuôi của mà, còn khen con trai ông là: Con trai tao từ bé chí khí, đánh đàn bà! Cứ thế đấy, đánh cho bọn họ sợ, cho bọn họ phục, là dám chạy nữa, giống như mày !”
"Bọn họ từng cho học, chỉ bắt việc, đánh đập , còn bán cho một lão già vũ phu đánh c.h.ế.t vợ."
Tuyên Minh lẽ ngờ sẽ thấy cảnh , vẻ mặt chút biến đổi nhỏ, điều khiến chút hưng phấn thích thú như trò đùa tinh quái.
"Cảnh sát Tuyên , những chuyện trong hồ sơ của các ghi, cũng chẳng lạ, đây là đầu tiên kể chuyện với khác đấy.”
"Trước đây , đây là bỏng nước sôi, là lúc chơi ngã đập , những vết sẹo , chân, bụng đều là do lên cơn tự thương, bọn họ đều tin sái cổ."
Tuyên Minh chằm chằm , đợi hỏi tiếp mà cứ thế tuôn như trút bầu tâm sự.
"Thật hạ độc nhiều như cũng khó lắm đấy.”
" mà tại bọn họ ham của rẻ thôi. một nồi thịt lợn đặt ở đầu thôn, thuốc chuột, nấm độc gì cho hết , tiếc là hạ gục hết. mà lão XX với thằng XX đều đời , chính là cha nuôi với em trai đấy, hai đó ăn nhiều nhất.”
"Mấy đàn bà trong thôn thì , vì đến lượt họ ăn . Sau đó liền giả điên giả khùng, điên thật càng chứng minh thêm việc thật sự điên.”
"Mẹ , chính là nuôi , lúc bà giả vờ bình thường cũng dáng lắm, bà bảo đợi bà , ngờ năm năm bà thật sự vớt khỏi bệnh viện tâm thần.”
"Ha ha ha, để một bà điên nặng giám hộ cho một đứa điên nhẹ, hiếm đấy chứ! Chỉ là đợi về nhà vài ngày thì bà tái phát bệnh, đập đầu tường, bà bảo đừng nhốt bà , bà về nhà.”
"Nhà bà tan hoang hết còn .”